Chương 1: Biết được thân thế

Kỷ Tòng Phong sét đánh ngang tai, cậu vừa mới được người ta thông báo là bởi vì năm đó ôm sai con, cho nên cha mẹ ruột của cậu là người khác.

Mà hết thảy phải nói từ cuộc điện thoại nghi lừa đảo nửa tiếng trước đó.

Nửa tiếng trước, mẹ của Kỷ Tòng Phong nhận được một cuộc điện thoại xa lạ.

“Alo?”

Người phụ nữ với khí chất tao nhã cầm lấy điện thoại, ấn nhận cuộc gọi.

“Alo, có phải Kỷ Minh Nguyệt không?” Di động truyền đến giọng nam thô kệch.

“Đúng vậy, xin hỏi có chuyện gì không?”

Kỷ Minh Nguyệt, cũng chính là mẹ của Kỷ Tòng Phong rất khó hiểu, bởi vì bản thân không biết người ở đầu dây bên kia.

“Ồ, là như này, con trai của cô thiếu chúng tôi 100 vạn (1.000.000 RMB), chúng tôi không tìm thấy nó… “

Khi Kỷ Minh Nguyệt nghe được lời nói này, ngay lập tức cắt đứt điện thoại, nhưng giây tiếp theo, tiếng chuông điện thoại lại vang lần nữa, lại là số điện thoại ban nãy, Kỷ Minh Nguyệt lập tức tắt và kéo vào danh sách đen.

Nhưng cuộc điện thoại lừa đảo này không thuận theo không buông tha, thay đổi vài số gọi mãi.

“Cô Kỷ Minh Nguyệt, con trai của cô thật sự thiếu chúng tôi 100 vạn… “

Kỷ Minh Nguyệt trở tay chính là kéo đen.

“Con trai của cô thiếu chúng tôi… “

Kỷ Minh Nguyệt lại lần nữa kéo vào danh sách đen.

… …

Khi điện thoại lại vang lên lần nữa, rốt cuộc Kỷ Minh Nguyệt mệt mỏi, hạ mình từ trong phòng đi ra, xuống lầu tìm kiếm bóng dáng con trai thân yêu của cô.

“Kỷ Tòng Phong, Kỷ Tòng Phong!”

“Ớ, sao thế ạ?” Kỷ Tòng Phong từ phòng khách đi ra, trong tay còn cầm một chai sữa chua mới lấy ra từ tủ lạnh.

“Con có thiếu người khác 100 vạn không?” Kỷ Minh Nguyệt mệt lòng mà cắt đứt tiếng chuông điện thoại.

“Không có, sao vậy ạ?” Vẻ mặt Kỷ Tòng Phong nghi hoặc, “Con lại không phải không có tiền, tìm người khác mượn làm gì?”

“Điện thoại lừa đảo gọi mười mấy cuộc, mẹ kéo đen thì lại đổi một số khác, kéo đen một cái lại đổi một cái, không thuận theo không buông tha.” Kỷ Minh Nguyệt bĩu môi, giây tiếp theo, di động lại vang lên.

“Vậy mẹ nhận đi, xem thử rốt cuộc bọn họ nói ra sao?” Kỷ Tòng Phong tò mò mà nhìn điện thoại của Kỷ Minh Nguyệt, “Con thấy trên mạng đều là những cuộc điện thoại lừa đảo xảo trá, chúng ta cũng chơi thử được không? Ài, con còn có thể quay lại video nữa.”

Kỷ Minh Nguyệt suy nghĩ một lát, đôi mắt đẹp khẽ động, “Cũng được, con chuẩn bị ghi âm, mẹ mở loa, xem hắn nói như thế nào.”

“Đừng vội ngắt điện thoại, tôi thật sự có chuyện quan trọng muốn nói với cô, cho tôi ba phút… “

Kỷ Minh Nguyệt vừa chuyển cuộc gọi, tốc độ đọc chữ đầu bên kia như súng máy làm cô không khỏi sửng sốt, “Được, anh nói chậm rãi đi, tôi cho anh ba phút.”

“Kỷ Minh Nguyệt, nữ, 37 tuổi, 17 năm trước sinh một đứa con trai ở Bệnh viên Nhân Dân trung tâm thành phố, đặt tên Kỷ Tòng Phong, nhưng bởi vì lúc ấy y tá ôm sai, Kỷ Tòng Phong chân chính lưu lạc bên ngoài, hiện tại gọi là Tống Trọng Sơn, trước mắt học ở trường Trung học Số Một thành phố, nội trú… “

Kỷ Tòng Phong sững sờ, Kỷ Minh Nguyệt cũng sững sờ, hai người nhìn nhau. Theo sau, Kỷ Minh Nguyệt giơ lên điện thoại, hỏi: “Những điều anh nói là thật sự?”

“Thật đó, còn thật hơn cả vàng! Nếu không phải thằng nhóc Tống Trọng Sơn kia vẫn luôn ở nội trú, kỳ nghỉ thì chạy trốn nhanh hơn ai hết, dẫn tới chúng tôi vẫn luôn không bắt được người, tôi đến nỗi phí lớn công sức như vậy tìm được thân thích của nó, cuối cùng tìm ra thân thế của nó à?”

Đối diện giọng nam tục tằng nói kháy.

Kỷ minh nguyệt: “… Chúng tôi cần đi tìm chứng cứ trước, ra kết quả thì sẽ gọi lại cho anh.” Nói xong bỗng cắt đứt điện thoại.

Kỷ Tòng Phong cũng yên lặng mà tạm dừng quay video, ánh mắt ngớ ra, “Đây… tiểu thuyết cũng không dám viết như vậy chứ?”

“Tiểu Phong, này… mẹ cảm thấy con có thể...” Kỷ Minh Nguyệt tạm dừng một chút, “Sẽ thêm một người anh em.”

Ánh mắt của Kỷ Tòng Phong vẫn đực ra như cũ, biểu tình hoảng hốt.

Tuy rằng từ nhỏ đến lớn, mọi người đều nói cậu lớn lên xinh đẹp, chính là không biết lớn lên giống ai, cậu vẫn luôn không để trong lòng, không nghĩ tới…

Giống như ngoài ý muốn, lại cũng giống như lẽ phải bên trong.

“Có lẽ là giả thì sao?” Kỷ Minh Nguyệt thấy Kỷ Tòng Phong ngây người, hơi không đành lòng, “Con yên tâm, cho dù là thật sự, mẹ cũng sẽ cần con.”

Bàn luận cậu như thế nào hóng dưa lại hóng ngay trên đầu mình.

Kỷ Tòng Phong hơi chút phục hồi tinh thần lại, vẫn hơi hốt hoảng, “Con muốn yên lặng một mình, bằng không mẹ đi tìm ba chứng thực trước?”

Kỷ Minh Nguyệt gật đầu, gọi điện thoại cho ba Kỷ, kỳ thật, cô cũng rất sững sờ.

… …

Kỷ Tòng Phong cầm sữa chua trở lại phòng, hơi chút phiền lòng không thể nói nên lời, cậu lấy tập phác hoạ ra bắt đầu chuyển bút, sau khi vẽ vài nét bút cậu lại rất bực bội mà gôm đi.

Sau khi tự hỏi một lúc, cậu móc di động ra, click mở một cái phần mềm, tán gẫu với một người ghi chú là S.

[Hôm nay Kiều Kiều ngủ chưa: Anh ơi, có đó không? Bé mèo thò đầu.jpg]

Không trong chốc lát, đầu bên kia trả lời lại.

[S: Ở, sao đó?]

Kỷ Tòng Phong mím môi, bắt đầu gõ chữ.

[Hôm nay Kiều Kiều ngủ chưa: Anh ơi, anh có thể chụp cho em tấm hình nửa người được không, giáo viên giao bài tập về nhà muốn bọn em vẽ hình thể người. Bé mèo thò đầu.jpg]

Đối diện im lặng một lát, mới gửi một câu.

[S: Ở trần?]

Hai mắt Kỷ Tòng Phong toả sáng, dường như có trò hay.

[Hôm nay Kiều Kiều ngủ chưa: Đúng vậy. Bé mèo gật đầu.jpg]

[S: Chỉ cần chính diện?]

[Hôm nay Kiều Kiều ngủ chưa: Đúng vậy. Bé mèo gật đầu.jpg]

[S: Em nói thẳng là cơ bụng không phải là được à?]

[Hôm nay Kiều Kiều ngủ chưa: Nhưng mà nói thẳng thì có vẻ em không được rụt rè á, hơn nữa nửa người hẳn là còn bao gồm cơ ngực, xương quai xanh và mặt anh nữa á. Bé mèo ngượng ngùng.jpg]

Đối diện im lặng một chốc làm Kỷ Tòng Phong hơi hồi hộp, giây tiếp theo, một tấm hình đã gửi lại.

Là một tấm hình tay trái vén lên vạt áo lộ cơ bụng, đường cong thanh thoát dấu dưới eo, cơ bắp chắc nịch, mang theo vẻ đẹp hoang dã, ở dưới ánh đèn tối tăm có vẻ…… tràn đầy sức quyến rũ.

[S: Chỉ có cơ bụng, cái khác đừng nghĩ.]

Kỷ Tòng Phong liếʍ môi, trả lời.

[Hôm nay Kiều Kiều ngủ chưa: Oa, anh thật lợi hại, vậy mà có tận tám khối cơ bụng luôn! Mắt lấp lánh.jpg ]

[Hôm nay Kiều Kiều ngủ chưa: Anh thật sự không suy xét cho em xem chút cái khác hả? Bé mèo thèm khát.jpg]

[S: Muốn xem?]

[Hôm nay Kiều Kiều ngủ chưa: Bé mèo gật đầu.jpg]

[S: Vậy thì gặp mặt, cho em xem đủ.]

[Hôm nay Kiều Kiều ngủ chưa: Huhuhu, anh ơi, thành phố anh sống cách em xa lắm luôn, hơn nữa em còn có tiết học, bình thường hông có thời gian đi qua. Bé mèo khóc to.jpg]

[S: Vậy thì kỳ nghỉ gặp mặt đi, anh đi qua kiếm em.]

Kỷ Tòng Phong đỡ trán, thở dài, tuy rằng S nhắc qua rất nhiều lần, nhưng mà yêu đương qua mạng rồi gặp mặt ấy à, cậu không muốn bị bại lộ thân phận nhanh như vậy.

Chẳng qua chuyện sau kỳ nghỉ à, nghỉ lại nói đi, không xong thì xoá cậu ta vậy.

[Hôm nay Kiều Kiều ngủ chưa: Được đó được đó. Yêu anh ú oà.jpg]

[Hôm nay Kiều Kiều ngủ chưa: Vậy em đi vẽ tranh nha anh, vẽ xong em sẽ cho anh xem. Bé mèo thả tim.jpg]

[S: Ừ.]

Nói xong thì Kỷ Tòng Phong lưu lại ảnh cơ bụng, lấy ra tập phác hoạ bắt đầu vẽ ảnh đó. Lúc tâm trạng cậu không tốt, bình thường cậu sẽ vẽ tranh để làm bình tĩnh tâm trạng của mình, đặc biệt là kiểu ảnh khiêu gợi như vậy.

S là đối tượng yêu qua mạng của cậu. Lúc trước cậu chơi Vương Giả quỳ mười lần liên tiếp, sụp đổ rồi, trực tiếp mở ra hình thức không biết xấu hổ, đổi ID nữ, dùng giọng nữ xin đại lão mang mình bay, mà S chính là đại lão mà cậu match ngẫu nhiên.

Sau khi Kỷ Tòng Phong được cậu ấy mang bay thì thêm bạn tốt trong trò chơi với S, sau khi cùng nhau chơi mấy loại trò chơi, lại bằng vào cái miệng biết ăn nói mà cậu đã có được wechat của S.

Sau đó hằng ngày bắt đầu điên cuồng tấn công ồ ạt cậu ấy, mỗi ngày gửi wechat buổi sáng buổi tối tốt lành, chơi game thì anh lợi hại quá đi, bằng vào thái độ lì lợm la liếʍ vì anh điên, vì anh đυ.ng vào vách tường… Có thể là do S thích giọng nữ giả của cậu, mặc kệ nói gì thì cậu không thể hiểu được đã mở ra một đoạn tình yêu qua mạng, vẫn là S tỏ tình.

Cho dù cậu chỉ là mong leo rank trong trò chơi nhưng vì bảo vệ tâm linh bé nhỏ của S, cậu soạn ra rất nhiều thông tin thân phận của Kiều Kiểu, nói chính cậu cũng sắp tin luôn.

Kỷ Tòng Phong vuốt lên trên lịch sự trò chuyện, từ đầu tháng 12 đến tháng 3 hiện tại, đã sắp 4 tháng.

Kỷ Tòng Phong bỗng dưng hơi không đành lòng… Bị lừa lâu như vậy, sau khi gặp mặt ngoài đời S sẽ không đấm chết mình đâu nhỉ?

… …

“Sao đó, lại nói chuyện với người yêu bé bỏng kia của cậu à?”

Bên kia, Tống Trọng Sơn thu hồi di động, nhìn bạn tốt tươi cười chế giễu, mặt không biểu tình mà “ừ” một tiếng.

“Ôi, tớ nói này, rốt cuộc cậu nghĩ như nào vậy? Đang yên đang lành không cần hotgirl của trường, một hai phải tìm một cô người yêu qua mạng không biết rõ diện mạo làm gì hả?” Bạn tốt hỏi một cách nghi hoặc.

Tống Trọng Sơn nghĩ một lát và nói: “Em ấy rất đáng yêu.”

“Hotgirl trường không đáng yêu hả?”

“Giọng dẹo* của cậu ta không hay.” Tống Trọng Sơn lắc đầu, vẫn là giọng nói của Kiều Kiều của hắn dễ nghe, giọng nói loli khả ái ai có thể không yêu chứ? Cũng không biết hiện tại rốt cuộc mọi người làm sao vậy, một đám đều chán ghét giọng loli, giọng loli lại không phải giọng dẹo.

*Nguyên văn 夹子音: giọng cái kẹp - một từ phổ biến trên internet, dùng để chỉ việc làm cho giọng nói một người trở nên rất mỏng, rất ỏn ẻn, khiến người nghe cảm thấy khó chịu, kiểu mấy anh zai giả giọng loli ấy.

Làm ơn, tìm được một giọng loli hợp tâm ý của hắn như vậy thật sự rất khó đó!

Bạn tốt: “… Cậu là người yêu thích giọng nói đúng không?”

Có một số người không phải thua ở diện mạo mà thua ở giọng nói.

Tống Trọng Sơn không phủ nhận gật đầu: “Đúng vậy.”

“Còn có, cũng không phải không biết diện mạo, Kiều Kiều rất đáng yêu, tớ đã thấy ảnh chụp của em ấy, dự định kỳ nghỉ sẽ đi gặp mặt nhau.” Tống Trọng Sơn nhàn nhạt nói.

Bạn tốt: “Vậy cô ấy biết cậu trông như thế nào không?”

Tống Trọng Sơn lắc đầu, “Hình như còn không biết.”

Bạn tốt im hơi lặng tiếng: “Tớ đang nghĩ diện mạo này của cậu có doạ đến cô gái nhỏ người ta hay không á?”

Tống Trọng Sơn liếc mắt nhìn cậu ta một cái, đôi tay đan nhau đặt trên bàn, “Chơi game của cậu đi, đừng có mà bép xép.”

Bởi vì suy xét đến hào quang* hung thần ác sát của hắn, còn có chiến tích đã từng chau mày dọa khóc một đám trẻ con, Tống Trọng Sơn tạm thời còn chưa cho Kiều Kiều ảnh chụp hắn trông như thế nào, may mà Kiều Kiều cũng không ồn ào muốn xem, mà là thích xem cơ bụng gì đó.

*Hào quang: từ Hán Việt gốc là khí tràng.

Cái loại này nhưng thật ra có thể cho.