Chương 49

Kì thực, cả buổi sáng, Dạ Thiên bận rộn chuẩn bị bữa sáng. Mặc dù thực đơn vô cùng đơn giản nhưng anh đã dồn hết tâm sức vào đó.Rosen hướng dẫn anh rất chu đáo, tận tình nên công việc hoàn thành khá nhanh. Tử Uyên cũng không rảnh rỗi,cô phụ anh rửa sạch nguyên liệu và nhận việc quan trọng hơn là đứng bên cạnh anh xem anh nấu. Dạ Thiên không cho cô đυ.ng vào dao, anh cũng biết cô không hề biết nấu ăn, vì vậy,anh không muốn cô bị thương, dù một vết thương nhỏ thôi cũng khiến anh đau lòng.

Dạ Thiên dọn đồ ra bàn, dịu dàng gọi Tử Uyên. Tử Uyên có chút việc nên cô tới phòng làm việc một lát. Dạ Thiên hiểu, vì vậy anh không làm phiền cô. Nhưng,bữa cơm rất quan trọng, cả ngày làm việc mệt mỏi, nếu sáng cô không ăn thì lấy sức đâu?

Tử Uyên thong thả từ phòng làm việc bước ra, cô đưa mắt nhìn anh giây lát rồi chậm rãi tới bàn ăn. Dạ Thiên nhanh nhẹn giúp cô kéo ghế. Hai người nhanh chóng yên vị.

" Tiểu Uyên, ăn đi."- Anh nhìn cô, ánh mắt nhu hoà như nước, sủng nịnh yêu chiều.

"Ừ "- Cô không nói gì thêm. Thấy anh nhìn mình, cô khẽ hừ nhẹ, vươn tay kéo đồ ăn đẩy đến trước mặt Dạ Thiên

" Cùng ăn."

" Ừm."- Giọng nói nhỏ nhẹ ngập tràn hạnh phúc.

Buổi sáng, không thể để cô ăn mỗi cơm rang trứng, vì vậy Dạ Thiên còn nấu một chén canh nóng để cô ăn ấm bụng. Chén canh khá nhỏ nhưng mùi hương toả ra rất thơm. Nước canh trong suốt, sóng sánh, nguyên liệu tươi, thanh mát. Lần trước ăn cùng cô, anh thấy cô không thích ăn hành nên anh dùng kì tử để làm đồ ăn thơm hơn. Mục đích của Dạ Thiên, đương nhiên Tử Uyên hiểu nhưng cô không nói gì.

Hai người ăn sáng xong, Dạ Thiên thay cô dọn dẹp chén đũa vào bếp. Mọi thứ hoàn thành,anh mới gọi xe tới giúp cô chuyển đồ. Hôm qua, anh sắp xếp đồ đạc rất ngăn nắp vì vậy công việc chuyển đồ không tốn nhiều thời gian.

Đến gần trưa, anh mới lấy xe đưa cô đi.Dạ Thiên chở cô đi khá xa, chừng ba mươi phút sau, xe mới tới nơi.

Trong một khu đô thị bậc nhất Giang thành,chiếc xe bản quyền giới hạn chậm rãi tiến vào. Khu đô thị này là Long Vân,là nơi dành cho những người có thân phận cường đại tiến vào. Cả con đường lớn đều lát bằng đá phiến hoa tinh xảo, chính giữa là một bức phù điêu lớn bằng đồng đen hoạ một cự long to lớn.Cự long được điêu khắc tinh tế, từng đường nét được chạm khắc sống động như thật. Đặc biệt là đôi mắt cao ngạo, lãnh huyết vô tình, có phần tà khí, nguy hiểm. Đặc biệt, hắc cự long được chế rạo từ đồng đen, càng tôn lên khí thế uy nghi,bễ nghễ. Một đầu cự long to lớn, chiến diện tích rộng trong khu vực trung tâm, thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh, trong đó có Tử Uyên. Mặc dù cô không thích nói nhiều nhưng cô không thể không phủ nhận sự tuyệt mĩ của đầu cự long này. Quả thật, thợ điêu khắc này không phải người tầm thường, thật khiến người ta ngưỡng mộ.

Rất nhanh, tầm mắt của cô khuất dần, Dạ Thiên đưa cô tới một căn biệt thự rộng lớn, vô cùng sang trọng. Toàn biệt thự là một màu trắng tinh khiết, vô cùng cao nhã. Cánh cửa rộng,chạm khắc long phượng và hoa mai tinh tế. Trước biệt thự là một hòn non bộ lớn bằng đá xanh,phiến đá lớn,toả màu xanh thanh mát,hoạ vân sơn hùng vĩ. Tử Uyên nhìn một vòng xung quanh, là hồ nước. Một hồ nước khá lớn được thiết kế ngay cạnh biệt thự. Màu nước trong suốt, phản chiếu trời mây. Cả biệt thự đều toả ra khí thế tôn nghiêm, diễm lệ, khí chất tôn quý khiến người ta kinh hãi.