Chương 1: Nhân vật phụ pháo hôi ở trường học

[Đinh! Truyền tống thành công, hiện đang mở thế giới nhiệm vụ đầu tiên của ký chủ - thế giới tình yêu Mary Sue học đường]

[Xin hỏi ký chủ có muốn tiếp nhận cốt truyện không?]

Phong Hà vừa tỉnh dậy, đầu óc bị tiếng nói lạnh lùng của hệ thống làm cho đau nhức, cậu nhấc tay xoa xoa lên trán, làm dịu đi cảm giác chóng mặt.

Đây là thế giới nhiệm vụ đầu tiên mà cậu được thực tập, nhờ Cục dịch chuyển thời không Ghênh Ghênh kết hợp với một hệ thống mang mã số 234.

Nhiệm vụ của cậu là đóng vai những nhân vật phụ độc ác, ở trong các thế giới khác nhau liên tục đâm đầu vào chỗ chết, phá hoại sự phát triển của cốt truyện chính.

Bây giờ là lúc cậu vừa mới được truyền tống đến thế giới này.

Phong Hà nhìn xung quanh, cậu đang nằm trên giường trong một căn phòng đơn giản.

Mang theo nhiệt huyết với công việc, cậu không dám trì hoãn, ngay lập tức trả lời với hệ thống trong ý thức: “Được! Tôi đồng ý tiếp nhận ngay lập tức.”

[Đinh! Cốt truyện và bối cảnh đã được truyền cho ký chủ.]

Thế giới này có bối cảnh là trường học, nhưng không phải là trường học bình thường, mà là một trường học dành cho tầng lớp quý tộc với sự xa hoa và sang trọng vượt trội.

Nguyên chủ tên Phong Hà, là một đứa con ngoài giá thú của một gia đình quyền lực, từ nhỏ đã phải đối diện với vị trí khó xử trong gia đình. Nhưng ít nhất, cậu ta cũng mang họ Phong, vì vậy cậu ta đã phải làm đủ mọi cách để vẻ bề ngoài của mình càng hoàn hảo hơn, và đã dễ dàng được nhập học vào trường học danh giá này.

Sau khi nhập học vào trường, nguyên chủ đã tự nguyện trở thành một trong những tay sai của nhóm học sinh chơi bời phá phách để có cuộc sống học đường thuận lợi. Nam chính, người từ nhỏ đã được coi là con cưng của trời, hơn nữa bây giờ lại là nam thần của trường, nguyên chủ thường xuyên bị các bậc trưởng bối trong nhà đem ra so sánh với anh ta nên sinh ra oán hận. Nguyên chủ có cảm tình với nữ chính nhưng cô ấy lại ngưỡng mộ nam chính, nên cậu ta đã tự cho rằng mình thông minh và âm thầm phá hoại mối quan hệ của họ.

Cuối cùng, nam chính đã bị cậu ta làm phiền đến mức không chịu nổi nên đã trực tiếp khiến nguyên chủ bị đuổi học. Nhà họ Phong tất nhiên không dám động chạm tới gia tộc của nam chính nên đã cắt đứt mọi mối quan hệ với nguyên chủ. Cuối cùng, nguyên chủ không còn ai để dựa vào, kết thúc cuộc sống trong cô độc.

[Nhiệm vụ cốt truyện đã hoàn tất tiếp nhận, các nhiệm vụ tiếp theo sẽ được thông báo theo diễn biến truyện, một số phần của cốt truyện cần người dùng tự bổ sung.]

Khi nghe câu sau, Phong Hà cảm thấy lạ lùng, tại sao cần phải tự mình bổ sung cốt truyện, không phải mọi thứ đã được định sẵn từ đầu sao? Nhưng vào thời điểm này, cậu cũng không nghĩ nhiều.

Tiếp nhận xong cốt truyện, Phong Hà cẩn thận nhìn xung quanh. Đây chỉ là một căn phòng rất đơn giản, theo suy đoán, đây có lẽ là phòng của nguyên chủ ở Phong gia.

Vì không biết hiện tại là thời điểm nào, cậu hỏi hệ thống trong tâm trí.

[Hôm nay là ngày đầu tiên của học kỳ hai thưa ký chủ, còn một giờ nữa là sẽ muộn học, vui lòng đến trường ngay lập tức.]

Phong Hà không dám trì hoãn, cậu mặc đồng phục rồi nghe theo hướng dẫn của hệ thống để đi xe buýt đến trường. Cách cậu đến trường khá khác biệt so với việc các tiểu thư công tử khác, được đưa đón bằng xe hơi sang trọng.

Ngay khi bước vào trường, Phong Hà đã bị ngạc nhiên bởi sự xa hoa của nó. Thực sự, cậu chưa từng thấy những thứ xa hoa tới mức này bao giờ, sức mạnh tài chính trong thế giới Mary Sue này quá phô trương!

Giáo viên ăn mặc lịch lãm trang trọng, hội trường tráng lệ lộng lẫy, đài phun nước lớn theo phong cách quý tộc Anh, học sinh mặc đồng phục tinh xảo và sang trọng, mỗi khung cảnh đều là một bức tranh tuyệt đẹp.

Cậu nghi ngờ người xây dựng thế giới này đã sử dụng bộ lọc cho môi trường và nhan sắc của học sinh, vì quang cảnh và vẻ ngoài của học sinh đều hoàn hảo đến mức không thể tin nổi.

Vẻ ngoài của những người trong thế giới này nổi bật hơn nhiều so với người bình thường, nhờ đó đã tạo nên một phong cách rất Mary Sue.

[Thông báo nhiệm vụ: Vui lòng giả vờ không nhìn rõ, tình cờ va vào lòng nam chính. Phần thưởng cho nhiệm vụ này là 50 điểm tích lũy.]

[Bây giờ hệ thống sẽ tiến hành hủy bỏ dịch vụ kính áp tròng vô hình mà hệ thống cung cấp cho ký chủ.]

Phong Hà: Thì ra nguyên chủ mắt kém.

Cậu thậm chí cảm thấy không khó nhìn, chỉ là tóc mái hơi dài một chút.

Phong Hà: "Hệ thống, tôi muốn nhìn thấy diện mạo hiện tại của mình."

Hệ thống: [Ngài cũng có thể gọi tôi là 234].

Sau khi nói xong, trước mặt Phong Hà xuất hiện một bảng điều khiển, cậu có thể nhìn thấy diện mạo của mình rõ ràng.

Trước mắt là một khuôn mặt với tóc mái rất dài, gần như che khuất nửa khuôn mặt của cậu, Phong Hà nhấc mái tóc lên và nhìn thấy khuôn mặt của mình.

Lông mày cong vυ"t, mi dày đẹp tự nhiên, đuôi mắt nhẹ nhàng nhếch lên quyến rũ, đôi mắt cuốn hút, mũi nhỏ xinh và cao, môi ẩm ướt hồng hào, gương mặt trắng hồng, bất cứ ai nhìn thấy đều không thể tránh khỏi bị hấp dẫn bởi sự quyến rũ của cậu.

Chỉ có thể dùng từ "yêu nghiệt" để mô tả.

Nhưng lúc này, cậu đang chăm chú nhìn vào bảng điều khiển, khiến mọi người có cảm giác cậu không được thông minh lắm, dễ dàng bị mắc lừa.

Hệ thống giải thích: [Từ bây giờ, ký chủ trong thế giới này sẽ có diện mạo của nguyên chủ, một số thiết lập cơ thể sẽ thay đổi theo cốt truyện, ví dụ như nguyên chủ trong thế giới này bị cận thị nặng.]

Thật đáng tiếc là Phong Hà không thông minh, nghe xong cũng không thấy gì lạ, không cảm thấy những nhân vật này có linh hồn và sự sống chỉ bắt đầu khi cậu đến.

[Nam chính đã xuất hiện. Tên của nam chính là Lâm Yến Chi, gia tộc của anh ta có quyền lực lớn, địa vị cực kỳ cao, đặc biệt xuất sắc, là một trong những người nổi bật nhất trong trường.]

Thật đáng tiếc Phong Hà cận thị nặng, không thể ngay lập tức ngắm nhìn sự xuất sắc của nam chính, chỉ có thể theo sự chỉ dẫn của hệ thống, đi về phía người thanh niên cao lớn cách mình không xa.

Phong Hà giả vờ bị chóng mặt, một tay đỡ trán, lao vụt về phía nam chính.

Có thể là do Lâm Yến Chi đang nhìn điện thoại, không để ý đến Phong Hà, hắn nghĩ rằng không có ai ở trường sẽ dám đâm đầu vào mình một cách ngông cuồng như vậy, mới giúp cho màn kịch không tinh vi của Phong Hà thành công.

Do không kiểm soát được lực đâm, mũi của Phong Hà va mạnh vào l*иg ngực rắn rỏi của Lâm Yến Chi, khiến cho cậu đau đớn đến mức hai bên khoé mắt dần ầng ậng nước.

Lâm Yến Chi bị bất ngờ, ôm Phong Hà vào lòng, điện thoại trong tay cũng rơi xuống đất.

[Đinh! Nhiệm vụ hoàn thành. Bạn nhận được 50 điểm tích luỹ!]

Nghe thấy thông báo từ hệ thống, Phong Hà lảo đảo thoát ra khỏi vòng tay của Lâm Yến Chi, cúi đầu nhỏ nhẹ nói lời xin lỗi, rồi vội vã chạy đi.

Lâm Yến Chi vẫn chưa kịp phản ứng, Phong Hà đã rời đi. Hắn chỉ kịp thấy được sống mũi cao và đôi môi đầy đặn quyến rũ, cùng với lời xin lỗi run run và tiếng thút thít của Phong Hà.

Lâm Yến Chi nhặt điện thoại từ dưới đất lên, nhìn về hướng Phong Hà chạy đi mà không nói lời nào, trong đầu hắn có vẻ suy tư.

Hắn không cảm thấy ghê tởm trước việc vừa ôm một người lạ mặt.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Phong Hà cảm thấy kính áp tròng vô hình đã có trở lại. Cậu thở hổn hển hỏi hệ thống: “Nhiệm vụ này sao lại lạ thế? Tôi không phải là một pháo hôi sao? Tại sao lại có tình tiết va vào lòng nam chính như vậy?”

Hệ thống: [Nam chính ghét tiếp xúc với người khác, dù có người ở trường thích anh ta, họ cũng không dám lại gần. Nhiệm vụ này có thể tăng giá trị chán ghét.]

Phong Hà gật đầu một cái.

Hệ thống: [Ký chủ nên đeo kính gọng đen, hệ thống sẽ thu hồi lại kính áp tròng và cung cấp kính gọng đen.]

Phong Hà thắc mắc hỏi: “Tại sao vậy? Tôi cảm thấy như này là tốt rồi mà.”

Hệ thống: [...Kính gọng đen có thể che đi khuôn mặt của ngài, giúp ngài dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ hơn.]

Ký chủ này có vẻ hơi ngốc nghếch, hoàn toàn không hiểu rõ sức hút của vẻ đẹp của mình. Nhiệm vụ của họ là tăng giá trị chán ghét bằng cách làm những việc xấu, nhưng với khuôn mặt đẹp đẽ như vậy, dù làm gì cũng sẽ không khiến người khác ghét bỏ.

Phong Hà đeo lên mặt mình một cặp kính gọng đen nặng nề, làm cho một phần khuôn mặt nhỏ bị che đi, kết hợp với mái tóc che trước mắt, cậu thật sự trở thành một trong những người vô danh nhất trong trường.

Nhưng vóc dáng của cậu thon gọn, nhìn từ đằng sau thấy một tấm lưng thanh mảnh, vẻ ngoài này vẫn làm cho cậu trở nên thanh lịch và nổi bật.

Phong Hà hoàn thành việc đăng ký, đi về phía lớp học một cách chậm rãi.

Cậu chọn ngồi ở hàng cuối của lớp, gần cửa sổ, ngồi xuống và sắp xếp đồ đạc. Lúc này, trong lớp đã có khá nhiều người, vài ba nhóm tụ tập lại nói chuyện về kỳ nghỉ hè và những hoạt động mà họ đã tham gia.