Tương Thác Tựu Thác

6.67/10 trên tổng số 3 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Bộ 4 Tầm Tâm Hệ Liệt
Edit+Beta: Ruby ta Văn án: Cứ tưởng rằng bản thân có diễm phúc, như thế nào lại biến thành bị một tên đàn ông đặt ở dưới loạn thân sờ loạn? Tên gia hỏa đáng giận này, chẳng những hại hắn bị công ti đu …
Xem Thêm

Đệ nhất chương
Nửa đêm dưới ánh đèn đỏ nhiều màu, khung cảnh có chút hôn ám, Vu Nhân Trí đã uống say, bạn bè nói với hắn cái gì, hắn chỉ có thể nhổ ra vài câu không đầu không đuôi, miệng ậm ừ mấy âm, tựa như người Châu Phi, nói xong chính mình không hiểu thì nói gì đến người khác.

Bạn bè dần tản đi, lúc hắn ngã xuống đất, một chiếc xe cao cấp chậm rãi hướng về phía hắn, một người mặc đồ Tây màu đen bước xuống xe, sau đó đỡ lấy hắn đang lảo đảo, hắn hoàn toàn không có cảm giác gì thì đã bị đỡ lên xe, sau đó ở trên xe bởi vì quá say rượu nên lăn ra ngủ.

Hắn thất tình, mà nguyên nhân chia tay lại quá vớ vẩn, bởi vì đối phương nói với hắn:「 Tuy bề ngoài của anh rất tuấn tú, nhưng mà anh được cưng chiều quá đâm hư, tính cách giống y như trẻ con, không chính chắn chút nào, tôi không tài nào ở bên cạnh anh được.」

Hắn tức giận mắng:「 Tùy cô thôi, phụ nữ trên đời này đâu phải chỉ có mình cô!」

Nói xong hắn liền lập tức bỏ đi, cái loại phụ nữ rẻ tiền này, đem đi cho không người khác hắn mừng còn không kịp! Mà hắn uống say đến thế, không phải bởi vì thất tình, hắn đối với cô ta chẳng có tình cảm sâu nặng gì, là bởi vì cô ta dám chỉ trích hắn không chính chắn, tính tình trẻ con, thật là tức chết hắn mà.

Hắn làm sao không chính chắn? Lấy bề ngoài anh tuấn của hắn, tuy nhiên nói chuyện có đôi chút tùy hứng, buông thả, nhưng như vậy lại càng kí©h thí©ɧ bản năng mẫu tử của phụ nữ, làm các nàng càng yêu hắn.

Mái tóc thoáng mang điểm kim màu đỏ do cháy nắng trên nền màu đen như tăng thêm hào quang, cộng thêm làn da trắng như tuyết, ánh mắt phân hai màu hắc bạch rõ ràng (tròng đen với trắng thui, đẹp chỗ nào nhỉO.o), cảm giác tuy có chút trẻ con, nhưng cũng khiến cho vẻ ngoài của hắn càng trẻ trung, hơn nữa trang phục rất thịnh hành, hắn biết mình có bao nhiêu đẹp trai, muốn có phụ nữ, hoàn toàn chẳng thiếu.

Hắn bình thường không dễ say rượu vì thể chất trời sinh, nhưng mà đêm nay hắn đã uống quá nhiều rượu, nên có chút lâng lâng.

Một cái gì đó ôn nhu lướt trên mặt hắn, liếʍ môi hắn, tựa như đang khơi gợi du͙© vọиɠ, hắn không phải đứa nhóc không hiểu chuyên đời, biết đối phương dang khıêυ khí©h, hắn lập tức mở miệng ra, vật nóng như lửa ấy lập tức tiến vào, liếʍ khắp khoang miệng hắn.

Woa a a, tái ông thất mã yên tri phi phúc(trong họa được phúc), bị người kia bỏ rơi, còn có một cô gái khác đặt hắn ở trên người nha, có điều hắn được hôn liên tục từ nãy giờ nên bắt đầu đổ mồ hôi.

Nàng không chỉ hôn hắn mà thôi, bàn tay sục sạo khắp thân thể hắn làm cơ thể hắn nóng dần, cảm giác thoải mái quá khiến hắn bắt đầu rêи ɾỉ, quần của hắn bị lôi ra, kéo về phía dưới, bộ vị nóng rực bị bàn tay ấm áp bao lấy, hơi thở hắn bắt đầu nặng nề, hôn cũng bắt đầu trở nên càng kịch liệt hơn, đầu lưỡi của nàng tựa như đang tiến vào nơi không người, không khách khí sục sạo khắp nơi.

Oa, cô gái này quả nhiên không phải người bình thường, thật lớn mật mà.

「 Lại đến, lại đến......」

Hắn bắt đầu nói lung tung, hắn cũng đã uống say rồi, càng đừng nói nơi mẫn cảm nhất của hắn bị tay nàng sờ soạn, làm hắn thở dốc liên tục.

Cô gái này thật lợi hại, làm hắn liên tục rêи ɾỉ, nhưng hình như có điểm kỳ quái, như thế nào nàng lại sờ xuống phía dưới khai mở chân hắn, xuyên đi vào nơi mà hắn không dám tưởng tượng, nơi bí mật nhất của hắn, lỗ huyệt nho nhỏ mà chưa có ai chạm qua, thế nhưng lại bị ngón tay không lưu tình chút nào lọt vào. (bí mật bật mí J)

「 Oa a, đau...... đau quá......」

Hắn thảm thiết kêu lên, cảm giác thoải mái lẫn khoái trá vừa rồi bay sạch, chỉ còn lại cảm giác đau rát, cô ta tính làm cái gì, lại còn sờ mông hắn, cô ta có bệnh sao?

Hắn đẩy mạnh cô ta ra, tức giận mắng to:「 Cô có bệnh a? Tôi ngay cả nữ nhân cũng không ngoạn bên kia đâu.」

Cô gái này thật là nặng nha, hắn thế mà phải nằm bất động, hắn rốt cục mơ mơ màng màng mở mắt ra, mới đầu có chút mơ hồ, chỉ cảm thấy thân hình đối phương rất cao to tráng kiện, mái tóc thì lại ngắn, ngắn hơn nhiều so với phụ nữ bình thường? Nhưng khi hắn rốt cục thấy rõ cảnh vật trước mắt thì hắn thiếu chút nữa gào lên thảm thiết.

「 Mẹ ơi, như thế nào là đàn ông vậy.」

Đối, đối phương là đàn ông, hơn nữa cơ thể tráng kiện, thuộc dạng mãnh nam(cường công a), gương mặt cũng phương phương chính chính, thập phần anh tuấn, chẳng qua vẻ anh tuấn của y được xem là thuộc loại chính phái trầm ổn, loại đàn ông không bao giờ tùy tiện tươi cười không giống như mình thuộc dạng Kiệt Ni Tư.

(chú thích của Boo: "Kiệt Ni Tư" là Johnny"s entertainment, công ty quản lý nổi tiếng của Nhật (của Arashi). Trong manga Nhật, uke được nhận xét có vẻ ngoài của Johnny là các anh dáng gầy, nhỏ người, khuôn mặt trẻ con, thanh tú, khả ái như Arashi, uke kiểu này hay bị gọi là Johnny type)

Hắn bị tên mãnh nam này đặt ở dưới thân, hơn nữa ngón tay của y còn đặt ở chỗ hắn không dám tưởng tượng đâm vào khiến hắn cực kỳ đau đớn, đau quá a, hắn muốn hét lên như thế nào sau khi uống rượu lại bị một tên mãnh nam đặt ở trên giường? Dù có hắn có uống say tới cỡ nào đi chăng nữa thì cũng đâu đến mức đi câu dẫn đàn ông a!

「 Dừng tay, tên hỗn đản này, tôi không phải GAY!」

「 Tôi có nói cậu là gay đâu.」

Phong Chú Ngôn nói với ngữ khí cực kỳ nghiêm túc, đại biểu mấy chuyện này y hoàn toàn hiểu rõ.

Vu Nhân Trí cố gắng đẩy tay y ra, nhưng là như hắn đã nói, hắn là hệ Kiệt Ni Tư, mà đối phương lại là hệ mãnh nam, trên người y thậm chí có sáu khối cơ, ở bên người hắn, căn bản hắn chưa từng thấy qua ai có sáu khối cơ, tựa như tên này đi tập thể hình quảng cáo, loại tráng nam này, hắn như thế nào có thể đẩy y ra được.

「 Buông ra, anh rốt cuộc muốn làm cái gì? Tôi uống rượu say, bằng không tôi như thế nào có thể cùng đàn ông lên giường chứ, tôi cho anh tiền, anh đi tìm kẻ khác, được không?」

Tình huống khẩn cấp, hắn nhanh chóng đề xuất cách giải quyết, phải, muốn hắn bị đàn ông đè, kiếp sau đi! Không, cho dù là kiếp sau cũng không được.

「 Không được.」 Phong Chú Ngôn đơn giản phủ quyết.

Tình huống khẩn cấp, tuy Vu Nhân Trí khai xuất điều kiện, chẳng qua Phong Chú Ngôn không quan tâm đến hắn, ngón tay y càng không để ý gì tới, tiếp tục lộng sâu bên trong, phần eo hắn lộn xộn, bắt đầu vặn vẹo giãy dụa, kết quả ngược lại thân thể run lên. Ngón tay y sâu đến vị trí nào đó, nhẹ nhàng nhấn một cái, làm hắn giống như bị điện lưu đánh trúng, cả tay lẫn chân cũng muốn giơ lên.

Mẹ ơi, đây là cái cảm giác quái dị gì a, thật...... thật thích......

「 Là trong này à?」 Phong Chú Ngôn nói.

Hắn không thể tin được, hắn bị một tên mãnh nam đè, ngón tay loạn thống bên trong tiểu thí thí của hắn... thế nhưng còn có một tia kɧoáı ©ảʍ làm hắn nhịn không được rống to.

Loại này so với khủng long đuổi gϊếŧ hắn, so với Sadako(The Ring) từ TV đi ra, so với nhận được cuộc gọi quỷ(phim ma One missed call) còn khủng bố hơn a, hắn tuyệt đối không cần.

「 Oa a, cứu mạng a, cường gian, cường gian a......」

Hắn bắt đầu rối loạn kêu la bậy bạ, kinh hoảng quá tỉnh rượu luôn, lúc này mới phát hiện chính mình toàn thân trần trụi, đang nằm trên một chiếc giường cực lớn, cùng anh tuấn mãnh nam này ở chung một phòng.

Tuy mãnh nam không có thoát quang hết quần áo như hắn, nhưng mà y đã thoát quang nửa người trên, còn khuy quần của y cũng đã gỡ bỏ, hắn đang ở sát rạt với "cái kia" của y.

Hắn nuốt nước miếng, đối phương cùng là đàn ông, hắn lập tức mình đang ở trong tình huống nguy cấp cỡ nào, bởi vì trước mắt mãnh nam đã hiện ra trạng thái bừng bừng khởi đầu, hơn nữa cho dù có quần che, chỉ cần nhìn sơ qua cũng biết cái kia của y là cực đại. Bị y dùng cái đó đâm vào, cam đoan là sẽ đau đến không muốn sống, còn tiểu thí thí chắc chắn sẽ bị liệt luôn (O.o)

Hôm nay bị đàn ông hôn, hơn nữa bị y lấy tay xuyên vào trong thí thí cũng đã không hay ho gì, hắn tuyệt đối, tuyệt đối không cần mông liệt thành hai nửa, đây chính là tôn nghiêm đàn ông a! Làm gì có đàn ông nào lại thích bị đàn ông đặt ở dưới thân mà rên hừ hừ a a chứ, chuyện mất mặt này hắn tuyệt đối sẽ không làm.

「 Oa a...... Ân a...... Ân......」

Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng càng lúc tiếng kêu thảm thiết của hắn lại đần biến thành những tiếng rên hừ a khàn khàn, dòng điện lưu tiếp tục chạy khắp thân hắn. Ngón tay mãnh nam không chỉ xuyên vào mật huyệt của hắn, còn gian trá lấy tay ấn lên một cái bộ vị nào đó của hắn, phảng phất biết nhược điểm của hắn chính là chỗ này, quả thật là đúng rồi.

Mỗi một lần y ấn vào, có một trận điện lưu quái dị chạy qua chân tay hắn, làm cho gân cốt hắn nhũn ra, hại tiểu đệ đệ của hắn cũng chịu không nổi mà đứng lên, nhưng tuy là đứng thẳng giống nhau, của hắn lại vô dụng rơi vào trạng thái bị động.

Hắn chịu không được rên hừ hừ, thật...... thật thoải mái, hắn chịu không được nữa rồi.

「 Tôi...... Tôi cũng không phải là người lưỡng tính, đại ca, chúng ta...... chúng ta thương lượng một chút được chứ?」

Hắn nói chuyện đứt quãng, ngón tay của mãnh nam thật lớn, hắn cắn môi, nếu không phải hắn thực sự không phải là đồng tính luyến, chỉ sợ hắn đã khai mở tiểu thí thí đáng yêu, hoan nghênh đối phương tiến đến.

Bởi vì hắn thực sự cảm thấy thoải mái, cho dù hắn là dị tính luyến, không thích làm thế này, nhưng là thoải mái chính là thoải mái, hắn là người thành thật– hơn nữa ở trên phương diện này sẽ không nói dối.

「 Lấy cái gì thương lượng?」

Thanh âm Phong Chú Ngôn trầm thấp, ánh mắt cũng trầm ổn, chỉ có ngón tay y không ngừng động theo quy luật, cảm giác không giống như y đang kí©ɧ ŧìиɧ, điều này làm cho Vu Nhân Trí tin tưởng rằng, đối phương không thật sự muốn hắn, có thể y muốn đòi tiền, chỉ cần đưa tiền cho y, kia hắn nhất định có thể tránh được một kiếp.

「 Tôi đưa tiền cho anh, để đại ca ngài lại đi tìm người nguyện ý phối hợp, như thế nào?」

「 Bao nhiêu tiền?」

Đối phương chấp nhận ra giá, điều này làm cho Vu Nhân Trí rất mừng rỡ, hận không được chạy nhanh đi lấy ví tiền tất cả đều cho y,「 Trên người tôi còn có năm ngàn, đủ để anh đi tìm "đối tượng".」

Phong Chú Ngôn mặt trầm xuống,「 Cậu chỉ đáng giá năm ngàn thôi sao?」

Thấy đại ca trước mặt không vui, Vu Nhân Trí vội xuôi theo chiều gió, lập tức cười nói:「 Không đủ, tôi có thể đi chuyển khoản a, thực mà...... A...... Đại...... Đại ca, không cần chuyển sao......」vĩ âm của hắn biến thành kiều âm run rẩy.

Phong Chú Ngôn không nói gì, nhưng ngón tay y không chỉ đâm sâu vào địa phương kia, còn vẽ một vòng bên trong, làm mông Vu Nhân Trí thực không còn khống chế được dưới kɧoáı ©ảʍ, thanh âm phát ra run rẩy.

Phong Chú Ngôn rõ ràng liền đem nửa người dưới của hắn ôm lấy, đặt lên nửa người dưới chính mình, mặt Vu Nhân Trí đỏ lựng, của hắn đã đứng lên, cùng bộ vị đối phương chạm vào nhau. Hô hô, loại cảm giác này, thật thú vị nga.

Nhưng dù như thế nào đi nữa, hắn cũng không muốn thất thân với đàn ông, mau đi tìm một cái nhà vệ sinh, hắn nhanh chóng tỉnh táo lại, không phải thú vị, là ác mộng mới đúng.

Đúng, là ác mộng, siêu ác mộng!

Tuy hắn như vậy, nhưng là người bình thường a, như thế nào có thể cảm thấy thích thú, hắn tuy không dám xưng là loại đàn ông đầy nam tính, nhưng về mặt giới tính hắn hoàn toàn bình thường nga.

「 Hô...... Hô, Please, đại ca, tôi thực sự không thuộc loại này đâu, chúng ta có thể thương lượng lại không...... Tôi tăng giá, hai vạn, được không?」

「 Mỹ kim sao?」

Sắc mặt Vu Nhân Trí lập tức khó coi, Mỹ kim hả, y có còn nói lý lẽ không! Hai vạn Mỹ kim, là sáu mươi mấy vạn tệ, hắn nếu có sáu mươi mấy vạn, đã sớm mua lấy một vị trí ngon lành rồi.

「 Đại ca, nói giỡn hay thiệt vậy, nếu có sáu mươi mấy vạn tệ, tôi cho anh làm thoải mái, ta rất vui vẻ.」

Hắn than thở, nhưng là Phong Chú Ngôn nghe thế, thấp giọng nói:「 Sáu mươi mấy vạn có thể a?」

「 Gì?」

Hắn còn chưa hiểu ý tứ của y, Phong Chú Ngôn đã bỏ hai chân hắn ra, đem quần chính mình cởi ra, Vu Nhân Trí trợn mắt há hốc mồm, cái kia của y thực thật là tốt đại, vừa thẳng lại vừa cứng, nhan sắc lại thâm sâu(???), trông tựa như mãnh long xuất áp, tương hình dưới, của mình với y cùng xuất ra, quả thực là tiểu vu gặp đại vu. (>.<)

Không, không đúng, hiện tại không phải lúc so với lớn nhỏ, hơn nữa nam nhân không phải xem lớn nhỏ, là xem nại lực, tinh lực cùng kỹ thuật, mình không nên tự ti a! Nói không chừng mãnh nam này nhìn được nhưng dùng không được, ai biết được chứ, không phải không có lý.

Không đúng, hiện tại cũng không là thời điểm đàm luận lớn nhỏ, hắn sắp phải thất thân nguy hiểm, phải, chạy nhanh thoát khỏi hiểm cảnh, chứ không phải tại thời khắc nguy cấp này lại đi so với lớn nhỏ.

「 Đại ca, anh muốn làm gì?」

Nguy cơ lớn nhất cả đời hắn từng bước bước đến, đối phương quần đã cởi ra, xuống lần từng bước, nhất định là muốn đem hắn đặt ở trên giường.

Y không vội vã "xơi" Vu Nhân Trí, tay y với lấy áo khoác, xuất ra tờ chi phiếu, ký sáu mươi sáu vạn đưa cho hắn.

「 Đây là chi phiếu như cậu muốn.」

Vu Nhân Trí gầm rú, cái tên bổn đản nhanh như vậy dễ dàng liền cấp người khác sáu mươi mấy vạn, hắn này cả đời còn không có nhìn thấy, vội nghĩ đến chiêu này là chiêu lừa đảo, hắn lại không phải tiểu hài tử ba tuổi mà bị lừa, hắn không cầm lấy tờ chi phiếu, nhắm mắt cũng biết chi phiếu này nhất định là giả.

Phong Chú Ngôn khép lại cái miệng đang kêu la của hắn, một tay thuần thục bính kiên đĩnh của hắn, Vu Nhân Trí thở hào hển, hắn bị làm đến biến thành muốn thất thần, cái tên mãnh nam kia chẳng những hôn tiếp, hơn nữa ngón tay chuyển động càng thêm xảo diệu, hắn tự động nâng mông lên, trên đỉnh thứ nam tính của hắn không ngừng rỉ nước, ướt đẫm xuống cả tiểu thí thí của hắn, quả thực là mất mặt đến chết.

「 Không...... Không được đâu...... Đại ca, không cần...... Không cần làm như vậy...... không cần......」

Hạ thân hắn thấp lâm lâm, miệng mở ra cô gắng giảng giải với y, nhưng Phong Chú Ngôn ngón tay lại bắt đầu tiến vào bên trong hắn, làm lưng hắn không ngừng cong lên.

Hai tay của hắn ôm lấy gối đầu mềm nhũn, đầu cũng vùi sâu vào gối, mông nâng lên cao, chất lỏng ướŧ áŧ đang bị ngón tay đẩy vào trong huyệt động, mãnh nam đang thoa dầu bôi trơn vào địa điểm bí mật của hắn, mông hắn nâng càng lúc càng cao, dầu càng tiến vào, hắn trong lòng mắng to không còn khống chế được thân thể nữa.

Trong lòng mắng vô dụng a, thanh âm kiều mị truyền ra từ thân thể làm hắn càng tự mắng chửi mình tơi bời, mỗi lần ngón tay xuyên tiến thì, kết hợp thanh âm của chất lỏng, phốc xích, phốc xích, âm hiệu biếи ŧɦái vang lên làm mặt hắn đỏ bừng, tuy đã gần như mơ hồ, nhưng hắn ít nhất vẫn chưa đánh mất lý trí muốn giữ vững nam tính tự tôn phòng tuyến cuối cùng, hắn không muốn bị đàn ông "thượng" a.

「 Đại ca, tôi tăng giá, ba vạn, ba vạn được không?」

Hắn dùng ngữ khí khẩn cầu suyễn suyễn hư hư, cảm giác giống như nữ nhân bị nam nhân đặt ở dưới thân đang bị dục hỏa thiêu đốt, căn bản không giống đang thương lượng, mà lại giống như đang cầu này mãnh nam nhanh lên "thượng" hắn, để giải quyết dục hỏa đang thiêu đốt hắn.

Phong Chú Ngôn nghe mà như không nghe thấy tiếng cầu xin bi ai của hắn, cũng có thể là lời cầu xin với ý tứ trên mặt không giống nhau, cho nên y hoàn toàn không quan tâm đến thỉnh cầu của hắn.

Ngón tay y đột ngột rút ra, làm Vu Nhân Trí hút một hơi, hắn tưởng ba vạn thương lượng thành công, tránh bị y tiếp tục, nói không chừng hắn đợi lát nữa tự đem hai chân mở ra, nghĩ nếu trên người mình là đàn ông cũng không sao cả, may mắn mãnh nam buông tha cho, nhưng thân thể lại có cảm giác bất mãn, giống như trách hắn tự dưng lại đi đình chỉ chuyện tốt.

Hắn trong lòng rống giận thân thể vô dụng của mình: Ngươi tỉnh lại chút cho ta, chờ một chút ta tìm phụ nữ chân chính cho ngươi, không cần như vậy không còn dùng được bị đàn ông thượng cũng không sao cả, ngươi rốt cuộc có hay không nam tính tự tôn a.

「 Ta lập tức đem tiền đến......」

Chân hắn co rụt lại, lại mềm nhũn không có khí lực, cảm giác kɧoáı ©ảʍ vừa rồi vẫn lưu lại trong tận xương cốt, mà Phong Chú Ngôn giữ chặt lưng hắn, phần eo hắn ưỡn ra, Vu Nhân Trí kêu to một tiếng, cảm giác thân thể bị dị vật to lớn xâm nhập, làm hắn trừng lớn hai mắt, ngô ngô, như thế nào lại biến thành như vậy?

「 Chúng ta rõ ràng thỏa thuận ba vạn rồi...... Ngươi...... Ngươi này hỗn đản......」

Đại khái là được thoa dầu bôi trơn rất lâu, cho nên không đau lắm, nhưng sự thật đã bị người khác (bóc tem) xâm phạm, làm Vu Nhân Trí quay đầu lại liền túm tóc Phong Chú Ngôn, dùng sức khẽ động, hắn tức điên.「 Tên hỗn đản này, ta đã nói đến vậy rồi, ngươi còn xâm phạm ta, ngươi là tên đồng tính luyến hỗn trướng......」

Trước hành động của hắn, Phong Chú Ngôn chỉ cần dùng một tay, chẳng mất chút sức lực nào liền đem hai tay hắn giơ lên cố định tại trên giường, mà hai tay hắn như bị cắt dứt vậy, khí lực mãnh nam này cực đại a, thực dọa người mà.

「 Ngô...... Ân...... A...... A...... A......」

Hắn nằm dưới thân tên biếи ŧɦái thanh âm trở nên lớn tiếng. Trên thực tế tên mãnh nam này, "cái kia" của y so với ngón tay còn muốn thô mãnh có lực, làm cho thanh âm mất mặt của hắn càng lúc càng lớn.

Mội hắn run run không kềm được rêи ɾỉ, sau lưng lại tiếp tục có một dòng điện lưu chạy dọc, vừa rồi thân thể thất vọng, hiện tại là do thỏa mãn mà run rẩy, giống như thứ thân thể muốn chính là cảm giác này.

Trên người hắn mãnh nam tiến thật sâu, lấp đầy thân thể hắn, liên tục xâm nhập, chạm vào tận điểm mẫn cảm của hắn, làm hắn dù muốn chống cự cũng không có khí lực.

Hắn toàn thân vô lực, chỉ còn lại có đồn bộ còn có cảm giác cực kỳ kɧoáı ©ảʍ, mà đồn bộ bị Phong Chú Ngôn giữ chặt, liên tục xoay trở, cảm giác này khiến hắn như muốn bùng nổ.

Hắn nhắm mắt lại, gìm tiếng thét kɧoáı ©ảʍ vào trong gối, người này không phải hắn, Vu Nhân Trí hắn chỉ yêu phụ nữ, sẽ không bị đàn ông làm "chuyện kia", còn hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ lạ thường này.

Oa a, người này tuyệt đối không phải là hắn.

Hắn tuyệt đối sẽ không thừa nhận, có chết cũng không......

「 Yêu quái, hỗn trướng, đừng để cho ta gặp lại........」

Vu Nhân Trí nằm ở trên giường khách sạn, chăn gối hỗn độn, thậm chí còn lưu lại không ít thể dịch, bằng chứng chứng minh tối hôm qua có bao nhiêu lửa nóng, cũng chứng kiến "nam tính tự tôn" của hắn hoàn toàn bị hủy diệt.

Hắn toàn thân trần trụi nằm ở trên giường, từ khi tỉnh dậy đã không thấy bóng dáng tên mãnh nam ấy đâu. Hắn bị mãnh nam kia ăn đậu hủ miễn phí, ăn nguyên một đêm, hại tiểu đệ đệ của hắn đứng lên không nổi nữa, tương đương như hắn bị cả tá người cùng làm, liên tục cho đến khi trời sáng, hắn mệt mỏi đến mức xương cốt như tan ra, tên mãnh nam kia mới chịu buông tha hắn.

Hắn ngủ đến giữa trưa mới tỉnh lại, lưng đau như bị ai dần, hơn nữa đêm qua sử dụng chỗ kia quá độ, đau đến mức cắn răn cắn lợi. Hắn vô lực nằm bẹp trên giường, tên mãnh nam đáng chết sau khi ăn xong, liền vỗ vỗ mông ly khai, một xu tiền mặt cũng chưa lưu lại.

Hắn chẳng những bị đàn ông "thượng", còn bị đàn ông ăn miễn phí, đúng là đại sỉ nhục, thậm chí là ngu ngốc cực điểm.

Trên đầu giường, trưng ra một tờ chi phiếu đáng giận, bởi vì phẫn nộ ngày hôm qua chính mình là hành vi tự nguyện, càng thêm tức giận chính mình bị "đàn ông" thượng, hắn di động cánh tay, đem chi phiếu xé thành từng mảnh nhỏ cũng chưa đủ để giải hận, hắn tức giận mắng to.

「 Đi chết đi, đi chết đi, đi chết đi, tên hỗn đản này, đừng để ta gặp lại, lấy tờ chi phiếu này để gạt ta, nghĩ ta dễ bị lừa vậy sao chứ?」

Mắng một hồi vẫn chưa hết phẫn nộ, hắn kéo lê thân thể vừa đau lại vừa khó chịu, lết vào phòng tắm tẩy rửa thân thể nhớp nháp. Sau khi mặc quần áo vào, nhìn lại đồng hồ đã là mười hai giờ trưa, ít nhất vẫn còn kịp, vội vàng lê thân chạy ra trạm xe.

Trên xe có ít người, hắn tiến tới hàng ghế cuối ngồi xuống, nhưng lập tức nhảy dựng lên, tiểu thí thí của hắn đau đến mức ngồi không được. Đều là tội của tên mãnh nam đó, do y đêm qua sung sức quá, "cái kia" lớn như vậy, mà hắn cùng đàn ông là lần đầu tiên, cho nên tại phương diện nào đó có thể coi như là xử nam, còn khiến hắn lêи đỉиɦ vài lần.

Cả kinh giác chính mình thế nhưng đem chính mình hình dung thành xử nữ, hắn đích mặt lập tức trướng hồng, phẫn nộ đích thiếu chút nữa tưởng đem chính mình cấp gϊếŧ, khảm thành hai nửa.

Hắn là có bệnh nga, bị đàn ông thượng cũng bỏ qua, giờ lại còn dùng cụm từ "xử nam" (aka trai còn gin=]]) để hình dung chính mình, hắn đến tột cùng đang làm cái gì a, vừa bị đàn ông thượng xong tư tưởng liền biến thành kỳ quái sao chứ?

Người đàn ông luống tuổi ngồi bên cạnh thấy thế, vội vàng lắc đầu nói:「 Cậu trai trẻ, bị trĩ à?」

「 Gì?」

Hắn há hốc mồm, mặt ngốc lăng.

Ônng ta nói với âm lượng cho cả xe cùng nghe:「 Ta nhìn cậu ngồi không dám ngồi, nhất định là bị trĩ, cậu trai a, đang còn trẻ chũa sớm thì tốt hơn, ta có phương thuốc bí mật cho cậu nè.」

Vài cặp mắt trên xe nhìn về phía Vu Nhân Trí, còn có tiểu hài tử quay sang mẹ nó nói:「 Mẹ, bị trĩ là cái gì a?」

Bà mẹ xấu hổ quá nói:「 Hư, tiểu hài tử đừng nghe bậy.」

Mặt hắn vừa rồi hơi phiếm hồng, nhưng giờ chuyển thành màu cà chua, hắn dùng sức cố gắng nén cơn đau ngồi xuống. Hắn không bị trĩ mà, toàn bộ hình tượng coi như sụp đổ từ giờ khắc này.

「 Cậu trai à, ta cho cậu vài phương thuốc, cậu phải cố ghi nhớ nhé.」 Ông ta vội phát huy tinh thần "cứu quốc" thập phần nhiệt tâm.

「 Tôi không có bị trĩ!」

Hắn tức giận nhưng vẫn nhỏ giọng trả lời.

「 Đừng xấu hổ, trĩ giờ y học chữa được rồi, lại không phải loại bệnh đáng chê cười gì, loại thuốc này chỉ cần dùng năm lần là sẽ thấy công hiệu a.」

Ông ta dùng vẻ mặt an ủi vỗ vỗ vai Vu Nhân Trí, hắn tức giận đến toàn thân phát run, trên mặt thần sắc cũng càng ngày càng khó coi, hắn biết toàn bộ nên chửi ai, cái tên mãnh nam chết bầm, đừng để hắn gặp lại, nếu bị hắn gặp được, hắn tuyệt đối sẽ không nhẹ nhàng bỏ qua.

Hết thảy đều là do y hại, thân thể không thoải mái, bị đàn ông thượng, thậm chí còn bị toàn bộ người trên xe cho rằng bị trĩ, tất cả đều là tội của tên đáng chết ấy.

「 Sao nhìn cậu khủng bố quá vậy a.」

Bạn của Vu Nhân Trí, cũng là đồng sự cùng công ty, Abbey, luôn mang bộ dáng tràn đầy tinh lực sung mãn, tuy nhiên nhìn như vậy thôi, bề ngoài thì có vẻ như là mãnh nam, kỳ thật chỉ cần cởϊ qυầи áo xuống, toàn là một đống thịt béo, đều là họa do uống bia rượu mà ra.

Đừng nhìn vào bộ dáng mãnh nam của Abbey mà để bị gạt, hắn kỳ thật còn bát nháo hơn so với nữ sinh bình thường, chẳng qua có một điểm ưu đãi, chính là hắn đối với Nhân Trí rất tốt, lúc trước Nhân Trí có thể vào được công ty này, cũng là nhờ Abbey giới thiệu vào, bọn họ thực sự là bạn bè tốt, ngay cả tối hôm qua uống rượu, cũng là Abbey bồi hắn cùng uống.

「 Sao ngày hôm qua cậu làm cái gì mà không đưa tôi về nhà? Hại tôi...... Hại tôi......」

Lời chưa kịp ra đến miệng Vu Nhân Trí đã bị nuốt xuống, chuyện đêm qua bị một gã đàn ông thượng, hắn không điên đến mức nói ra, chỉ cần vừa nói ra, bị Abbey biết, chắc chắn ngày mai mọi người trên toàn thế giới đều biết hắn bị đàn ông thượng, hắn không ngốc đến mức tự tìm tử lộ, hủy diệt chính mình.

「 Cậu là đàn ông mà, đưa cậu về nhà có được gì đâu, hơn nữa cậu cũng đâu gặp nguy hiểm gì, nhiều lắm ngủ ở đầu đường mà thôi.」 Hắn vẻ mặt hưng phấn nói:「 Ngày hôm qua tôi đưa một nữ sinh say rượu về nhà, nữ sinh đó có bộ ngực cực đại, dáng người siêu đẹp nga.」

Vẻ mặt Abbey mơ mơ màng màng, giống như quay trở về chỗ đêm qua chiếm được tiện nghi của người ta, Vu Nhân Trí phiết miệng, hắn sao lại ngu ngốc như vậy, đi hỏi vấn đề ngốc nghếch này, nếu đổi lại là Abbey uống rượu say, hắn cũng không đưa A Vu trở về, bên cạnh còn có nữ sinh xinh đẹp, hắn như thế nào có thể bỏ nữ sinh vì đàn ông chứ.

Cẩn thận không đi vào vết xe đổ lúc sáng, hắn tới chỗ ngồi chậm rãi ngồi xuống, hô, động tác thật thong thả, tránh cho tiểu thí thí không bị đau.

「 Đừng theo tôi nói chuyện nữa, tôi mệt mỏi quá, để tôi giải quyết cho xong công việc, tôi muốn sớm về nhà ngủ một giấc.」

Abbey lộ ra vẻ mặt đồng cảm, nghĩ rằng hắn vẫn còn đang thất tình.「 Cậu còn nhớ người phụ nữ kia sao? Quả thực cô ta rất xinh đẹp, chia tay thực đáng tiếc.」

「 Tôi đâu có nhớ cô ta, ngày hôm qua tôi uống say quá, làm đầu hôm nay nhức như búa bổ vậy.」

「 Sáng nay cậu không đến, tôi tưởng cậu ngủ quên chứ.」

「 Ngủ cái thí, ngày hôm qua tôi căn bản không ngủ.」 Nhớ lại chuyện đêm qua, còn khiến hắn phát hỏa đầy mình.

Abbey giật mình hiểu ra, lộ ra cười gian,「 Ác ác– đại soái ca (đại ca đẹp trai), nguyên lai cậu tối hôm qua cả một đêm không ngủ, đối phương nhất định không nhúc nhích được đúng không?」

Vì duy trì nam tính hùng phong, chuyện này tuyệt không thể lộ ra, Vu Nhân Trí lộ ra nụ cười đắc ý, cẩn thận nhấc tiểu thí thí đang đau đớn lên một chút, đêm qua đúng là siêu nóng bỏng, trừ việc đối phương là nam, còn mình là thụ ra, hết thảy đều siêu hoàn mỹ.

「 Đương nhiên là không nhúc nhích được rồi.」

Hắn cố ý lặp lại, liếʍ môi một chút, lộ ra bộ dáng háo sắc, hắn đem sự cố đêm qua thêm dấm chua, còn cải một chút kịch tính, làm đêm qua biến thành cùng một cô em tuyệt sắc dục tiên dục tử đi tới thiên quốc, mà không phải bị một tên mãnh nam ép tới gắt gao đến tận trưa mới tỉnh lại, mông đau đến tựa như chịu địa ngục chi hỏa BBQ (thịt nướng) giống nhau.

Vẻ mặt Abbey tràn đầy hâm mộ với ghen tị,「 Đại ca, hôm nào dạy tôi với, tôi vì cái gì mà không được như cậu gặp được em gái có trình độ cao như vậy chứ.」

「 Đương nhiên là cần phải có kỹ xảo rồi! Kỹ xảo không phải tùy tiện có thể truyền thụ được, đương nhiên mị lực trời sinh cũng không thể muốn có là có, cô em kia kỹ thuật trên giường cực tốt, hơn nữa bộ ngực cũng cực lớn.」

Hắn nói đến nước miếng tung bay, còn hai tay quơ loạn lên, kéo câu chuyện lên cả thước thành một cái căn bản không phải nhân loại có thể có, Abbey liên tục nuốt nước miếng, hai mắt sáng lên, càng tưởng tượng càng khiến hắn thêm sùng bái Vu Nhân Trí.

Abbey vốn thấy Vu Nhân Trí rất được phụ nữ thích, hơn nữa hắn vốn là Kiệt Ni Tư mĩ thiếu niên, đích xác hấp dẫn không ít đại tỷ tỷ lẫn học tỷ.

「 A Trí, lần sau nếu có đi ra ngoài tìm em gái, nhất định phải dẫn tôi theo a, không nghĩ tới ngươi khi uống rượu nhiều như vậy liền có nữ sinh theo.」 Hắn thở dài,「 Ngày hôm qua tuy tôi đưa nữ sinh kia về, chính là mới tới cửa, bạn trai của cô ta liền tới đón, kỳ thật ta cũng không biết bộ ngực có lớn hay thân mình cô ta có đẹp hay không, vừa rồi đều là tôi tùy tiện nói bậy thôi.」

「 Không thành vấn đề, cứ để đó cho tôi, lần sau tôi giúp cậu tìm được một cô em còn đẹp hơn, ngon lành hơn cô ả kia.」 Vu Nhân Trí đành phải cam đoan, chẳng qua trong này cũng bao hàm thiệt tình đối với bằng hữu.

「 Cậu có lưu lại số điện thoại của cô em kia không? Hôm nào liên lạc một chút, thuận tiện cũng cho tôi nhìn xem cô ấy đẹp đến mức nào?」

Abbey vẻ mặt đầy mong đợi, trong khi đó mặt Vu Nhân Trí đen thui, hắn đi đâu tìm đối tượng đêm qua phát sinh chứ, càng huống chi đối tượng này lại là nam.

Hắn vội vàng nói:「 Cái gọi là tình một đêm, chính là mọi người cùng vui vẻ hết đêm, nói đi là đi, cho nên tôi cũng không lưu số điện thoại.」Hắn vội vàng thêm một đoạn, để tránh tự làm lộ tẩy,「 Đương nhiên cô ấy có lưu điện thoại cho tôi, chẳng qua bị tôi đánh rơi đâu mất rồi, mà tôi cũng không muốn điện.」

A Vu nghe hắn đánh mất số điện thoại của nữ sinh, sự sùng bái Vu Nhân Trí lại càng tăng thêm ba cấp,「 A Trí, cậu đối với nữ sinh thực sự rất hấp dẫn a.」

「 Đó là đương nhiên mà, cô ấy rất nhiệt tình, đem tinh lực của tôi gần như hút hết.」 Hắn làm ánh mắt mị hoặc,「 Cậu có biết "hút" có ý tứ gì khong?」

Có vẻ như Abbey tưởng tượng còn nhiều hơn những gì Vu Nhân Trí nói, bởi vì hắn hít một hơi, sắc mặt trướng hồng, giống như tối hôm qua là hắn cùng mỹ nữ một đêm chứ không phải là Vu Nhân Trí.

Nói chuyện một lúc, Abbey bắt đầu nói nhỏ dần như sợ bị người khác nghe thấy.「 May mắn sáng hôm nay tân tổng tài cũng không đến thị sát, bằng không trưởng phòng từng nói, cả nhóm chúng ta nguyên một tuần không được đến trễ, vậy mà cậu lại đi trễ.」

「 Tân tổng tài?」

Vu Nhân Trí ngừng lại một chút, rốt cục cũng nhớ ra, công ty của bọn họ bị người khác nuốt mất, nhân sự cấp cao hình như bị thay đổi rất nhiều, chẳng qua đó là chuyện của các sếp, lính lép như bọn họ cũng chẳng ảnh hưởng gì.

Chẳng qua cũng có người nói, tân tổng tài này thủ đoạn trên thương trường thập phần tàn nhẫn, hắn từ nhỏ du học ở Mĩ, phong cách hành xử cũng như người Mĩ vậy, sau khi trưng thu công ty việc đầu tiên của y là chỉnh đốn lại toàn bộ, chuyển đổi điều động nhân sự đi khắp nơi.

Thành tích của bọn họ cũng không tệ lắm, mà người có thành tích tốt nhất, đương nhiên chính là Vu Nhân Trí, hắn trong vòng nửa năm đã làm được hạn mức buôn bán cả năm của công ty, có thể nói là hồng nhân của nghành này, mà sản phẩm có thể bán đắt như vậy, đương nhiên là nhờ vào vẻ ngoài cùng tài ăn nói của hắn, cho nên trong công ty cũng có người phong cho hắn danh hiệu「Sát thủ phụ nữ」.

Chỉ cần gặp được phụ nữ đã ngoài trung niên làm quản lý, hắn rất dễ dàng bán sản phẩm ngay, mà những người này cũng đều đối với hắn rất tốt, ngay cả khi không có giao dịch nào, đại bộ phận họ vẫn thành bằng hữu, ngẫu nhiên cùng nhau đi ra ngoài ăn cơm.

「 Không phải đã nói sáng hôm nay muốn tới thị sát sao?」

Hắn nhớ rõ nguyên tuần trước trưởng phòng không ngừng nhắc đi nhắc lại, muốn mọi người cả tuần ngàn vạn lần không được đi trễ, về sớm, chính là vì vị tân tổng tài này muốn tới công ty thị sát.

「 Dự định là buổi sáng sẽ tới, nhưng sau đó lại cho người đến báo buổi chiều mới tới. Số cậu còn may, bằng không trưởng phòng nhất định đem cậu rủa đến chết, cậu xem lão đang đứng sau cánh cửa kính nhìn cậu kìa.」

Vu Nhân Trí liếc mắt qua cánh cửa kính.「 Tôi đâu có cố ý, thực không hiểu được lão ta làm như thế nào mà trèo lên được chức trưởng phòng, đại khái đều là nịnh nọt cấp trên mà thôi chứ lão có tài cán gì đâu.」

Abbey vội vàng suỵt hắn,「 Please, nói nhỏ thôi, cậu muốn bị đuổi a?」

「 Tôi có nói sai đâu.」

Vu Nhân Trí giật mình, trưởng phòng lại đột nhiên đứng lên, làm Abbey bị dọa nhảy dựng lên.「 Lão ta không thính như vậy chứ, ở cách một tấm kính cũng biết chúng ta nói xấu lão.」

「 Cậu ngốc quá, làm sao có thể.」

Tuy nói như vậy, nhưng sắc mặt Vu Nhân Trí cũng trắng bệch, tay trưởng phòng này rất hẹp hòi, vạn nhất bị lão biết bọn họ nói xấu lão, lão ta nhất định sẽ xử lý hắn cho mà xem, nói không chừng cũng mặc kệ thành tích của hắn có tốt đến cỡ nào cũng đá hắn ra khỏi công ty, mà hắn ở trong này làm đã quen, muốn đi công ty khác khai sáng giang sơn, hoàn toàn không phải là chuyện dễ dàng, để được như hôm nay đều là hắn thiên tân vạn khổ, ngay cả phụ nữ cũng đâu dễ hạ gục như vậy a.

Trưởng phòng vội vàng ra khỏi văn phòng, còn đến gần bọn họ, tim Vu Nhân Trí đập loạn lên, xui xẻo quá, không phải trưởng phòng biết đọc khẩu ngữ chứ, cho nên cách xa như vậy cũng biết bọn họ đang nói xấu lão, nhưng mà nhìn lão ta đâu có thông minh như vậy ta.

Abbey nhát gan vô cùng, chân đã mềm nhũn, không thể tưởng được Trưởng phòng lướt qua bọn họ, còn hung hăng trừng bọn họ.「 Quay lại coi, không thấy tân tổng tài đến sao.」

「 Tân...... Tân tổng tài?」

Abbey vội vàng quay lại nhìn, đang từ cửa tiến vào là một phụ nữ trẻ mặc trang phục quý phái, ra dáng thư ký chuyên nghiệp, Abbey kêu lên một tiếng:「 Cô nàng đó trông thật khá!」

「 Ta kháo! Hắn là tân tổng tài!」

Vu Nhân Trí mắng ra tiếng, hắn nhìn gã đàn ông đứng phía sau thư ký kia, y mặc một bộ âu phục gọn gàng, âu phục màu xám tôn lên thân hình hoàn mỹ, trên gương mặt nghiêm túc không hề có một nụ cười, rồi lại đoan chính nghiêm cẩn, cảm giác đầy nam tính, Abbey lại kêu lên:「 Oa, tổng tài trông thật là tuyệt a.」

「 Tuyệt cái thí.」 Hắn nhỏ giọng mắng thầm trong lòng.

Abbey dùng ánh mắt cực kỳ ngưỡng mộ nhìn tên đàn ông kia nói:「 Dáng người của hắn trông được ác, tôi làm hội viên của phòng tập thể hình chính là vì muốn có được dáng người như hắn, vậy mà mỡ bụng vẫn còn chưa tiêu hết.」

「 Hắn thoát quần áo, dáng người cũng có gì đáng xem đâu.」

Hắn không cẩn thận nói ra, hơn nữa còn kèm theo chút căm phẫn, Abbey kỳ quái liếc hắn một cái,「 Ủa cậu từng nhìn thấy rồi à, bằng không làm sao mà biết?」

Vu Nhân Trí nhéo lỗ tai Abbey, tức đến thiếu chút nữa phát cuồng, hắn quả thực đêm qua nhờ vào cái thứ trướng lên của y mà suýt nữa không còn nhận ra hình người.

「 Tôi nhìn thân thể đàn ông làm gì? Ghê tởm muốn chết, cậu còn dám nói hưu nói vượn, tôi sẽ gϊếŧ cậu.」

Abbey đau đến xém chút nữa là kêu thảm thiết, hắn cho tới bây giờ chưa từng thấy Vu Nhân Trí phát cuồng lên như vậy, hắn vội vàng giữ lấy bàn tay đang kéo lỗ tai của hắn xuống dưới.「 Cậu làm gì mà giận như vậy chứ, tôi chỉ thuận miệng nói chơi thôi mà.」

Abbey không lớn tiếng kêu thảm thiết, nhưng cũng đã phát ra âm thanh, tuy bây giờ còn là giờ nghỉ trưa nhưng toàn văn phòng vì hai người kia đến mà cực kỳ yên tĩnh, thanh âm của Abbey đương nhiên lôi kéo sự chú ý của mọi người.

Ánh mắt của Phong Chú Ngôn hướng về phía hai người đang ồn ào kia, Abbey rét run lên, ánh mắt vừa lướt qua kia so với ánh mắt của kẻ sát nhân trên phim ảnh còn đáng sợ gấp mấy lần.「 Ánh mắt hắn trông đáng sợ ác, siêu lãnh khốc, giống như sắp gϊếŧ người vậy.」

Vu Nhân Trí vội vàng ngồi xuống, cầm lấy một quyển sách lớn che mặt mình lại, yên lặng cầu khẩn tên đàn ông kia trải qua một đêm kia xong, đã quên hắn, mà chuyện cùng một người đàn ông phát sinh loại quan hệ tùy tiện này càng không có khả năng nhớ rõ tối hôm qua là ai cùng y mới đúng.

「 A Trí, hắn có sa thải tôi hay không? Tôi nhớ thành tích của tôi không được lắm, hắn sẽ không vì chuyện này mà sa thải tôi a–」

Abbey bỗng nhiên phát run lên, Vu Nhân Trí đồng tình vỗ vỗ vai hắn, Abbey cũng không phải là không có cố gắng, chính là khả năng tiếp thu hơi chậm một chút, nhưng mà hắn mấy tháng nay may mắn thành tích có chút khởi sắc, nên sẽ không bị khai trừ mới đúng, hơn nữa gia cảnh của Abbey cũng không tốt lắm, nếu hắn thất nghiệp, trong lòng nhất định chịu không nổi.

「 Sẽ không đâu, thành tích của cậu không phải cả tháng nay đều vượt qua chỉ tiêu sao, tháng sau cũng có hy vọng.」 Đây là sự thật, Abbey gần đây làm rất tốt, bắt đầu có chút thành tích rồi.

Abbey thoáng có điểm tin tưởng, đợi đến khi Phong Chú Ngôn tiến vào phòng làm việc của trưởng phòng, Vu Nhân Trí mới ngẩng đầu lên, hắn bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện rất quan trọng.

「 Hắn là tân tổng tài, nghe nói hắn rất có tiền đúng không?」

Tâm tình của Abbey đã tốt lên, lập tức gật đầu.「 Đương nhiên, là siêu siêu siêu nhiều tiền, gia đình của hắn hình như vốn là thế gia, trước kia hình như có nguyên nhân gì đó, hắn không có tên trong gia tộc, sau khi nhập tịch liền được đưa đến nước Mỹ học, hắn được học đều là danh giáo đó......」

Vế sau Abbey nói cái gì, Vu Nhân Trí đều không thể nghe thấy, bởi vì hắn đang ôm đầu kêu thảm thiết:「 Chi phiếu, chi phiếu của tôi!」

Abbey bị hắn dọa giật bắn mình, ngơ ngác không hiểu gì hỏi lại:「 Cái gì mà chi phiếu? A Trí!」

「 Chi phiếu của tôi!」

Hắn tối hôm qua bị tên đàn ông đó "thượng" xong, Phong Chú Ngôn có cho hắn một tờ chi phiếu, hắn tưởng là chi phiếu giả, cho nên xé tan nát, nhưng lấy khả năng tài chính của Phong Chú Ngôn xem ra, chi phiếu kia nói không chừng là thật.

Không, nhất định trăm phần trăm là thật rồi, sáu mươi mấy vạn của hắn...

Hắn bị đàn ông áp nguyên một buổi tối, mông đau muốn chết, còn bị cho rằng bị trĩ, kết quả người ta cho hắn tiền, hắn lại đem sáu mươi mấy vạn xé nát, còn ném vào đống rác.

Đừng tưởng rằng hắn yêu tiền, không có tự tôn, dù sao hắn bị đàn ông thượng, thất thân cũng đã thất thân, sự thật đặt ở trước mắt, cũng phải thu hồi lại được chút gì đó chứ.(mềnh thik suy nghĩ nài)

Hắn cũng không phải là cái loại chính nhân quân tử giả thanh cao, nói cái gì không cần tiền, chỉ cần công đạo, công đạo có thể đổi thành cơm ăn sao chứ? Có thể mua được danh bài sao chứ? Có thể đến nhà hàng cao cấp ăn một bữa thịnh soạn sao?

Dùng đầu ngón chân út của ngươi mà nghĩ cũng biết là không thể, đúng không!

Huống hồ có tiền so với không có tiền, hơn nữa tiền kia là dùng chính thân thể mình đổi lấy, tuy hắn không yêu bản thân đến như vậy, nhưng dù gì cũng đã chịu thiệt rồi thì phải lấy được chút tiền chứ.

「 A Trí, cậu có khỏe không?」

「 Không được, một chút cũng không được.」

Hắn tức giận không thôi ngẩng đầu lên, Abbey chỉ vào cửa kính,「 Trưởng phòng bảo chúng ta đi vào.」

Đi vào chỉ là nói chuyện theo lệ thường, Phong Chú Ngôn từ đầu tới đuôi đều không nói gì chỉ ngồi ở một bên nghe trưởng phòng giới thiệu các thành viên trong phòng, còn kể một chút thành tích đã đạt được.

Phong Chú Ngôn vẻ mặt lãnh đạm nghe xong, y nói:「 Tôi muốn tinh giản nhân sự, tôi sẽ đưa danh sách cho thư ký, thư ký sẽ thông báo cho ông.」

Y nói xong, liền đứng dậy cùng thư ký rời đi, để lại một đám người còn đang bàng hoàng vì câu nói tinh giản nhân sự, Abbey thậm chí còn thực vô dụng khóc thét lên.

「 Nhất định là tôi bị khai trừ, hiện tại cảnh khí rất kém cỏi, nếu muốn tìm chỗ làm mới không biết phải tìm bao lâu.」

Vu Nhân Trí an ủi hắn vài câu,「 Chưa chắc là cậu đâu, thành tích của cậu so với những người khác cũng đâu kém cỏi mấy, cậu đừng tự dọa mình.」

「 A Trí, cậu thì tốt rồi, người bị khai trừ nhất định không phải là cậu.」

Vu Nhân Trí cũng tin tưởng nếu lấy thành tích của mình mà nói, kẻ bị khai trừ nhất định không phải là mình, nhưng mà vừa rồi Phong Chú Ngôn căn bản không hề liếc mắt tới hắn một cái, thật giống như bọn họ một điểm cũng không quen, chuyện bọn họ tối hôm qua còn "chiến" trên giường cũng quên sạch.

Nhớ lại chuyện đêm qua, hắn lại lập tức đem ý nghĩ đó vứt bỏ, hắn không cần nhớ lại chuyện tối hôm qua, hắn không muốn làm thụ, đau đến chết, hơn nữa là bởi vì hắn uống rượu, mới có thể bị người khác chiếm tiện nghi, nếu không uống rượu, hắn làm sao có thể trở thành xú thụ bị đàn ông áp chứ!

Dù thích như thế nào, cũng không muốn!

Hắn an ủi Abbey mấy câu, trở lại chỗ ngồi, gọi điện thoại cho vài khách hàng hẹn gặp mặt, nhưng là trong lòng hắn có chút gì đó buồn buồn.

Buổi tối hắn ăn cơm xong liền về nhà nghỉ ngơi, nằm vật lên giường, hắn dùng sức vừa đánh vào cái gối vừa giơ ngón giữa ra (cử chỉ thô tục á), mỗi lần tâm tình buồn bực hắn đều phát tiết như vậy.

Hắn không phải hạng chính nhân quân tử lấy đức báo oán gì đó mà chỉ là một người bình thường thôi, hơn nữa trong lòng hắn đang rất tức giận, mắng lại càng khó nghe.

「 Có tiền thì hay lắm sao, chúc ngươi sớm ngày tìm được mai độc, AIDS, còn có bệnh nan y nữa!」

Hắn nguyền rủa thập phần khó nghe, bởi vì hắn vĩnh viễn cũng không quên, rõ ràng bọn họ cùng nhau lên giường, Phong Chú Ngôn ăn đậu hủ hắn cả đêm, vậy mà sang ngày hôm sau gặp lại lại xem hắn như người tàng hình, giống như chưa từng gặp qua hắn, thật là khinh thường hắn mà.

Rõ ràng là tên mãnh nam đáng chết ấy cởi sạch quần áo của hắn, cũng là y mặc kệ ba bảy hai mốt, liền lại tức dùng đại "vũ khí" dọa người "đâm" hắn, còn đem hắn làm đến dục tiên dục tử, làm toàn thân hắn như nhũn ra, đã bị tên đàn ông ấy ăn sạch đậu hủ.

Hắn là không biết phản kháng lại như thế nào? Hắn cùng đàn ông lần này là lần đầu tiên a, chỉ cần nhìn phản ứng của hắn cũng phải biết là lần đầu tiên của hắn chứ?

Lần đầu tiên đó, lần đầu tiên là rất vĩ đại cùng trân quý đó, tên hỗn đản này nhất định không biết.

Hiện tại y dám quên chuyện hai người đã từng gặp mặt, một đêm tình cũng quên luôn!

Hắn lại dùng lực đánh vào cái gối.「 Hỗn đản, hỗn đản, hỗn đản......」

Vu Nhân Trí mắng ít nhất một trăm tiếng mới tạm nguôi ngoai cơn giận, hắn nằm xuống, thân thể còn chưa thực thoải mái, nhưng là bởi vì quá mức mệt mỏi nên lập tức ngủ say. Đến ngày hôm sau, hắn thấy thân thể đã tốt hơn nhiều, thế nhưng không thể tin được vừa đến công ty, lại xảy ra chuyện mà hắn không hề nghĩ đến.

Thêm Bình Luận