Chương 1: Công lược nam thần ôn nhu ( 1 )

"Thật xin lỗi, em không phải cố ý." Mạnh Uyển cúi đầu xin lỗi nam sinh trước mắt, sách rơi xuống mặt đất cũng chưa kịp nhặt. Lâm Thanh Tử nhìn nữ sinh trước mắt cúi đầu tóc dài đến eo, khóe môi hơi hơi cong, cúi đầu giúp Mạnh Uyển nhặt sách lên, sau đó nhét vào trong tay cô ta thấp giọng nói: "Lần sau đi đường cẩn thận một chút." Sau khi nói xong lúc liền quay người đi, để lại Mạnh Uyển đứng ở một chỗ nhìn thân ảnh rời đi đến thất thần.

Tiêu Cẩn Sanh tươi cười mang theo ý vị ngồi bên bàn đá ở trong rừng cây, cách đó không xa Lâm Thanh Tử với Mạnh Uyển đối thoại với nhau cô đều nghe rõ. Đây là nơi lần đầu tiên nam nữ chính trong tiểu thuyết ngôn tình vườn trường gặp nhau, mà cô, Tiêu Cẩn Sanh, lại là nữ phụ pháo hôi trong quyển sách này.

Chuyện này phải nói lại từ hai hôm trước, lúc ấy cô đang đi bên ngoài đường, đột nhiên đầu óc choáng váng một trận choáng váng liền rơi vào bóng tối, khi tỉnh lại liền phát hiện bản thân mình không hiểu sao lại trở thành Hoa hậu giảng đường của Trung học Thánh Du. Rồi sau đó trong đầu vang lên một thanh âm:

"【 Đinh ——】 hoan nghênh ký chủ đi vào hệ thống trò chơi nữ phụ nghịch tập, ký chủ là nhân vật chính trong trò chơi mà bổn hệ thống lựa chọn. Ký chủ cần phải hoàn thành hết tất cả nhiệm vụ mà hệ thống phân phát, đạt được đủ điểm tích phân mới có thể trở lại thế giới cũ, mời lựa chọn tiếp thu hay không."

Tiêu Cẩn Sanh bất đắc dĩ nói ở trong đầu mình: "Nếu ta không tiếp thu thì sẽ thế nào?"

"Vậy cô sẽ phiêu đãng ở không gian hư vô, vĩnh viễn sẽ không thể về được thế giới cũ." Thanh âm của hệ thống lại vang lên lần thứ hai.

Nội tâm của Tiêu Cẩn Sanh hỏi thăm tổ tiên mười tám đời của hệ thống, nhưng vẫn nhận mệnh lựa chọn tiếp thu. Sau đó thanh âm của hệ thống lại tiếp tục: Mục tiêu của nhiệm vụ lần này là nam thần năm hai của Trung học Thánh Du-Tiếu Chi Thâm, nhiệm vụ: Làm hắn khăng khăng một mực yêu cô, đối với cô không rời bỏ. Mục tiêu hoàn thành: Cùng hắn làʍ t̠ìиɦ, số lần càng nhiều số điểm tích phân đạt được được cũng càng nhiều. Mời lựa chọn hiểu biết kịch bản hay không.

"Phốc..." Tiêu Cẩn Sanh thiếu chút nữa một ngụm nước phun ra, làʍ t̠ìиɦ? Đờ mờ, mi là đang chọc ta đi? Tuy rằng hành vi ngày thường của cô không phải là tiểu thư khuê là các gì, nhưng mà đối với loại sự tình này vẫn chưa từng nếm thử quá a!

Nhìn trong đầu mời lựa chọn tham khảo kịch bản hay không, Tiêu Cẩn Sanh lựa chọn tham khảo. Sau đó một đoạn lớn chuyện xưa liền hiện ra ở trong đầu cô. Đây là một chuyện xưa của nam thần ác ma cùng cô gái nhỏ ngây thơ, là tình yêu vườn trường điển hình. Nội dung đại khái là Tiêu Cẩn Sanh với Lâm Thanh Tử là thanh mai trúc mã, Lâm Thanh Tử là nam thần, cô là hoa hậu giảng đường. Thanh mai trúc mã Tiêu Cẩn Sanh tất nhiên từ nhỏ đã thích Lâm Thanh Tử, đi theo hắn học cùng một trường Trung học quý tộc, nhưng mà Lâm Thanh Tử lại trước nay đều chỉ xem cô là em gái, sau khi Lâm Thanh Tử gặp gỡ Mạnh Uyển, bị tấm lòng thanh thuần thiện lương của cô ta dần dần đả động, cuối cùng theo đuổi cô ta, cùng cô ta ở bên nhau. Mà cô, thân là nữ phụ pháo hôi, từ khi Lâm Thanh Tử thích Mạnh Uyển liền bắt đầu nghĩ mọi cách làm tổn thương Mạnh Uyển, cuối cùng bị mọi người ghét bỏ. Ngay cả lần đối tượng cần công lược nam thần năm hai Tiếu Chi Thâm cũng đứng bên cạnh nữ chính. Đương nhiên trong kịch bản Tiêu Cẩn Sanh chưa từng chú ý qua Tiếu Chi Thâm.

Tiếp thu xong kịch bản, hệ thống đã không thấy tăm hơi. Tiêu Cẩn Sanh không thể không nhận mệnh hoàn thành nhiệm vụ. Lần này cô chính là ở một bên vây xem kịch bản nam nữ chính lần đầu tiên gặp nhau. Kỳ thật cô cũng trộm gặp qua Tiếu Chi Thâm, lớn lên không hề kém cạnh với Lâm Thanh Tử, hơn nữa vừa nhìn liền biết chính là nam sinh ôn nhu, so với loại nam thần bá đạo ngốc nghếch Lâm Thanh Tử này tốt hơn nhiều.

Đứng dậy cầm lấy quyển sách trên bàn, Tiêu Cẩn Sanh chuẩn bị tới nhà ăn ăn cơm, muốn đánh hạ Tiếu Chi Thâm, thì phải biết chế tạo cơ hội gặp mặt, hiện tại khó xử liền ở chỗ Tiếu Chi Thâm đối với Mạnh Uyển cũng có chút động tâm. Hào quang của nữ chính mà, cô cũng lý giải. Chỉ là cần phải tiêu hao chút thời gian mới có thể đánh hạ hắn.

Nguyên lai Tiêu Cẩn Sanh chưa từng tới nhà ăn ăn cơm, tuy rằng Thánh Du là Trung học quý tộc, đồ ăn trong nhà ăn rất ngon. Nhưng mà Tiêu Cẩn Sanh giống Lâm Thanh Tử đều thích ăn đồ ăn bên ngoài, nhưng mà lúc này, Tiêu Cẩn Sanh chuẩn bị tới nhà ăn chế tạo một cuộc gặp mặt ngẫu nhiên.

Mua đủ những thứ muốn mua, Tiêu Cẩn Sanh tìm vị trí bên cạnh cửa sổ ngồi xuống, cúi đầu an tĩnh ăn chính mình đồ ăn. Chờ đợi mục tiêu tới đây.

Tiếu Chi Thâm lấy xong đồ ăn chuẩn bị đến chỗ mình thường ngồi, đột nhiên phát hiện chỗ ngồi bên kia có thân ảnh của một cô gái xa lạ, hơi hơi nhíu mi, Tiếu Chi Thâm bưng đồ ăn đi qua. Tuy rằng hắn không phải nam thần, nhưng mà diện mạo cũng rất xuất chúng, hơn nữa đối với ai cũng đều cười ôn nhu, trong trường học có rất nhiều nữ sinh ưu ái hắn. Cho nên Tiếu Chi Thâm theo bản năng cho rằng người này cũng là vậy mới tới đến gần.

Đi đến trước mặt Tiêu Cẩn Sanh, Tiếu Chi Thâm trên mặt treo nụ cười tươi nói: "Bạn học này, bạn chiếm vị trí của tôi."

Tiêu Cẩn Sanh vẻ mặt mê mang ngẩng đầu nhìn Tiếu Chi Thâm, ánh mắt của Tiếu Chi Thâm hơi dừng một chút, Tiêu Cẩn Sanh được công nhận là hoa hậu giảng đường là có nguyên nhân, bộ dạng, dáng người của cô không có chỗ nào mà không phải là trăm dặm mới tìm được một, khuôn mặt trắng nõn bóng loáng, cái mũi tiểu xảo, cánh môi hồng nhuận, mắt đen toát ra ánh sáng giống như mang theo mị lực vô tận, tóc dài màu đen xõa trên vai, thanh thuần lại dụ hoặc. Hơn nữa dáng người thân hình chữ S, bộ ngực 34D không sai biệt lắm, mặc kệ ai nhìn thấy đều có cảm giác sáng người trước mắt sáng ngời. Tiếu Chi Thâm cũng không ngoại lệ.

Nhưng cũng chỉ trong nháy mắt mà thôi, Tiếu Chi Thâm sau khi lấy lại tinh thần liền tiếp tục cười nói: "Bạn học, cậu chiếm vị trí của cô, có thể nhường lại không." Hoa hậu giảng đường hắn cũng biết, dù sao cũng cùng lớp, nhưng mà cô không phải bạn gái của Lâm Thanh Tử sao? Tại sao lại một mình xuất hiện ở chỗ này?

Phải, nguyên lai trong kịch bản Lâm Thanh Tử vì ngăn cản oanh oanh yến yến bên người vẫn luôn không giải thích quan hệ với Tiêu Cẩn Sanh, tất cả mọi người cảm thấy bọn họ là một đôi.

Tiêu Cẩn Sanh nghe vậy lộ ra một nụ cười gãi đúng chỗ ngứa, nói: "Ngượng ngùng, tôi không biết đây là vị trí của cậu" Nói xong Tiêu Cẩn Sanh liền bưng khay đồ ăn của mình lên đứng dậy rời đi, chờ sau khi Tiếu Chi Thâm ngồi xuống mới phát hiện, Tiêu Cẩn Sanh căn bản không đi bao xa, mà trực tiếp ngồi xuống đối diện mình.

Nhưng mà Tiêu Cẩn Sanh cũng không giao lưu gì với Tiếu Chi Thâm, mà chỉ đơn thuần ăn xong đồ ăn liền rời đi. Trong quá trình Tiếu Chi Thâm nhìn qua cô rất nhiều lần, cô đều không để ý tới. Lần này chính là vì để lại ấn tượng cho Tiếu Chi Thâm, đả động hắn từ từ tới.

Lúc học chiều, Tiêu Cẩn Sanh nhàm chán nghe giáo viên giảng những vấn đề mà mình đã nghe qua vô số lần thời đại học. Vì nhàm chán nên tầm mắt của cô bất giác dừng trên mục tiêu nhiệm vụ của mình: Trên người Tiếu Chi Thâm.

Tiếu Chi Thâm thật sự rất đẹp mắt a, mặc dù là mặc đồng phục cũng không che đậy không được khí chất.

Editor: sacnu