Chương 1: “Hệ Thống Nói Thật” Đang Ở Đây Phục Vụ Ký Chủ”

TRÀ XANH BỊ BẮT NÓI LỜI THẬT LÒNG LIỀN NỔI TIẾNG RỒI

Tác giả: Thanh Phong Độc Vãn Nguyệt

Dịch: A Nguyệt

Một câu tóm tắt: Trà xanh biến thành chị gái ngang ngược, đại sát tứ phương

Lưu ý: Bản dịch thuộc về A Nguyệt, vui lòng không mang đi nơi khác khi chưa có sự đồng ý của dịch giả.

-------------------------------------------

Chương 1.1: “Hệ thống nói thật” đang ở đây phục vụ ký chủ”

《 Mạn Mạn Tiên Đồ 》 tất cả mọi người ở trong đoàn phim đều đang bàn luận suy đoán, trà xanh đệ nhất trong giới giải trí — Ninh Sở Sở, khi nào mới bị đá ra khỏi đoàn làm phim.

Mọi người đều đang âm thầm chờ mong ngày này.

“Không phải tất cả đều nói Tống đạo diễn đang có ý định thay Ninh Sở Sở à? Sao vẫn chẳng thấy động tĩnh gì?”

“Vì cái gì thay cô ấy ? Ninh Sở Sở hiện tại ấy vậy lại là nữ diễn viên tuyến đầu nổi tiếng nhất đấy.”

“Cậu không xem cái chương trình tạp kĩ về tình yêu mang tên《 Định Tình》à ? Cô ta chính là loại chuyên đi câu dẫn lấy lòng khách mời nam, xa lánh khách mời nữ đó, quá khiến cho người ta ngán ngẫm rồi.”

“Chính là kiểu miệng đầy lời dối trá, tâm cơ thâm trầm. Cũng may nhờ có người chị kế kia, mỗi lần đều có thể trời xui đất khiến mà vạch trần lời nói dối của Ninh Sở Sở, bằng không các nam khách mời khẳng định dều sẽ bị cái ả trà xanh ấy chơi đến xoay vòng vòng!”

“May thay mọi người đều đã nhìn rõ bộ mặt thật của cô ta, hiện tại toàn mạng đều đang tẩy chay ả. ‘ ninh sở sở cút ra khỏi giới giải trí ’ mục này đã ở trên hotsearch được một tuần rồi. Tôi thấy phỏng chừng cô ta sắp ngang ngược không nổi nữa rồi, Tống đạo diễn vì lợi ích của những người có liên quan đến bộ phim, cũng nhất định sẽ thay cô ta ra.”

“Hy vọng ả có thể nhanh lăn ra khỏi đoàn phim, mỗi lần nhìn gương mặt tươi cười đầy giả tạo ấy, tôi liền cảm thấy ghê tởm.”

“Đáng tiếc, Ninh Sở Sở kỹ thuật diễn thực không tồi, tôi cảm thấy cô ấy đem nhân vật này diễn rất tốt.”

“Ha ha, bởi vì cô ta diễn cái nhân vật kia, giai đoạn trước chính là bạch liên hoa a! Ninh Sở Sở diễn bản thân mình, còn có thể diễn không tốt sao?”



Những người khác nghe xong đều không khỏi khẽ đảo mắt, lén lút nhìn về một hướng nào đó, câu nói này... hình như cũng có lý?

Cách đó không xa, nhiều máy quay phim và nhân viên vây quanh, tâm điểm là một cô gái mặc đồ màu trắng.

“Sư huynh…… Chẳng lẽ cho tới nay, ngươi đều đang lừa gạt ta sao?” cô gái váy trắng ngã xuống đất, sắc mặt tái nhợt, trên môi rỉ ra chút máu.

Cô có một khuôn mặt vô cùng xinh đẹp với những đường thanh tú và sáng sủa, lẽ ra phải là vẻ ngoài rực rỡ và lộng lẫy nhưng cô lại cắn chặt môi và đôi mắt u buồn, điều này làm giảm đi vẻ hung hãn trên khuôn mặt, cộng thêm giọt lệ rơi xuống bên mắt trái không khỏi khiến cho người khác có một cảm giác thương tổn đến đau lòng.

Đôi mắt long lanh và lay động như làn nước mùa thu được phủ một lớp sương mù, hình như có thiên ngôn vạn ngữ chứa ở trong đó.

Chỉ một cái nhìn thôi cũng đủ khiến trái tim người ta tan nát.

Trong tối ngoài sáng đánh giá cô một lượt, mọi người cũng không khỏi thở dài. Mặc kệ có phải “diễn xuất bản thân” hay không, Ninh Sở Sở thực sự đã vào vai một đóa sen trắng mỏng manh lay động lòng người. Với vẻ ngoài của mình, chẳng có gì lạ khi cô có thể chơi đùa mọi người xung quanh đến nỗi xoay vòng vòng.

Nếu không phải cô để mối quan hệ kia lộ ra ngoài, chỉ e rằng Ninh Sở Sở bây giờ vẫn là nữ minh tinh được săn đón nhiều nhất.

Người trong đoàn phim đều có tâm tư khác nhau, đa số là ngồi xem kịch. Mà nhân vật chính Ninh Sở Sở cô lại vô cũng thản nhiên.

Ít nhất nhìn vẻ ngoài mà nói, nữ minh tinh này gần đây mang tới kinh phong huyết vũ, trước mặt người khác vẫn luôn giữ một phong thái tao nhã, dịu dàng, thanh tú như hoa sen trong nước ôn nhu động lòng người.

“ chị Ninh, quá mệt rồi phải không? em giúp chị ấn một chút bả vai?”

“ừm” Ninh sở sở mới vừa quay xong một cảnh, lúc này đang ngồi ở một bên nghỉ ngơi. Vừa thưởng thức dịch vụ massage của nữ trợ lý, vừa từ từ lật giở tập kịch bản trên tay, mặt đầy vẻ chăm chỉ và siêng năng.

“Sở sở, cố gắng như vậy sao?” Có người mỉm cười đến gần.

Ninh Sở Sở ngước mắt nhìn lại, liền nhìn thấy vai nữ chính tiểu hoa đán nổi tiếng — Liễu Nhi, miệng cười khanh khách cùng cô tiếp chuyện. Cô ta thoạt nhìn có vẻ rất nhiệt tình, nhưng trong mắt đầy vui sướиɠ khi người gặp họa cùng khinh miệt, Ninh Sở Sở liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra.

Ninh Sở Sở khép lại kịch bản, nở một nụ cười ôn nhu, “Liễu tỷ.”

Liễu Nhi cũng rất tự nhiên mà ngồi xuống kế bên cô. Bày đủ loại lời nói quan tâm nhưng hàm ý chín phần mười đều là châm chọc. “Sở sở, nghe nói gần đây trên mạng đều đang mắng em? Aiz, hình như vì vậy mà em bị mất hai cái đại ngôn rồi nhỉ?”

“Thật là khiến cho người ta lo lắng, nếu đến ngay cả cái kịch bản này cũng không có……” Liễu Nhi liếc mắt nhìn cô lật kịch bản, mặt đầy ẩn ý nói “em hiện tại nỗ lực như vậy không phải tất cả đều uổng phí sao?”

Ninh Sở Sở lại giống như căn bản nghe không ra Liễu Nhi trong lời nói có ác ý.



Cô buông đôi mi xuống, môi đỏ hơi nhấp, biểu cảm mang chút lúng túng ngại ngùng, cô nhỏ giọng mà nói: “Dù sao em vẫn còn trẻ, cố gắng nhiều chút cũng là điều đương nhiên. Dù cho đến cuối cùng không có kết quả, cũng nhất định có thể làm em tiến bộ.”

Liễu Nhi khóe miệng cứng đờ, đắc ý trong mắt cũng thu lại.

“em vẫn còn trẻ” mấy chữ này đâm thẳng vào trong lòng khiến cô thật không thoải mái.

Cô xuất đạo nhiều năm như vậy, tuổi tự nhiên cũng không còn trẻ, nhưng kỹ năng diễn xuất chỉ ở mức trung bình, sự nghiệp diễn xuất hơi hạn hẹp, đến bây giờ cô vẫn đang đóng những vai như Mary Sue ngốc nghếch ngọt ngào đại loại vậy, cũng vì thế mà tự cho bản thân vẫn còn là thiếu nữ, lại lén lút mà tự cho mình rút bớt hai lần tuổi.

Vấn đề tuổi tác vẫn luôn canh cánh trong lòng cô, mà Ninh Sở Sở lại càng muốn ở trước mặt cô nhắc tới.

Nhìn vào đôi mắt ngây thơ của cô, Liễu Nhi oán hận mà nghiến răng.

Lại nữa rồi! Ninh Sở Sở đã quen tỏ ra yếu đuối ngây thơ, những gì cô nói ra đều rất nghẹn ngào, lại thường xuyên dụ dỗ những người xung quanh, khiến Liễu Nhi lần nào cũng muốn xé bỏ lớp mặt nạ đạo đức giả của mình!

Liễu Nhi rất không thoải mái, thậm chí ngay cả vẻ ngoài hiền lành cũng không thèm che dấu nữa, nói: “Nghe nói Tống đạo diễn đối với em rất không vừa lòng, sợ em ảnh hưởng đến thanh danh của đoàn làm phim, đã suy xét đổi em đi vài lần rồi.”

Ninh Sở Sở rốt cuộc như cô mong muốn, lộ ra lộ ra biểu cảm đầy hoảng loạn, mắt trông mong mà khẩn cầu nói: “Thật sao , chị Liễu? Chị có thể giúp em cầu tình với Tống đạo diễn không? Em thật sự không muốn mất đi vai diễn này.”

Liễu Nhi nghe vậy tâm trạng có phần dịu đi đôi chút, lúc trước Ninh Sở Sở ra mắt xinh đẹp biết bao? Ngay lập tức cướp mất của cô một cái đại ngôn, bây giờ không phải cũng sắp tàn đời rồi sao?

Kẻ mình căm ghét đang cầu xin mình, cảm giác này thật làm Liễu Nhi hả dạ.

Liễu Nhi đang muốn chơi đùa Ninh Sở Sở một chút, nhưng cô rất nhanh liền cười không nổi nữa rồi.

“......Ta biết, Tống đạo diễn rất coi trọng Liễu tỷ, tối nào cũng tự mình chỉ dạy cho Liễu tỷ, cho nên Liễu tỷ chị nhất định phải giúp em nói tốt vài câu nha.” Ninh Sở Sở vẫn đang bày ra vẻ mặt cầu xin, chỉ có đôi mắt hẹp dài kia hiện lên một tia sắc lạnh.

Nghe vậy, Liễu Nhi sắc mặt đột biến, kinh ngạc mà trừng mắt với Ninh Sở Sở, thăm dò ý đồ từ trên mặt cô.

Ninh sở sở lời này ý là…… chắc không phải đã phát hiện ra mối quan hệ giữa mình và Tống đạo diễn rồi đi?

Liễu Nhi nhìn chằm chằm Ninh sở sở, cô xụ mặt không vui nói: “em nói bậy cái gì vậy? Chị cùng Tống đạo diễn ngầm không có gì giao tình gì cả.”

--------------------------------------------------------------------------------------------