Chương 1: Sự trở lại.

Tại sân bay thành phố H. Một cô gái dáng người thon thả, xinh xắn,mặc trên mình bộ quần áo công sở càng tô thêm vẻ lịch lãm,sang trọng của Giản Y Y. Vừa xuống sân bay trợ lý của cô, A Trình đã đỗ sẵn xe ở đó đợi cô.Vì là vừa mới về nước nên Giản Y Y không có thời gian rảnh nhiều. A Trình xếp sắp lịch trình cho cô chiều sẽ đi gặp đối tác quan trọng của công ty Giản thị.Cô sửa soạn về công ty, mọi người trong công ty ai cũng ngưỡng mộ cô, vì cô tuy trẻ tuổi đã tiếp quản một tập đoàn Giản thị cũng có thể coi là tập đoàn không nhất cũng phải nhì trong giới thương trường.Sắp đến lúc đi kí hợp đồng cô chợt nhận ra mình chưa làm việc quan trọng mà 5 năm qua cô chưa hề làm. Cô ra khỏi công ty phi nhanh về phía núi X, cảnh thì không có nhiều thay đổi nhưng người đã không còn như xưa.Cô đến trước 2 bia mộ chân tay run rẩy đôi mắt hoe đỏ từng dòng nước mắt cứ trào ra.

"Cha mẹ con gái bất hiếu về thăm cha mẹ rồi đây" .

Đó là phần mộ của cha mẹ cô,hai người mất mà không kịp nói lời từ biệt nào hết. Reng reng... cô đang chìm trong sự đau buồn thì tiếng chuông điện thoại vang lên. Cô nhìn điện thoại là A Trình gọi cô.

"Alo" cô nói với giọng lạnh lùng.

"Giám đốc sắp tới giờ gặp đối tác rồi" A Trình gọi thúc dục cô.

"Tôi sẽ về ngay"

Cô gạt đi những giọt nước mắt trên má lại vẻ mặt lạnh lùng ấy cô nói:

"Cha mẹ con gái hôm khác lại tới thăm cha mẹ" nói xong cô quay người ra xe về công ti.

Tại nhà hàng Haili trong căn phòng vip một dáng người cao ráo, với khuân mặt điển trai lạnh lùng ngồi trước bàn uống nước đang toát ra khí lạnh ai đi cũng không dám đến gần. Mặt anh sầm lại vì phải chờ quá lâu.Trước kia chưa từng có, chỉ có người khác đợi anh chứ anh chưa phải đợi họ bao giờ.Lúc này A Trình đi vào nói:

"Xin lỗi Triệu tổng phiền anh chờ một chút nữa Giản tổng của chúng tôi sắp đến rồi" giọng nói có chút kiêng rè.

"Tôi không có nhiều thời gian như vậy" giọng nói lạnh lùng cất lên.



Khiến ai nghe cũng phải khϊếp sợ. Anh đứng dậy sải bước ra về với vẻ mặt khó chịu.

"Tôi thành thật xin lỗi" A Trình chỉ biết thay mặt cô để xin lỗi anh.

Xe anh vừa đi thì xe cô cũng tới. Lúc này cô bước xuống xe đi vào thì A Trình cũng đi ra.

"Họ đâu rồi" cô hỏi A Trình.

"Họ chờ quá lâu nên đã về rồi" trợ lý trả lời cô.

"Tôi biết rồi vậy hẹn họ ngày khác vậy"

"Vâng thưa giám đốc tôi sẽ hẹn họ lại"

"Ừ"

Rồi cô cũng ra xe định về công ti thì tiếng chuông điện thoại cất lên.

"zeng zeng"

Trên màn hình điện thoại hiện lên một số quen thuộc trên khuân mặt cô dạng lên một nụ cười. Cô cầm điện thoại lên và nhấc máy:



"Alo Uyển Uyển hả " với giọng nói dịu dàng, phấn khích.

Vang lên bên đầu liên lạc là giọng nói của một cô gái mang tính cà khịa và có ý trách móc :))

"Y Y bà về nước sao không bảo trước một tiếng để tôi ra đón bà, bà không xem tôi là bạn hả "

"Xin lỗi Uyển Uyển mình không muấn làm phiền cậu nhiều nên mình......"

Giọng Uyển Uyển tức tối lên:

"Dù cho cậu có xin lỗi bao nhiêu đi chăng nữa tao cũng sẽ không tha thứ cho mày đâu.Dù có....." Chưa kịp nói hết câu Y Y chặn lại :

"Tối nay gặp nhau ở chỗ cũ mình bao".

" Thế còn được" giọng Uyển Uyển hạ xuống có ý hài lòng.

"Gọi thêm Tử San nữa" Y Y nói

"Ok.tối gặp".

"Ừ. bye bye"