Chương 2: Nụ hôn của anh quá bá đạo

“ầm——”

Âm thanh cửa bị đóng nặng nề vang lên ở phía sau, ngay sau đó, Đường Tâm Lạc toàn bộ cơ thể bị người đàn ông đẩy mạnh, đè nặng lên sau cánh cửa vừa đóng lại.

Cơ thể của người đàn ông ép tới, hơi thở nam tính xa lạ xen lẫn kí©h thí©ɧ của người khác giới tràn ngập ở trong khoang miệng Đường Tâm Lạc.

Anh….anh ấy vậy mà lại hôn mình!

“A…….đợi đã….” sau khi khó khăn phát ra hai tiếng, sau đó toàn bộ âm thanh thuận tiện bị đối phương nuốt xuống.

Kỹ năng hôn của người đàn ông rất cao siêu, mà Đường Tâm Lạc trẻ trung ngây thơ căn bản không phải đối thủ.

Cô bị người đàn ông hôn đến mức không thở nổi, dưới sự tấn công mạnh mẽ của anh, đôi chân càng lúc càng mềm nhũn, đến cuối cùng không thể không chủ động mà bám lên vai của anh ta, mới có thể chống đỡ bản thân không đến mức bị ngã.

Sau một nụ hôn dài, Đường Tâm Lạc ngoại trừ há miệng để hít thở, nói ra cũng là điều không cần thiết.

“Hãy nhớ, tôi không thích người phụ nữ nói nhiều.” Người đàn ông đột nhiên bóp hàm dưới của cô, nâng mặt cô lên.

Ngũ quan của anh được phóng đại ở trước mắt cô, mặt của hai người kề rất gần nhau, gần đến mức đủ để khiến cho người đàn ông này nhìn thấy rõ trước mắt khuôn mặt nhỏ mà đẹp diễm lệ.

Chỉ là rất đáng tiếc, tầm nhìn của Đường Tâm Lạc vẫn như cũ một mảnh mờ nhạt, cô căn bản không nhìn rõ người đàn ông trước mắt mình trông như thế nào.

Mặc dù giọng nói của anh rất dễ nghe, trầm lại có từ tính.

Thân thể cũng rất cao to cân đối, nhìn lên hình như vẫn cao hơn Lục Kình Ngô một ít, hơn nữa vừa mới tiếp xúc thân mật giữa hai người, Đường Tâm Lạc từ đường nét của đối phương cảm giác được bắp thịt săn chắc, đây là một cơ thể đối với quản lý yêu cầu rất cao, mà đàn ông luôn luôn tiến hành rèn luyện

Nhưng mà, cho dù anh ta có thân thể đẹp đi nữa, lại vừa đúng có một khuôn mặt dài đẹp trai có lẽ là thảm họa nhân gian vậy thì như thế nào!?

Cho dù anh có điều kiện đầy đủ ưu tú, cũng không có nghĩa là , anh ta có thể tùy ý tự mình bắt lấy cô muốn làm gì thì làm chứ!

Cuối cùng hơi thở của ngực trở nên đều đặn, cô quyết định cùng đối phương nói chuyện êm đẹp.

“Tiên sinh, tôi nghĩ ngài có thể là…..”

”Tôi đã nói qua, tôi không thích người phụ nữ nói nhiều.” Người đàn ông dùng sức bóp mạnh cằm cô, người phụ nữ có vẻ ngoài thanh tú như búp bê sứ này lập tức lộ ra vẻ mặt đau khổ.

Người đàn ông không khỏi cong môi, vừa rồi chỉ là kiểm tra thông lệ, nữ nhân này mà lần này vẫn coi như khiến cho anh hài lòng.

Anh không muốn nghe người phụ nữ trước mặt phải thêm điều kiện gì nữa, tóm lại, không có bất luận điều kiện gì là anh không làm được. Kiểm tra đã hoàn tất, thì nên là lúc để cô hưởng thụ tốt.

“ Ngoan ngoãn im miệng, như vậy mới không khiến cho bản thân đau khổ”

Sau khi người đàn ông nói câu này, không cho Đường Tâm Lạc bất cứ cơ hội nào để mở miệng, một lần nữa cúi đầu chặn môi của cô.

“A….”

Thật không ngờ đối phương lại qua đây hôn, hơn nữa lần này càng quá đáng hơn, anh ta vậy mà vẫn trực tiếp cạy mở sức chống cự của chính mình, đem vật nóng như lửa duỗi thẳng đến gần.

Đường Tâm Lạc cũng đã từng hôn Lục Kình Ngô trước mặt tất cả các khách mời trong đám cưới, nhưng mà lúc đó, họ chỉ chạm như vậy một chút qua loa mà thôi.

Cô chưa từng có hành động thân mật như vậy với bất kỳ người đàn ông nào trước đây.

Nụ hôn bá đạo của người đàn ông này và từ người anh ta cảm giác giống nhau, nụ hôn này suýt chút nữa khiến cho Đường Tâm Lạc chết ngạt.

Sau khi cô bị hôn đến mặt đỏ tía tai, đầu óc choáng váng, đột nhiên cảm thấy đôi chân của bản thân rời khỏi mặt đất.

Đợi Đường Tâm Lạc phản ứng lại, người đàn ông ấy đã giữ eo của cô bằng một tay, một tay khác đặt lên hông của cô, đem toàn bộ người cô nâng lên.

“a….anh làm gì…..mau để tôi xuống!” Đột nhiên bị nâng cao lên không khiến cho đôi tay Đường Tâm Lạc và đôi chân đều đong đưa lên theo bản năng.

“Bên dưới tôi chỉ có một chiếc khăn, nếu cô đợi không kịp, có thể cứ việc thử có thể cởi bỏ chiếc khăn liền bây giờ không.”