Giới thiệu chung

Lần đầu tiên gặp mặt, cô là bạn gái của em trai anh, thế nhưng anh lại không kiểm soát được hành vi của mình mà thiếu chút nữa cưỡng bức cô.

Lần thứ hai gặp mặt, cô vì công ty ba mình mà tìm đến anh, anh không để ý cấm kỵ yêu cầu cô gả cho anh.

Vì không để cho mình tan cửa nát nhà, Quan Ngưng Lộ lựa chọn gả cho Sở Mạnh - anh trai của bạn trai mình.

Bắt đầu từ đêm tân hôn, Sở Mạnh bắt đầu cướp đoạt cả thể xác lẫn tinh thần của cô.

Anh kiêu ngạo tuyên bố, chiếm được người của cô cũng muốn chiếm được tim của cô.

Thế nhưng, anh không biết sao? Từ khi giây phút cô đáp ứng gả cho anh, cô đã không còn trái tim rồi.

Năm năm sau, em trai anh - Sở Khương trở lại. Thế nhưng anh lại ký một tờ ly hôn, nói để cô tự do.

Tự do? Cô còn có tự do sao? Sau khi anh cưỡng chiếm cả người cô?

Rõ ràng qua nhiều năm như vậy, nguyện vọng duy nhất của cô là muốn rời khỏi anh.

Tại sao đến một ngày, lại phát hiện tim của mình trĩu nặng như đã lạc mất rồi.

Quyển hôn nhân: "Quan Ngưng Lộ, cô mở to hai mắt ra xem người đàn ông đoạt lấy cô là ai?" Sở Mạnh cố ý dùng thân thể cao to đè lên người cô, một tay dùng sức nắm chặt cằm cô, ép buộc cô mở mắt ra.

"Anh là ác ma, anh là ác ma. . . . . ." Quan Ngưng Lộ không khống chế được cảm xúc, nhịn đau không được mà khóc thành tiếng.

"Tôi là ác ma, tôi sẽ cho cô nếm thử một chút cái gì gọi là ác ma." Không chút nào thương tiếc rút ra khỏi người cô, cũng không quan tâm cô đã chuẩn bị tốt chưa, anh muốn cô cùng anh trầm luân. Nếu không cách nào sống yên ổn, vậy thì cùng nhau xuống địa đi.

Quyển phản kích: "Sở Mạnh, Anh cho rằng anh là Thượng Đế sao? Muốn thế nào cũng được sao?" Quan Ngưng Lộ vô cùng tức giận ném đơn ly hôn xuống đất.

"Tôi không phải là thượng đế, có điều tôi mua được thượng đế. Quan Ngưng Lộ, cô đi đi! Từ nay về sau chúng ta nam cưới vợ nữ lấy chồng đều không liên quan." Sở Mạnh nhắm mắt lại. Cô đã vô tình, anh cũng không cần quan tâm.

"Anh cho tôi là cái gì? Lúc muốn thì không cần để ý tôi có đồng ý không ép buộc tôi ở bên cạnh anh, đến lúc không cần thì tùy tiện ném đơn ly hôn là có thể không cần rồi sao?"

"Có ký hay không tùy cô. Từ nay về sau tôi sẽ không trở lại quấy rầy cô." Mặt Sở Mạnh không chút thay đổi đi ra ngoài.

"Sở Mạnh, tôi hận anh. Hận anh chết đi được." Bất kể cô mắng lớn tiếng cỡ nào, anh vẫn không quay đầu lại.

Quyển gặp lại: "Sở Mạnh, anh buông tôi ra. Chúng ta đã không còn quan hệ."

Ngưng Lộ không nghĩ tới trong trường hợp như vậy sẽ gặp phải chồng trước của cô, mà thật không ngờ anh ta to gan lôi kéo cô ra ngoài ban công hội trường chỉ có một bức rèm ngăn cách.

"Cái gì gọi là không còn quan hệ? Đơn li hôn cô vẫn chưa ký. Vẫn là vợ của Sở Mạnh tôi."

"Tôi lập tức quay về ký. Ngày mai đưa cho anh." Ngưng Lộ hận đến cắn răng, đều do mình, vì không để cho Bảo Bảo mang tiếng không biết cha là ai, lúc trước chết cũng không ký đơn li hôn.

"Trước ngày mai em vẫn là vợ tôi." Sở Mạnh dùng sức kéo cô, để thân thể cô và anh dán thật chặt vào nhau.

"Nếu anh vẫn không buông tay, tôi sẽ la lên." Mặt Ngưng Lộ nóng lên.

"Em la lên đi? Để cho tất cả mọi người tới nhìn công chúa băng thanh ngọc khiết như em khuất phục tôi như thế nào." Sở Mạnh không quan tâm ở bên tai cô thì thầm, bàn tay tà ác từ dưới làn váy rộng từ từ hướng lên trên.

"Anh muốn cưỡng bức tôi?" Ngưng Lộ trắng mặt, cái tên vô sỉ này bất cứ chuyện gì cũng có thể làm được."

"Cưỡng bức? Chỉ một lần thôi sao?" Trên mặt người đàn ông ghê tởm là nụ cười vô cùng tà ác.

Quyển Bảo Bảo: "Nguyệt Nhi, em đi gọi ba mẹ đi." Một cậu bé khỏe mạnh kháu khỉnh đẩy một cô bé cùng nhìn lén đứng ở cửa ra vào.

"Anh hai, em không muốn đâu. Lát nữa ba sẽ đánh mông em." Cô bé tên Nguyệt Nhi mặc bộ âu phục nhỏ trắng tinh, một mái tóc dài vừa đen vừa sáng cột theo kiểu tóc công chúa, một tiểu công chúa sống sờ sờ như một khối ngọc điêu khắc.

"Ba thương em nhất, sẽ không đánh em đâu. Lát nữa anh hai dẫn em đi chơi tàu lượn siêu tốc."

"Anh hai, anh không thể nói không giữ lời đó! Lại đây nghéo tay đi." Cô bé đưa ra bàn tay nhỏ vừa ngắn lại vừa mập.

"Nghéo tay." Trên mặt cậu bé lộ ra nụ cười như ý. Chuyện vui bắt đầu rồi, ai bảo ba vốn là đáp ứng tặng cho cậu xe mô hình số lượng có hạn, kết quả bởi vì cậu không cẩn thận làm hư chuyện tốt của ba và mẹ mà tịch thu lại. Hừ, chỉ biết bọn họ mỗi sáng đều nằm trong chăn chơi trò chơi gạt người, bây giờ để em gái đi vào, ầm ĩ cho bọn họ chết luôn!

Quả nhiên không ngoài dự tính, không tới 5 phút, trên lầu truyền đến tiếng gầm thét rống giận của ba ba:" Sở Trí Tu, con lăn ra đây cho ba!"