Chương 1: Tôi Là Thiên Tài Trong Môn Huyền Học

Sau khi tốt nghiệp đại học Quý Mộc Miên được thừa kế một ngôi miếu Thần Hoàng.

Từ khi sinh ra cậu đã là trẻ mồ côi, thông qua việc vay tiền trợ cấp từ nhà trường và cố gắng vừa học vừa làm mới có thể tốt nghiệp đại học, vài hôm trước cậu mới vừa phỏng vấn thành công một tập đoàn lớn có 500 xí nghiệp, chuyện sẽ chẳng có gì cho tới khi suất hiện một vị luật sư đột nhiên tìm tới cửa, thông báo cho cậu là cậu được thừa kế một ngôi miếu Thần Hoàng do người ông thất lạc lâu nay để lại cho cậu.

Miếu Thần Hoàng nằm ở phía nam Đông Thành, Đường lão gia trước lúc nhắm mắt đã điều tra ra được người cháu cố thất lạc của ông ta, tâm nguyện của ông ấy là để lại cho cậu Quý Mộc Miên ngôi miếu Thành Hoàng này.

Đêm hôm đó cậu chạy tới Đông Thành, đến nơi liền nhìn thấy một tòa miếu rách nát. Ngôi miếu nằm ở trung tâm thành phố, chiếm diện tích khá lớn, nhưng bởi vì năm lâu không được ai tu sửa, không khác chỗ ở của những con ma, cũng không biết vì sợ cái gì mà không bị ai phá bỏ nó đi.

“Hmm, hay là cậu trở về chỗ ở hiện tại đi.” Quý Mộc Miên nhìn đám cỏ dại mọc tươi tốt cùng một đống mạng nhện dưới mái hiên, quyết định tiếp tục để yên cho ngôi miếu Thần Hoàng rách nát này. Dù sao cậu cũng không có tiền tu sửa.

Nghĩ sao làm vậy, cậu dứt khoát lưu loát mà xoay người đi đến một khạch sạn nhỏ bên cạnh miếu Thần Hoàng, định là ở lại tạm chỗ này một đêm sáng mai liền trở về chỗ ở cũ. Kết quả buổi tối hôm đó cậu liền mơ thấy người ông thất lạc chưa từng gặp mặt kia của mình

Đường lão gia râu tóc bạc trắng, thoạt nhìn rất là hiền từ: “Cháu cố à, miếu Thành Hoàng này cho con, ta chỉ có một yêu cầu, phát triển miếu để có khách hành hương, kiếm tiền tu sửa lại miếu, đúc lại cho Thần Hoàng gia ở đây một cái tượng mạ vàng.”

Quý Mộc Miên: “……”

Đây tổng cộng là có ba yêu cầu Nha?

Đường lão gia tay bàn vung lên: “Con không cần so đo nhiều như vậy.”

Quý Mộc Miên: “……”

Cậu muốn nói đạo lý: “Con không có kinh nghiệm trong lĩnh vực quản lý kinh doanh, chỉ sợ không đạt được yêu cầu của ngài, nếu không ngài vẫn là thu hồi lại nó đi?”

Đường lão gia: “Ta nói để lại nó cho con, thì nó chính là của con, con phải đến phụ trách mọi việc.”

Quý Mộc Miên: “……”

Đây là ép mua ép bán trong truyền thuyết đúng không? Đúng không? đúng không? QAQ

Đường lão gia vuốt chòm râu bạc: “Đừng nóng vội, hay là ta chỉ cho con một cách để kiếm được tiền”

Mắt Quý Mộc Miên lập tức sáng lên.

Đường lão gia: “con đi mở một kênh phát sóng trực tiếp đoán mệnh kiếm tiền đi.”

Trong đầu Quý Mộc Miên hiện lên rất nhiều dấu chấm hỏi.

“Hiện tại phát sóng trực tiếp có thể kiếm rất nhiều tiền đó nha!” Đường lão gia dõng dạc hùng hồn, “con chỉ cần khai hỏa danh khí, khách hành hương cùng tiền tài sẽ tự chạy tới bên người con!”

Cùng với chất giọng mang mười phần âm thanh tự tin đầy kiêu ngạo của Đường lão gia, còn có một đoạn tạp âm từ trong hư không truyền đến: Ta yêu tiền, tiền yêu ta, tiền từ bốn phương tám hướng tới bên ta ……

Thật là cần phải làm quá lên như vậy không!

Quý Mộc Miên: “…… Ngài còn biết đến cả phát sóng trực tiếp hả?”

“Đương nhiên là ta biết!” Đường lão gia kiêu ngạo mà nâng cằm lên, “Ta thường xuyên xem phát sóng trực tiếp, gần đây rất phổ biến bài hát ‘ khủng long khiêng lang ’ ta cũng biết hát, con nghe, ta hát cho con nghe một đoạn a —— ta không k! Ta không k!……”

Quý Mộc Miên nghe Tiếng hát đinh tai nhức óc của Đường gia gia, lập tức trầm mặt.

Cậu nhất thời không biết nên cảm thấy Đường lão gia thời thượng, hay là nên che lại hai bên lỗ tai đáng thương của mình.

Đường lão gia cũng không quản sống ch·ết của cậu, ca hết một đoạn của bài hát, qua một hồi lâu, mới dừng lại: “Con nghe ta, ngày mai là ngày hoàng đạo, con liền lập kênh phát sóng trực tiếp vào ngày mai, nếu không con sẽ bỏ qua mất cơ hội kiếm được một đóng tiền thật lớn!”

Quý Mộc Miên: “……”

Tất cả Đạo lý hắn đều hiểu, riêng duy nhất một điều là hắn không biết cách đoán được mệnh!

Đường lão gia lại vung bàn tay lên: “Cái này là chuyện nhỏ! con cốt cách thanh kỳ, là thiên tài ngàn năm có một trong môn Huyền học. Hiện tại ta sẽ dạy con thuật huyền học, chỉ cần con học xong, đừng nói là đoán được số mệnh, ngay cả bắt quỷ trừ tà, cũng dễ như trở bàn tay! con phải biết rằng, thuật học huyền này chỉ xem trọng duy nhất là thiên phú của người học thuật, không xem tuổi tác, xuất thân, có người tu luyện đến bảy tám chục tuổi vẫn là không xem đúng được cho người khác, mà con là con cưng của trời, ngay từ đầu tư chất bất phàm.”

Quý Mộc Miên: “……”

Cậu???

Gì mà cốt cách thanh kỳ???

Gì mà Thiên tài môn Huyền Học, ngàn năm có một???

Lại còn là con cưng của Trời???

Mới nghe qua liền biết là gạt người, không đáng tin cậy!!!

Đường lão gia vươn tay ấn vào giữa trán cậu một chút, liền thấy một nguồn ánh sáng trắng lóe lên bao phủ toàn thân của cậu.

Thời gian ánh sáng phát ra không dài, Quý Mộc Miên chính mình không hề cảm giác gì cả.

“Tốt.” Đường lão gia lại đưa tay lên khoảng không, trong tay đột nhiên xuất hiện hai quyển sách, sau đó ném qua cho cậu, “Việc đêm nay con cần làm đó là đem nội dung ghi bên trong sách học thuộc lòng, chờ sau khi con tỉnh, con liền sẽ đoán được mệnh.”

Quý Mộc Miên: “……”

Đã Trong mơ còn muốn cậu học bài, ngài làm người đi mà!

Hơn nữa học thuộc lòng hai quyển sách chỉ trong một đêm?

Chuyện này chỉ có thần hay quỷ mới làm được còn Quý Mộc Miên cậu là con người?!

Cậu mơ hồ biết chính mình đang nằm mơ, muốn trốn việc học này ở trong mơ bằng cách tỉnh lại, nhưng cho dù cậu có là bất cứ điều gì, thì kết quả vẫn là không thể thức giấc được.

Đường lão gia vừa cười tủm tỉm vừa nhìn cậu: “Vô dụng cả thôi, lo học thuộc bài đi.”

Quý Mộc Miên: “……”