Chương 7: Ta thế nhưng chuyên kéo cừu hận

"Tiểu tam, ngươi ra ngoài trước đi. Ta muốn cùng tiểu Hạo nói chuyện một chút." Nhìn Đường Tam, Đường Hạo nghiêm túc nói.

Đường Tam còn muốn nói gì, nhưng nhìn Đường Hạo ánh mắt vẫn là bị doạ sợ, nuốt trở lại, hơi nhìn Trần Hạo thấy hắn gật đầu, sau liền không nói nhiều đi ra bên ngoài rồi đóng lại.

Đợi Đường Tam đã đi ra, Đường Hạo liền dùng hồn lực tạo ra kết giới bao bọc xung quanh nhà. Lúc này mới hướng Trần Hạo nhìn tới, theo sau một cỗ vô hình khí thế từ trên người Đường Hạo hướng thẳng đến Trần Hạo ép tới.

Uy áp đè lên, Trần Hạo một thân liền muốn hôn sàn, dưới áp lực bức bách Cửu Vĩ võ hồn không tự chủ tuôn ra phụ thể, thân ảnh cao đến vài trượng, chín đuôi xoè rộng phát ra nhàn nhạt màu hồng phấn bao quanh lấy Trần Hạo thân thể, trên miệng thì rít gào.

"...Võ hồn...còn là biến dị võ hồn." Thấy Trần Hạo võ hồn phụ thể, Đường Hạo kinh ngạc. Kinh ngạc cái này không biết võ hồn chín đuôi hồ ly nên chỉ xem là một loại biến dị nào đó, nhưng có thể chống lại hắn phóng ra uy áp mà chỉ hơi khom lưng, dù chỉ là một tia thôi, nhưng từ một gã Phong Hào Đấu La phóng ra cho dù là Đại Hồn Sư cũng không chịu được, thật không phải một tiểu hài tử mới giác tỉnh võ hồn như hắn có thể nhận lấy.

Có võ hồn phụ thể, áp lực giảm bớt một chút, nhưng đây là Đường Hạo tập trung lên người hắn khiến hắn chỉ chốc lát hai chân run run, tròng mắt Sharingan một câu ngọc cũng là hiển hiện mà ra, kết hợp với võ hồn nhìn cực kỳ yêu dị. Trần Hạo cũng có thể tiêu tốn vàng để không nhận uy áp nhưng hắn muốn nếm thử một chút nên không thèm sài mà là ngạnh sinh sinh chống đỡ.

Trần Hạo điên cuồng vận chuyển công pháp cố gắng thôn phệ lấy uy áp phát ra, từ từ rót vào cơ thể, làm hắn trong quá trình không ngừng rèn luyện nhục thân trở nên rắn chắc hơn, sức lực cũng tăng mạnh cho dù cơ thể này mới chỉ sáu tuổi. Cùng lúc đó khí màu hồng nhạt toả ra từ chín chiếc đuôi đã bao phủ xung quanh hắn có hơn hai thước, không gian có chút mông lung lên.

Đường Hạo thân thể cứng đờ nhìn màu màu hồng phấn khí lưu, thì thào nói. "Thiên phú Lĩnh vực...Còn là như thế khủng bố thiên phú lĩnh vực..."

Theo hắn biết thiên phú lĩnh vực chỉ xuất hiện ở võ hồn đỉnh cấp mà thôi, không nghĩ tới Trần Hạo thế nhưng có thể giác tỉnh biến dị đỉnh cấp võ hồn không những thế còn thức tỉnh chính mình lĩnh vực. Điều này làm Đường Hạo chấn kinh không thôi, còn làm hắn khϊếp sợ chính là đứng trong lĩnh vực, làm khí màu phấn hồng này tiếp xúc trong nháy mắt tổng thể thực lực hắn bắt đầu rục rịch giảm xuống. Điều này có ý nghĩa gì? Mới sơ hiện lĩnh vực đã ảnh hưởng đến hắn một gã Siêu cấp Phong Hào Đấu La, chờ đến khi hoàn toàn thức tỉnh không biết sẽ kinh khủng đến nhường nào. "Đúng thật là yêu nghiệt a."

Hít vào một ngụm khí lạnh, Đường Hạo từ trong khϊếp sợ đi ra, uy áp phóng xuất cũng thu hồi trở lại "Ngươi rốt cuộc đã biết những gì?"

Mất đi uy áp, Trần Hạo mới thở ra một hơi thu hồi võ hồn, định nói thì đột nhiên một âm thanh vang lên làm hắn tí phun một thúng máu.

[ Đinh, phát động nhiệm vụ tình huống dưới Phong Hào Đấu La uy áp kiên trì 3 phút không gục ngã, phần thưởng ngẫu nhiên. ]

"Hửm? Nhiệm vụ? Ngươi như thế nào đến giờ mới thông báo." Trần Hạo nhướng mày, tức giận nói.

[ ...quên. ]

"...ngươi cái chết hệ thống." Trần Hạo một mặt khổ bức nói, hắn coi như biết hệ thống bị thiếu não. "Vậy ta bây giờ làm sao? Hắn uy áp đã thu lại, chẳng lẽ ta phải hướng hắn khıêυ khí©h hay sao? Nếu như vậy khác gì tìm chết..."

"Nếu ngươi cho nhiệm vụ trước đó thì tốt rồi.." Trần Hạo thở dài nói.

[ Đinh, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, nhận được: Đá tiến hoá×1, Trái ác quỷ hệ Logia×1, Trứng pokemon×1, Vé rút thưởng×1, vàng 10.000 ]

"Hoàn thành? Tình huống gì?" Trần Hạo ngạc nhiên hỏi.

[ Ký chủ không cần ngạc nhiên, hệ thống xác định ký chủ đã đạt đủ yêu cầu nên cho phép ký chủ hoàn thành nhiệm vụ. ]

"Hô...cũng may là đã hoàn thành, nếu bắt ta chịu đựng lần nữa chắt chớt." Thở ra một hơi, Trần Hạo nhìn phần thưởng liền hí hửng. "Cho ta sử dụng hết a..."

Lúc này, Đường Hạo chỉ thấy Trần Hạo người ngẩn ra mày lúc nhăng lúc dãn, lúc cuời ngây ngô, thần sắc thay đổi liên tục. Đường Hạo tưởng Trần Hạo bị uy áp đè cho hư đầu mới làm ra như thế biểu tình, hắn ban đầu phóng xuất khí tức chỉ là nhất thời muốn xác định thân phận Trần Hạo mà thôi.

Thu hồi cùng hệ thống trò chuyện, ngẩn đầu nhìn, phát hiện Đường Hạo đang nhìn mình, hắn ngượng ngùng sờ sờ đầu "người ta hình như lúc trước hỏi mình là ai thì phải?".

Nhìn cái kia lạnh lùng ánh mắt, Trần Hạo nghiêm túc nói. "Ta biết hết tất cả a."

Đường Hạo nhíu mày, kèm theo sát ý nhìn Trần Hạo.

Thấy Đường Hạo phóng ra sát ý, hắn cũng là lắc đầu, dù không sợ nhưng dù sao cũng là giải thích. "Đường Hạo thúc thúc, ta biết thúc thúc nghĩ cái gì, ta cũng là một người bình thường thôi, không phải người xấu, cũng không phải là Võ hồn điện người. Nếu Đường Hạo thúc không tin, ta có thể thề."

Nghe vậy Đường Hạo mới thu hồi sát ý vừa phóng ra. Nếu thật là người của Võ hồn điện, hắn thật sẽ không để một người yêu nghiệt như Trần Hạo lớn lên. "Vậy nói đi, ngươi là ai? Những chuyện này ngươi từ đâu biết được.?"

Hắn đương nhiên sẽ không tin tưởng Trần Hạo là một người bình thường, nếu không cũng không tự tin như thế.

"Đường Hạo thúc tin hay không thì tùy, ta có thể nói, ta là người duy nhất biết được chính xác tất cả mọi chuyện năm xưa đã xảy ra.... Với lại, ta còn biết cách làm thế nào để thúc thúc thê tử...." Trần Hạo cười nhạt dừng một chút làm ra vẻ ngẫm nghĩ, liếc mắt nhìn Đường Hạo, khoé miệng câu lên. "...sống lại."

Hai từ cuối cùng vừa ra lập tức một bóng đen xuất hiện ngay trước mặt, làm hắn giật mình, theo sau là một luồng gió liền ập lên người làm hắn ngã chỏng đ-t lên trời.

"Uy, uy... Ta không phải đang kéo thêm cừu hận đấy chứ..." Trần Hạo mộng bức biểu tình..

...

Lúc này bên ngoài, Đường Tam đang nhắm mắt ngồi xếp bằng bên một gốc cây, đột nhiên một cơn gió mạnh thổi qua làm hắn giật mình.

"Rốt cuộc là chuyện gì sảy ra." Nhìn xung quanh không phát hiện thứ gì, lắc lắc đầu, Đường Tam tiếp tục nhắm mắt tu luyện.