Chương 19: Thông Đít Liên Sát

"Yô, thúc thúc tới là để giúp ta săn Hồn hoàn sao?.."

"....." Đường Hạo.

Trần Hạo cười hắc hắc đi tới ngồi xuống tự mình rót một cốc, Đường Hạo không để ý tiếp tục uống rượu...

"Ách! Thật giở a."

"Đường Hạo thúc thúc, rượu này uống cũng được sao?" Trần Hạo uống xong một ngụm liền nhổ ra.

Đường Hạo hết ý đặt xuống chén rượu nhìn Trần Hạo lạnh nhạt nói:"Thứ này không phải dành cho tiểu hài tử."

Trần Hạo bĩu môi. "Chúng ta vẫn là nhanh chóng đi tìm kiếm đệ nhị Hồn hoàn thôi."

Đường Hạo liếc hắn một cái, nói: "Ta muốn hỏi một chút chuyện của Tiểu Tam."

"Vậy thì vừa đi vừa nói thôi..." Trần Hạo liền đứng dậy đi ra ngoài. Đường Hạo lắc đầu cũng tính tiền rồi theo sau.

Đi được một lúc, Đường Hạo hỏi: "Tiểu Tam đã bái sư sao?"

"Đúng vậy. Hắn đã bái Đại sư làm Lão sư." Trần Hạo gật đầu.

"Đại sư? Là một chi trong Hoàng Kim Thiết Tam Giác năm xưa, bây giờ là người nổi tiếng về lý luận Võ hồn Đại sư?"

Trần Hạo quay sang: "Thúc thúc cũng biết Đại sư?"

"Cũng coi như có quen biết, lúc trẻ có duyên gặp mặt vài lần. Là một người vô cùng chấp nhất." Đường Hạo nhàn nhạt nói.

Trần Hạo: "Vậy thúc thúc không định gặp mặt Đại sư một lần sao? Dù gì người ta cũng là Lão sư của Tiểu Tam."

"..Đợi khi có cơ hội ta sẽ đến gặp hắn, hiện tại không phải lúc..."

Trần Hạo gật đầu cuời nói: "Cũng đúng, thúc thúc đến đây là để giúp ta săn Hồn hoàn mà."

"...." Đường Hạo.

Hai người một lớn một nhỏ nhanh chóng rời đi Nặc Đinh Thành đại môn tiến thẳng đến Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. Bọn họ không đi Liệp Hồn Sâm Lâm vì nơi đó chủ yếu nuôi nhốt Mười năm cùng Trăm năm Hồn thú, ngàn năm Hồn thú rất thưa thớt với lại niên hạn cũng không cao, độ đa dạng cũng vậy.

Trần Hạo cùng Đường Hạo hai người đi rất thong thả nên đến giữa trưa ngày hôm sau rốt cuộc đến được Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. Đi vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, Đường Hạo không muốn tốn nhiều thời gian nữa nên một đường phóng xuất ra uy áp đuổi đi hồn thú nhỏ yếu, nhanh chóng đi vào.

Ngàn năm hồn thú cùng trăm năm hồn thú khác nhau rất lớn, liền tính là 900 năm cùng một ngàn năm, tuy rằng kém niên hạn không nhiều lắm, lại có chất khác nhau, giống như là nhân loại Đại Hồn Sư cùng Hồn Tôn ở giữa chênh lệch.

"Tiểu Hạo, đệ nhị Hồn hoàn ngươi muốn niên hạn bao nhiêu, hồn kỹ có cái gì hiệu quả?" Đường Hạo nhìn hắn hỏi, dù sao lần trước hắn đệ nhất Hồn hoàn đã là ngàn năm.

Trần Hạo suy nghĩ nói: "Lần này ta muốn Hồn hoàn niên hạn ít nhất 5 ngàn năm trở lên, hồn kỹ nhất định phải có khả năng phòng ngự hoặc là xoá bỏ khống chế."

Đối với niên hạn, Trần Hạo thật không lo lắng, bởi vì hắn có Hệ thống bên cạnh a, tu luyện công pháp cũng là Thần cấp, có thể hấp thu lấy hồn lực đi rèn luyện thân thể, nếu Hồn hoàn niên hạn quá thấp, hắn có thể hấp thu Hồn lực từ bên ngoài hoặc từ Hồn hoàn tới bổ sung niên hạn, vì vậy, Trần Hạo càng chú ý hơn chính là hồn thú bản thân, có thể hay không mang cho hắn mong muốn hồn kỹ.

Tiến vào đến nơi này hồn thú cơ bản đều là ngàn năm trở lên. Hai người tìm qua một lượt lại không có gặp được thích hợp hồn thú, trời cũng bắt đầu chạng vạng tối.

"Thật xui xẻo a, chắc phải đợi tới ngày mai rồi." Trần Hạo ngồi xuống một mỏm đá gôm lại cành khô đốt lên.

Đường Hạo không nói gì chỉ ngồi đó uống rượu.

Trần Hạo thở dài: "Nếu có U Hương Khỉ La tiên phẩm thì tốt rồi....di? Đúng rồi." Trần Hạo không khỏi phách trán một cái, vội mở ra cửa hàng tìm kiếm, rất nhanh hắn tìm được thứ mình cần. Từ hệ thống hắn mua được một lọ chứa chất dịch phát tán hương gây kích d-c cho động vật, không tác dụng trên người, chỉ cần ngửi được hương này Hồn thú sẽ tự tìm đến.

"Đường Hạo thúc thúc, giúp ta nhìn một chút xung quanh." Nói xong hắn liền mở ra nắp lọ, vì không tác dụng trên người nên Trần Hạo cùng Đường Hạo chỉ nghe thoang thoảng hương thơm mà thôi.

Đường Hạo tuy nghi hoặc nhưng cũng thu lại bình rượu.

Không bao lâu, một cái bóng đen to lớn đến toàn thân phát ra kim sắc quang mang lao ra từ sau một cái cây. Mở lên Sharingan, Trần Hạo thấy đó là một con Hồn thú giống chuột.

"Kim Quang Thử!! Cư nhiên là Kim Quang Thử" Trần Hạo kinh hỉ kêu lên

"Kim Quang Thử tuy không phải quá mạnh mẽ nhưng là hiếm có biến dị Hồn thú, năng lực phòng ngự rất tốt, có thể tạo ra một lớp bảo vệ như mai rùa bao bọc toàn thân, tính công kích cũng không kém." Trần Hạo mừng rỡ không thôi, tưởng rằng sẽ bạch cả một ngày lại không nghĩ tới sẽ gặp được nó, như hạn hán gặp mưa rào một dạng.

Đường Hạo thấy hắn kích động như vậy cũng là lắc đầu nói: "Tiểu tử, trước đừng kích động, ngươi hảo hảo xem này đầu Kim Quang Thử, kích thước cùng màu sắc, nó đã đạt tới vạn năm cấp bậc, ta cảm thấy ngươi có thể hay không hấp thu được nó Hồn Hoàn, còn khó mà nói.”

Trần Hạo kinh ngạc sau kinh hỉ hơn: "Vạn năm? Vậy thì càng tốt."

Nghe vậy Đường Hạo nghiêm mặt: "Tiểu tử, chớ lộn xộn, Vạn năm Hồn hoàn thật không phải là Ngàn năm Hồn hoàn có thể so sánh, không nói khổng lồ Hồn lực có thể cho ngươi no bạo mất mấy cái mạng, Hồn thú đến cấp bậc này đều đã có nhất định linh trí, lúc hấp thu oán niệm sinh ra cực mãnh liệt, định lực không đủ sẽ gây ra phản vệ mà trở nên ngu ngốc."

"Ngươi vẫn là từ bỏ đi, đợi gặp thích hợp hơn hồn thú ta sẽ giúp ngươi ra tay." Đường Hạo nghiêm túc nói.

Trần Hạo lắc đầu:"Thúc thúc yên tâm, ta tự có nắm chắc, ta sẽ không làm chuyện ngu ngốc đi đặt cược mạng sống của mình."

Từ bỏ? Đó là không có khả năng, khó khăn lắm hắn mới tìm được thích hợp như vậy Hồn thú, nào dễ dàng từ bỏ được, với lại hắn cần cũng chính là oán niệm sinh ra, từ hệ thống hắn biết được, oán niệm có thể giúp cho Sharingan nhanh chóng tiến giai, oán niệm càng nhiều càng mãnh liệt thì càng tốt.

Đường Hạo nhìn hắn thật sâu, sau thở dài nói:"Có lẽ ngươi là ta gặp nhất yêu nghiệt..."

Lúc này hệ thống âm thanh vang lên.

[ Đinh, phát động nhiệm vụ: Cùng Vạn năm Hồn thú Kim Quang Thử giao chiến, thành công đánh gϊếŧ Kim Quang Thử, phần thưởng: Thẻ rút thưởng×1, Thẻ tiến giai Sharingan×1, Gói tam sắc Haki (Haki Busoshoku, Haki Kenbunshoku, Haki Haoshoku), Hồn lực tăng lên 1 cấp, Tất cả Hồn hoàn niên hạn tăng lên 1.000 năm, Vàng 10.000 ]

"Ách! Cùng nó giao chiến còn là thành công đánh gϊếŧ, ngươi đây là bảo ta đi tìm chết nhịp điệu sao? Này tương đương với nhân loại Hồn Vương đỉnh phong thực lực a, ta mới chỉ có 20 cấp, thứ hai Hồn hoàn còn chưa có đây, đυ.ng đến nó còn khó thì như thế nào mới có thể thành công đánh chết." Trần Hạo thật vô ngữ..

[ Ký chủ làm được, hãy tự tin lên. ]

"Tự tin em gái ngươi." Trần Hạo trong lòng phun tào.

Nhưng mà, phần thưởng cũng quá mê người đi. Làm hay không làm đây?

Trần Hạo nhìn chăm chú nhìn kia chỉ Kim Quang Thử, dù trong đêm nhưng nhờ ánh trăng cùng Sharingan, Trần Hạo vẫn có thể thấy được chân sau của nó có dị dạng.

"Nó bị thương..."

Trần Hạo nhìn kỹ chỗ vết thương có thể thấy hai cái lỗ tròn hơi sâu hẳn là bị Hồn thú loại rắn gây ra, kèm theo độc tố làm cả cái chân sau đều bị thâm tím đang dần lan rộng, máu chảy ra không còn là màu đỏ nữa mà là màu đen âm u.

"Độc tố thật đáng sợ, đầu Kim Quang Thử này tuy thoát chết được nhưng hẳn cũng không còn bao nhiêu sức lực. Hắc hắc, lần này nhiệm vụ có thể hoàn thành rồi..."

Thấy Đường Hạo muốn phải đi lên, Trần Hạo vội ngăn lại. "Đường Hạo thúc thúc..."

Đường Hạo dừng lại bước chân, nghi hoặc nhìn sang.

Trần Hạo tiến lên cười cười nói: "Cái kia...ta muốn cùng nó giao chiến..."

Đường Hạo nghe vậy thì giật mình, hắn nghĩ là mình đang nghe nhầm: "Ngươi là đang nói đùa?"

Trần Hạo lắc đầu nói: "Là thật, ta thật muốn cùng nó giao chiến.."

Đường Hạo nhíu mày, trầm giọng nói: "Tuy nó đang bị thương, nhưng dù gì cũng là Vạn năm hồn thú, ngươi đây cùng nó giao chiến có khác gì đi tìm chết..."

So với việc cùng nó giao chiến thì hấp thu hồn hoàn còn tốt dễ dàng.

"Không phải còn Đường Hạo thúc thúc ở đây sao?" Trần Hạo cười hắc hắc, không đợi Đường Hạo ngăn cản, hắn chớp mắt đã xuất hiện tại Kim Quang Thử trước mặt.

Từ lúc sáng, Kim Quang Thử bị một con Mạn Đà Lan Xà hơn Vạn năm đuổi gϊếŧ, tuy thành công chạy thoát nhưng lại bị Mạn Đà Lan Xa làm cho trọng thương, trúng độc, vốn da dày thịt béo cùng có kháng độc nhất định nên có thể trì hoãn độc phát tác nặng hơn, nó còn muốn tìm chỗ ẩn nấp để từ từ thanh trừ độc ra khỏi cơ thể, nhưng giữa đường lại bị hương được Trần Hạo phát tán làm hấp dẫn đi qua.

Cố lê thân đến nơi này nhưng trước mặt nó chỉ là một đứa nhóc. Một tiểu tử nhân loại vậy mà dám khıêυ khí©h nó, vốn còn có chút sợ sệt lập tức bạo nộ, Kim Quang Thử rít lên một tiếng chói tai, ánh mắt đỏ rực, bất chấp thân thể đang bị thương liền hướng Trần Hạo trảo tới, tốc độ nhanh cực kỳ, dù cách nhau hơn 300m nhưng chớp mắt Kim Quang Thử móng vuốt đã xuất hiện trước mặt hắn, Trần Hạo kinh hãi, hắn không nghĩ tới đã bị què một chân Kim Quang Thử, tốc độ lại còn như thế kinh khủng, vội đưa hai tay ngăn trở phía trước, cùng lúc đó Thử trảo đã tới va chạm.

Ầm!!

Một tiếng trầm đυ.c vang lên, Trần Hạo liền bị đẩy văng ra hơn mười thước, đυ.ng gãy một nhánh cây mới dừng lại, lắc lắc hai tay có chút tê rần: "Lực lượng thật mạnh, đúng là vạn năm hồn thú có khác..."

Hắn hiện tại nhục thân đã tương đương với đỉnh phong Hồn tôn thực lực, ngạnh kháng Vạn năm Hồn thú dù bị thương nhưng vẫn còn hơi quá sức đối với hắn.

Đường Hạo có chút kinh ngạc: "Vậy mà có thể chống lại, còn không bị thương..."

Hắn biết Trần Hạo rất yêu nghiệt nhưng thế này thì có không hợp lẽ thường đi.

Nhìn nhân loại phía trước có chút quỷ dị, nhục thân như thế cứng rắn, lại phát hiện sức lực bản thân không còn nhiều, Kim Quang Thử trở nên cảnh giác hơn. Trong miệng bắt đầu tích tụ năng lượng, Kim Quang Thử nhắm ngay Trần Hạo bắn thẳng đến.

Trần Hạo thấy vậy vội phóng thích võ hồn, lần này hắn sẽ không sơ xuất như lần trước, đối thủ của hắn có thực lực tương đương Hồn Vương đỉnh phong cấp bậc a.

"Cửu Vĩ phụ thể."

Theo thanh âm rơi xuống, Cửu Vĩ hiện ra, có võ hồn phụ thể, Trần Hạo liền cảm thấy sức mạnh tăng lên, Lĩnh vực phóng thích mà ra lập tức áp chế Kim Quang Thử thực lực, thân thể chợt lóe hướng bên trái, nhanh chóng tránh được đòn năng lượng bắn tới, cùng đó hai tay bắt đầu nhanh chóng kết ấn.

"Đa Trùng Ảnh Phân Thân Chi Thuật."

Bùm!

Một đám khói hiện ra, khói tan đi để lại đó là gần 100 đạo phân thân.

Trần Hạo bản thể lập tức chỉ huy tất cả các phân thân cùng hướng vị trí chân sau bị thương của Kim Quang Thử mà tiến hành công kích.

"Rất tốt." Đường Hạo đối Trần Hạo khai thác chiến thuật rất đồng ý.

Kim Quang Thử đột nhiên thấy nhiều Trần Hạo như vậy thoáng có chút lúng túng, lợi dụng lúc đó, Trần Hạo bản thể lập tức triệu hồi sấm sét từ năng lực trái Goro Goro.

Trên đầu, mây đen bắt đầu tụ lại dày đặt, sấm chớp âm ỉ bên trong. Phát hiện tình huống không ổn, Kim Quang Thử trên thân hồn lực phun trào hoá thành một lớp năng lượng màu kim sắc bao phủ cơ thể của nó đến đón đỡ.

Trần Hạo liên tục cung cấp Hồn lực khi đến tích đủ, một tay chỉ xuống vị trí Kim Quang Thử đang vật lộn cùng hắn phân thân: "El Thor"

Oanh!

Một cột lôi trụ từ trên tầng mây đánh thẳng xuống trên đầu Kim Quang Thử. Bên trong lôi trụ có thể thấy được kim sắc quang mang cực kỳ chói mắt. Vài giây sau, lôi trụ tan đi, bên trong hố sâu đứng sừng sững Kim Quang Thử, trên thân vẫn còn một ít lôi điện lập loè.

Thấy một màn này Trần Hạo giật mình, dù El Thor của hắn uy lực không được cường cho lắm nhưng cũng đủ mỉu sát một gã Hồn Tông a, này chỉ Kim Quang Thử cũng quá cường đi.

Một bên Đường Hạo cũng là kinh ngạc không thôi, một phần đối với Trần Hạo chiêu vừa rồi uy lực mà kinh ngạc, một phần là đối với đầu Kim Quang Thử năng lực phòng thủ cùng sinh mệnh giai giẳng mà kinh ngạc. Hắn coi như có thêm nhận biết về loại Hồn thú hiếm có này.

Dù được hệ thống buff lưu giữ Hồn lực so với hồn sư bình thường gấp mấy lần nhưng sau khi sử dụng El Thor Trần Hạo vẫn có chút mệt mỏi. Nhìn đang cố thoát ra hố sâu Kim Quang Thử, Trần Hạo một trận buồn bực, chẳng lẽ phải nhờ Đường Hạo ra tay, nhưng mà hắn không cam tâm a. Đảo qua trên thân Kim Quang Thử, dừng lại một nơi, nhất thời Trần Hạo hai mắt một sáng.

"Tặc ha ha ha ha..Có rồi..." (Đm đã bảo đừng có nhái của tao :Lông đen said.)

Trần Hạo lần nữa hai tay kết ấn, lần nữa triệu hồi ra phân thân, lần này hắn chỉ triệu hồi ra hơn mười đạo phân thân mà thôi, dù sao hồn lực không còn nhiều. Huy động tất cả phân thân tiến hành quấn lấy nó, Trần Hạo bản thể lập tức hướng nhánh cây gãy lúc trước mà tới, vót cho nhọn lại rồi lướt đến nơi khuất tầm mắt Kim Quang Thử, Trần Hạo chớp mắt liền xuất hiện đằng sau, hướng đầu nhọn đâm tới. Miệng hét to: "Ăn ta một chiêu."

"VÔ ĐỊCH CHIẾN KỸ: THÔNG ĐÍT LIÊN SÁT."

...........

Mấy hôm nay đi công tác ở Nghệ An nên thời gian viết bị ít đi, chỉ viết được ban đêm thôi, với lại có ông anh ở trong nhóm quen được một cô dân tộc Thái cực đẹp cứ tối lại là rủ tới chơi rồi tổ chức nhậu nhẹt, nên ae cũng hỉu, thông cảm <3 <³.