Chương 1: Thức tỉnh

Việt Nam 2020

Cùng chung tay phòng chống Corona.

................©®................

"Trận cuối thôi! Tao mệt rồi!"

"Còn sớm mà. Tiếp vài trận với tao rồi về."

"Đã đánh cả đêm với mày rồi, tao rất mệt, với lại, sáng nay tao còn phải đi làm thêm nữa."

"Vậy thôi, hết trận này rồi mày đi đi. Có gì tan ca về tao gọi rồi đi café với tao."

"Ừk.."

Và thế, trận đấu tiếp tục đến khoảng gần một tiếng.

Haa....

"Cuối cùng cũng được về. Trước phải ăn cái gì đã..."

Hắn tên Trần Hạo, là một con người sống khép kín, yêu thích chơi game cùng đam mê đọc các bộ truyện, tiểu thuyết hay xem phim các loại hoạt hình, anime... Nhưng hắn yêu thích cũng có thể thao, đặt biệt là thể hình nên vì vậy, hắn thân cao cũng đến 1 thước 8, body cũng tương đối rắn chắc có cơ bắp.

Là một kẻ thất bại, đã 25 tuổi nhưng hắn vẫn không có công việc ổn định, chỉ đi làm các công việc bán thời gian vừa đủ để trang trải, nhiều lúc còn phải nhờ gia đình lo cho chi phí thuê trọ hay những lúc giả trí này nọ.

Hôm nay vẫn như ngày thường cùng thằng bạn thân duy nhất chơi game cả đêm.

Thở ra một hơi, nghe bụng đang réo, Trần Hạo liền hướng bên kia đường quán ăn đi đến.

Oanh!!

Bất quá, mới chỉ đặt chân xuống lòng đường, thì bầu trời liền xuất hiện sấm chớp, theo sau là mây đen kéo tới dày đặt, bầu trời âm u, không khí đình trệ, từng giọt nước cũng bắt đầu rơi xuống.

"Mưa? Không thể nào a. Không phải dự báo thời tiết nói hôm nay sẽ không có mưa sao?" Trần Hạo vội lấy áo khoát kéo lên che, chạy đi thục mạng. Mưa thì càng ngày càng to, sấm chớp cũng một lớn, Trần Hạo trong lòng một trận chửi ầm lên.

Mưa tầm tã, cản trở tầm nhìn còn không đến một thước, Trần Hạo muốn định vị phương hướng để tìm một chỗ trú mưa cũng khó khăn. Trong túi, mưa quá lớn và không có gì ngăn trở theo người hắn chảy xuống, di động cũng vì vậy mà bị ướt, sáng lên một cái rồi tắt.

"Ngươi cái này có cho người ta sống nữa hay không a?" Trần Hạo tức giận lớn tiếng quát.

Theo lời hắn vừa ra, trên trời lôi quang như nghe thấy hắn một dạng, cấp tốc xoay tròn trên đầu hắn, điều này khiến Trần Hạo một trận nổi cả da gà.

Ầm!

Lôi quang đổ xuống, vị trWí chính là trên đầu hắn. Hình ảnh cuối cùng hắn thấy là một màu đen sâu thẳm, đầu óc choáng váng, theo sau hắn không còn biết được gì nữa, ý thức trôi đi.

.....

Trôi nổi trong hư không.

Đây là đâu?

Thật lạnh!

Ta chết rồi sao?

Bỗng nhiên, bên trong linh hồn hắn chợt như có thứ gì đó đang bắt đầu nảy nở, ý thức của hắn bắt đầu mông lung, đến khi mất đi ý thức lần nữa.

[ Đinh, Đang tiến hành khoá lại trong 10.9.8... ]

[ Đinh, khoá lại thành công. Đang tiến hành sắp xếp thân phận trong 59.58... ]

[ Đinh, đã sắp xếp thành công. ]

Một tiếng thông báo vang lên tại mảnh tinh không. Nhưng rất tiếc là hắn không hề biết về điều này.

...

Trời mới tờ mờ sáng, ánh mặt trời cũng còn chưa ló dạng, trên một tảng đá cao chỉ gần ba bốn thước bên trong khu rừng đậm chất nguyên thủy, một đạo thân ảnh nhỏ gầy khoảng chừng 5-6 tuổi tiểu thí hài, nước gia trắng trẻo, trên người không mặc quần áo, đang nằm lăn lộn co ro trên một tảng đá, miên man ngủ.

Rống!!

Tiếng thú rống làm hắn giật mình, vội vàng ngồi bật dậy, ngơ ngác nhìn xung quanh.

"Đây là nơi nào? Không phải mình đã chết rồi sao?"

Người này chính là Trần Hạo. Miên mang sau khi tỉnh dậy, đập vào mắt hắn là một khu rừng rộng lớn, tiếng chim kêu thú rống vang vọng.

Hắn nhớ lúc cuối cùng hắn nhớ là mảnh không gian hắc ám tối tăm không một chút ánh sáng.

"Di? Ta-Tay...làm sao lại như thế nhỏ đi?"

Đang tìm cách bước xuống tảng đá, Trần Hạo ngạc nhiên khi phát hiện tay mình tự nhiên nhỏ lại, vội vàng xem xét lại cơ thể, hắn trợn tròn mắt.

"Th-Thật sự..nhỏ lại rồi.....aaaa. Chuyện này là như thế nào? Còn nữa, quần áo của ta đâu."

Trần Hạo la toáng lên sau khi cảm nhận cơ thể mình bé lại thành một tiểu thí hài chừng 5-6 tuổi, và hoàn toàn nude với thiên nhiên.

Đột nhiên, âm thanh lạnh nhạt như máy móc trong đầu hắn vang lên.

[ Đinh, Vô Đ-t Sương Sương Hệ Thống kích hoạt. ]

Di? Hệ thống? Chẳng lẽ là trong truyền thuyết xuyên qua nhận được hệ thống bàn tay vàng.

Trần Hạo vội vàng leo lên trở lại xác nhận lại một chút.

"Hệ thống, ta thật sự xuyên qua?" Hắn chờ mong hỏi.

[ Đúng vậy, ký chủ đã xuyên qua. ]

Âm thanh đó lại lần nữa vang lên.

"Oa ha ha ha! Ta thế nhưng thật sự xuyên qua."

Được xác nhận là sự thật, Trần Hạo không khống chế chính mình tâm tình kích động mà cất tiếng cười to, mặc kệ chim non tung bay theo không khí.

"Thật sự là Hệ thống bàn tay vàng a, ha ha. Đúng rồi, ngươi có bá đạo không? Có thể cho ta nháy mắt vô địch không?." Trần Hạo mong đợi hỏi.

[ Không. ]

Nghe vậy, hắn không có thất vọng: "Không có? Vậy thì ngươi có công năng gì?"

[ Ký chủ tự tìm hiểu. ]

Hệ thống âm thanh lạnh nhạt.

"Như không.." Trần Hạo mất hứng nói.

[ Ký chủ có một Hộp quà Tân Thủ. Có/Không sử dụng. ]

"Ha ha, có quà. Hệ thống, mau mau sử dụng a." Trần Hạo liền vui vẻ lại nói.

[ Đang tiếng hành mở ra....Đinh, mở ra nhận được: công pháp Thôn Phệ Vô Tướng Thần Quyết , Tẩy Tủy Đan×10, Thẻ giảm giá 50%×1, Vé rút thưởng×1, Thẻ vàng may mắn (1~100.000). ]

Nghe âm thanh, Trần Hạo hớn hở nhìn trước màn hình đồ vật, một cái có dạng quyển trục màu vàng nhạt, bên trên hiện ra sáu chữ toả ra khí tức làm người nhìn vào cảm thấy rất bá đạo và mạnh mẽ.

Kế tiếp là một bình ngọc nhỏ, bên trong có đựng mười hạt nhỏ màu đen bóng to bằng đầu ngón tay, toả ra nhàn nhạt hương thơm.

Tiếp theo là một tấm thẻ màu đỏ có ghi -50%, hẳn là thẻ giảm giá, một cái thẻ khác thì bên trên có ghi May Mắn (1~100.000) đây hẳn là thẻ vàng may mắn rồi, cuối cùng là một tờ vé màu nâu bên trên có ghi nhiều ký hiệu kỳ lạ. Đảo qua tất cả vật phẩm, Trần Hạo nhìn lại quyển trục màu vàng, hỏi.

"Thôn Phệ Vô Tướng Thần Quyết là cái gì công pháp? Nghe dường như thật bá đạo."

[ Thôn Phệ Vô Tướng Thần Quyết là Thần cấp công pháp, có thể thôn phệ năng lượng tăng lên tu vi cùng rèn luyện nhục thân. Nhục thân càng mạnh, hấp thu năng lượng càng lớn. Ngoài ra nó còn có thể thôn phệ cái khác công pháp. ]

Nghe vậy Trần Hạo kích động đến rung người.

"Thần cấp công pháp? Như vậy, ta chỉ cần một đường tu luyện thì chắc chắn sẽ thành Thần sao?"

[ Lý thuyết là vậy, nhưng bởi vì Giới này ý chí hạn chế, ký chủ cần phải theo hệ thống tu luyện của thế giới này để đột phá từng ràng buộc hạn chế... ]

Trần Hạo nghe hệ thống giải thích cũng bình tĩnh lại, nhưng lại cái hiểu cái không.

"Thôi được rồi. Bây giờ công pháp đã có, ta như thế nào học?" Trần Hạo không kiên nhẫn hỏi.

[ Ký chủ có thể tự học hoặc hệ thống giúp. ]

"Vậy còn chờ gì, mau mau giúp ta học a" Trần Hạo vui vẻ nói.

[ Đinh, đã học Thôn Phệ Vô Tướng Thần Quyết, mời ký chủ tiếp tục cố gắng. ]

Hệ thống thanh âm rơi xuống, lập tức một luồn tin tức liền tràn vào trong đầu hắn, lộ tuyến vận hành, cách thức như thế nào đều in sâu vào trong đầu.

Nhận được công pháp, Trần Hạo không có lập tức tu luyện ngay mà là nhìn sang xung quanh, Trần Hạo hỏi. "Hệ thống, nơi này là nơi nào? Nhìn giống như ta đang ở trong một khu rừng thời nguyên thủy thì phải."

[ Ký chủ tự tìm hiểu. ]

"Ngươi thật là..." Trần Hạo buồn bực nói, sau nghĩ tới trong tiểu thuyết thường hay có bảng trạng thái này nọ, hắn cũng lập tức cùng hệ thống trao đổi. "Vậy ngươi có bảng trạng thái không?."

[ Đinh, đang tiến hành... ]