Chương 1

Chương 1

Giống như cô đang đặt mình trong một mảnh hoang dã, sau từng bụi cây cối thấp bé là từng đôi mắt màu lam đang nhìn chằm chằm vào cô, coi cô như con mồi.

Cô sợ hãi, cô chạy vội nhưng mà thảo nguyên rất lớn, cô tìm kiếm đường ra nơi nơi như ruồi bọ không đầu.

Rồi cô có chạy nơi nào cũng không chạy thoát ra được, bị dã thú ngăn chặn đường đi từ trước lẫn sau lưng.

Phía trước mặt là một con sói hoang hình thể to lớn với đôi mắt xanh lục u ám, phía sau có một con quái thú hình dạng xấu xí, cả người toàn là bướu thịt.

Trong ánh mắt chúng nó lóe tia sáng kỳ dị nhất định phải đạt được, miệng khổng lồ chảy nước dãi, dùng móng vuốt chặn lại đường đi của cô.

Quái thú dùng tứ chi vặn vẹo quấn lấy eo cô, làm cô không có chỗ trốn tránh, con sói dùng chân trước sắc bén xé rách quần áo cô.

“Không —- !” Cô tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, tới cả nội y cũng không còn nữa, cứ như vậy ba điểm quan trọng lộ ra, run lên bần bật.

Con sói dùng chiếc mõm thật dài ngửi ngửi phía dưới hạ thể cô, hít thật sâu hương vị của giống cái, giống như là cảm thấy nó vô cùng thơm ngọt.

Sau đó dùng bộ vuốt to lớn ấn chặt cô xuống, dùng đầu lưỡi thật dài liếʍ láp bắp đùi cô, tìm kiếm nơi mùi hương xuất xứ.

Quái thú bị sự bất an làm cho xao động, cũng vươn cái lưỡi đầy đặn liếʍ láp bầu ngực cô.

Bộ ngực cô bị quái thú dùng lưới bó buộc tới nhô cao lên nhưng sau đó nó lại bất chợt buông ra, nhìn bầu vυ" của cô nảy lên sau khi bị buông lỏng ra, lại vươn cái lưỡi thô ráp lung tung liếʍ cắn núʍ ѵú cô.

Mà con sói cũng đã tìm kiếm ra được nơi mà u hương tỏa ra, chiếc lưỡi thật dài bắt đầu động dưới hạ thể của cô, ở ban đêm đen nhánh khủng bố mang ra từng trận tiếng nước nhóp nhép.

“Không cần…” Chuyện này quá khủng bố.

Cho dù bộ phận mẫn cảm nhất của thân thể bị liếʍ láp dâʍ ɭσạи, chẳng sợ dâʍ ɖị©ɧ bị thúc giục chảy ra cô vẫn không có cách nào tiếp thu được đám thú vật không hề có nhân tính gì này.

Nhưng mà con sói lớn kia không hề để ý tới sự từ chối của cô, lưỡi dài duỗi ra, thọc vào trong tiểu huyệt đang phân bố dịch thể thơm ngọt.

Cái lưỡi kia vừa lớn vừa dài, tựa như là dươиɠ ѵậŧ của một người đàn ông bình thường vậy, nháy mắt thọc xuyên thân thể cô, mang ra máu xử nữ.

“A a!” Cô bị một con sói dùng lưỡi cưỡиɠ ɠiαи, nháy mắt nước mắt nước mũi chảy giàn dụa.

Con sói này như là vô cùng thích cái tư vị kia, chiếc lưỡi dài thọc vào rút ra quấy loạn, liếʍ láp sạch sẽ dâʍ ɖị©ɧ lẫn máu xử nữ của cô, đầu lưỡi dính nhớp kia vậy mà còn tạm thời cầm máu chữa khỏi cho chỗ mới bị phá rách của cô kia.

Mà miệng của con quái thú sau lưng vẫn cứ bơi qua bơi lại trước ngực, bởi vì cảnh tượng cô bị cưỡиɠ ɠiαи mà chảy ra càng nhiều nước miếng hơn nữa, cơ hồ bao phủ toàn bộ cơ thể cô.

Cô cảm thấy thẹn vô cùng lên tiếng rêи ɾỉ, đau mà hổ thẹn, không cách nào đối diện với dáng vẻ hỗn độn như vậy của bản thân.

Cuối cùng lưỡi dài của con sói kia không đào ra được bất kì chất lỏng nào nữa, lúc này nó mới lưu luyến rút về, ngay sau đó dùng cây dươиɠ ѵậŧ thật lớn ở giữa háng để ở cửa huyệt mới bị lưỡi dài xỏ xuyên qua còn chưa kịp khôi phục lại như ban đầu của cô.

“Không! Không thể được!”