Chương 1: Nguyệt Các

Mỗi khi đêm đến, mọi thứ trở nên yên ắng không tiếng động, ánh sao trải dài trên bầu trời. Mọi ngôi nhà trong thành Cô Tô đóng kín, tối tăm không hề có ánh đèn, chỉ có vài tiếng mèo hoang kêu gào thê lương.

"Mẫu thân, mau nhìn kìa, Nguyện Nương Nương lại đến rồi?" Một bé gái đẩy cửa sổ, chỉ vào vật thể từ từ sáng lên trong màn đêm.

Đó rõ ràng là một tòa lầu các thể tích không nhỏ, toàn thân tản mát ra hồng quang kim quang chói mắt, tốc độ bay lên cực nhanh, một lát sau đã đến gần bầu trời như vòng trăng tròn trên ngọn cây.

"Ai da, không được không được, chớ chọc chân nhân bực." Người phụ nhân vội vàng chạy về cửa sổ vội vàng đóng lại, bế đứa trẻ lên, giọng nói trách cứ mang theo hoảng sợ:

"Ngươi cũng biết chân nhân giáng trần trừng phạt yêu nghiệt, nếu muốn rình coi, sẽ bị tiên nhân trách phạt, tai nạn ập đến."

Trong bóng đêm, đứa bé hoảng sợ mà khóc, vừa mới "oa" một tiếng lại bị chặn miệng, ủy khuất kêu lên tiếng hức hức nho nhỏ.

Hồng quang như lửa, kim quang như ánh mặt trời, xung quanh bị ánh sáng từ lầu các phát ra dần dần sáng rõ như ban ngày.

Bên trên là bầu trời đen nhánh, không trắng không sao, mặt đất lại có quang mang lưu chuyển, từng ngôi nhà đóng chặt càng thêm im lặng, yên tĩnh không một tiếng động.

Khi Khương Mịch tới Nguyệt Các, đã qua thời gian quy định, nàng bị hai trường kiếm lóe sáng chớp động chặn lại trước cửa, thủ vệ bên phải hỏi:

"Xin hỏi đạo hữu là người phương nào? Không biết quy củ Nguyệt các sao? Nếu tiến thêm một bước, gϊếŧ không tha!"

"Ta biết." Quét mắt liếc người nọ một cái, nàng nhàn nhạt nói: "Ta chắc chắn phải vào."

Thanh âm lãnh đạm, nhưng quả thật là giọng nữ tử. Hai thủ vệ đồng thời sửng sốt, lúc đầu người này mặc một thân màu đen, cả người bọc kín mít, trên mặt che một chiếc mặt nạ màu đen, hắn còn tưởng là nam tu nào không biết tốt xấu xông vào Nguyệt các.

Cho dù là nữ tử, bọn họ cũng không dám lơi lỏng cảnh giác, phất cánh tay, hai mũi kiếm sắc bén đồng thời chắn trên cổ nàng, đồng thanh: "Thỉnh các hạ đưa thiệp mời."

Tiếng xé gió vang lên, tiếp theo là tiếng vật thể va chạm, chờ hai thủ vệ định thần, đã cảm thấy toàn thân đau nhức, bịch bịch ngã xuống.

Gió lạnh xẹt qua, thổi áo choàng màu đen của nữ tu tung bay, nàng bước qua cửa, đem nội tình trong Nguyệt các thu hết vào trong mắt.

Nguyệt các bề ngoài là một tòa lầu các ba tầng, thực tế là linh khí cấp cao có thể tự do di chuyển lên xuống, dưới ánh trăng lấp lánh phát ra kim quang lập lòe bay lên bầu trời.

Trong các căn phòng, chờ tu sĩ bốn phương tám hướng tề tịu đông đủ, một cuộc dâʍ ɭσạи hoang đường sẽ diễn ra.