Chương 1: Thì ra tôi đã lầm

Triệu Minh Vy cô không thể ngờ được người mà cô yêu thương suốt 2 năm cùngmột trong những người bạn thân của mình cùng nhau lừa dối cô

-Vương Quý có lẽ anh nên giải thích gì đi nhỉ

-Tôi..

-Vậy còn cô Yến Dung

-Cô biết đấy một kẻ nghèo hèn như cô xứng với Quý sao? Cô không tự xem lại bản thân mình đi

-Vương Quý tôi không ngờ con mắt của anh thật kém đấy 🖕🏻

-Cô im đi cô thử xem lại đi. Tôi quen cô cũng được 2 năm rồi cô có bao giờ cho tôi đυ.ng chạm vào cô chưa. Tôi là đàn ông đấy..

Hắn chưa nói xong cô đã xen vào

-ồh thì ra là thế. Haha quả thật là tôi đã lầm rồi

Nói rồi cô đi khỏi phòng làm việc của hắn ta.Cô không muốn mình có một chút liên quan nào với hắn nữa thế là về căn nhà của cô

Về đến nhà thì có hai con bạn thân của cô cũng đang ở đây

-Vy sao đi làm về sớm thế??(Vân)

- Ờ nhỉ sao cậu về sớm thế?? Mệt à?(Ngọc)

-Mình có chuyện muốn nói với hai cậu

- chuyện gì thế?

Hai người cùng lên tiếng

-Các cậu nói đúng. Vương Quý là tên cặn bã hắn ta phản bội mình. Ngay trong công ty hắn ân ái với người phụ nữ khác

-Đấy tụi mình đã nói mà cậu không nghe. Bây giờ đã sáng mắt ra chưa?

-Nhưng mà...người phụ nữ đó lại là...YẾN DUNG

-Cậu nói gì cơ?Yến Dung ư?sao có thể..

-Mình cũng không muốn tin..

Khi nói ra những lời này cô cứ nghĩ là mình sẽ đau lòng lắm nhưng không cô lại cảm thấy bực mình hơn là tổn thương.

Lúc này điện thoại của cô reo..

“Reng....reng”

-alo.Triệu Minh Vy xin nghe

-Con còn biết mình họ Triệu à.Lúc nào cũng phải để cho mẹ gọi trước con không thể chủ động được à

-Con biết rồi. Ngày mai con sẽ về nhà. Như thế là đã chủ động chưa?

-Con nói thật không? Bố mẹ nhớ con chết được đây

-Được rồi bây giờ con hơi mệt nghỉ ngơi rồi mai con về. Mẹ yên tâm

Thả điện thoại bước lên phòng để lại hai cô bạn ngơ ngác ngồi đó. Còn cô vào đến phòng thì lấy quần áo đi ngâm mình trong nước. Vì có thói quen không thích sấy tóc nên cô chỉ lau rồi ngủ luôn

Cảm giác đêm hôm nay ngủ thật ngon...

Sáng sớm cô đã chuẩn bị để về nhà nên dậy rất sớm. Lái xe về đến nhà thì cũng đã 8h. Vừa mới đến cổng đã thấy hai anh gác cổng nghiêm túc đứng đó. Thấy người vào là tiểu thư nên nhanh chóng mở cổng

Bước xuống xe thì đã thấy hai vợ chồng họ Triệu đứng trước của chờ cô nhìn có vẻ rất mong đợi. Cũng đúng thôi đứa con gái mà họ nâng như nâng trứng vì muốn có cuộc sống tự lập mà đã rời nhà được hai năm. Không thèm nhớ đến bọn họ cũng không về thăm bọn họ

-Chào Bố! Mẹ. Hai người khỏe chứ?

-Ta khỏe. Con xem con gầy hơn rồi này

-Bình thường mà người cứ yên tâm

Nhìn lại căn nhà à không căn biệt thự vẫn như ngày nào lòng cô lại cảm thấy thật ấm áp cảm giác này đã hai năm rồi không cảm nhận được