Chương 1: Xuyên Thành Nữ Phụ Thích Tác Quái

“Không… Không phải tôi đẩy cô ta, mọi… mọi người cũng thấy mà! Là… Là cô ta tự té!”

“Lại… lại nói, chuyện này cũng không thể trách tôi, là… là cô ta không biết xấu hổ, dụ dỗ lão Hứa nhà chúng tôi trước.”

Giọng nữ bén nhọn hoảng loạn truyền vào trong tai Dư Bối Bối. Cô nhịn đau mở mắt ra.

Ấm áp… Còn hơi chói mắt.

“Tỉnh, tỉnh rồi…” Có người thốt lên.

Lúc này Dư Bối Bối mới chú ý tới, xung quanh cô có một đám phụ nữ vây quanh, hoặc cao hoặc thấp, hoặc gầy hoặc béo, trẻ già đều có, nhưng mỗi người đều ăn mặc rất mộc mạc.

Ừm, mộc mạc vô cùng.

Ngoại trừ người phụ nữ ở ngay trước mặt cô ra trông còn thời thượng một chút, váy liền áo vải hoa vụn, tóc uốn kiểu gợn sóng.

Ahhh, đầu đau quá!

Dư Bối Bối vươn tay sờ sau gáy, khuôn mặt trắng nõn nhăn nhó lại.

Một dòng ký ức không thuộc về cô dũng mãnh tràn vào trong óc.



Cô xuyên việt rồi, nói chính xác hơn là xuyên sách, xuyên vào một bộ truyện niên đại “Tráo đổi nhân sinh, giả thiên kim nàng không thua thiệt bất kỳ người nào”, thành thật thiên kim Dư Bối Bối, là nữ phụ phụ trợ nét chân thiện mỹ cho giả thiên kim.

Còn là loại nữ phụ rất thích tác oai tác quái.

Nữ phụ này trùng tên trùng họ với cô.

Bởi vì chuyện này, khi đọc truyện cô còn hơi đồng tình với nữ phụ kia, bởi vì đối phương rất thảm.

Dư Bối Bối là thật thiên kim, được mẹ Dư sinh ra ở nông thôn. Sau khi sinh ra, cô bị mẹ nữ chính cũng sinh con trong trung tâm y tế đó đánh tráo.

Sau đó, giả thiên kim theo cha mẹ, anh trai nguyên chủ về thành, sống cuộc sống giàu có hạnh phúc.

Mà nguyên chủ thì thay thế nữ chủ vẫn luôn sống ở nông thôn, ăn không ngon mặc không tốt, ở nhà còn không được thương yêu, lớn lên không được đi học, chỉ có thể tới xưởng dệt làm công nhân.

Mà công việc của nguyên chủ là do nữ chủ nhờ quan hệ trong nhà kiếm cho. Cũng vì công việc này, thiếu chút nữa Dư Bối Bối đã bị hủy cả một đời.

Vừa lúc, cô gặp được Lục Tây Từ.

Lục Tây Từ, chồng của nguyên chủ, con thứ Lục gia ở thủ đô, hiện tại đang đóng quân ở Tây Bắc, là đoàn trưởng quân đoàn 25.



Cũng là đối tượng kết hôn được Dư gia sắp xếp cho nữ chủ.

Thế nhưng sau khi nguyên chủ trở về, nguyên chủ đã dùng phương thức cực đoan cướp mất người đàn ông gia thế ưu tú, năng lực xuất sắc, tướng mạo cũng cực kỳ anh tuấn này đi, khiến Lục Tây Từ biến thành chồng của cô.

Thế nhưng chồng cô cũng không thích cô, hai người kết hôn ba tháng, Lục Tây Từ còn chẳng chịu chạm vào một đầu ngón tay của cô, có thể nói là chỉ nhìn cô một cái thôi cũng thấy phiền chán.

Lục Tây Từ vốn nhậm chức ở thủ đô, vì tránh né Dư Bối Bối mà xin chuyển tới Tây Bắc lạnh khủng khϊếp.

Sau đó nguyên chủ đuổi theo.

Nguyên chủ có đuổi theo cũng vô dụng, có cô ở khu người nhà, Lục Tây Từ ở lại quân đội không chịu về, Dư Bối Bối cũng không biết làm cách nào.

Vì bức ép Lục Tây Từ trở về, Dư Bối Bối đã ầm ĩ làm đủ mọi cách. Cô cãi nhau, còn đánh nhau với mọi người trong đại viện.

Cô còn cầm chai thuốc trừ sâu ầm ĩ đòi muốn uống thuốc sâu tự tử, tới gần đây nhất, cô bắt đầu có quan hệ không rõ ràng với những sĩ quan khác trong đại viện.

Dư Bối Bối: “…”

Tống Chi thấy Dư Bối Bối thức dậy, lo lắng trong lòng tan biến đi, cũng bắt đầu lớn lối. Cô ta kiêu ngạo lại cay nghiệt mà hất cằm lên, rũ mắt xuống, khinh thường nhìn Dư Bối Bối, há miệng châm chọc:

“Hừ! Không phải cô muốn lừa tôi sao? Được lắm, cho cô lừa. Nói đi, cô muốn bao nhiêu tiền, tôi bồi thường cho cô!”