Chương 39: Tử Chi Huyết Mạch Thật Sự Là Phế Huyết Mạch Sao?

Thanh Minh Dạ đè xuống nghi ngờ trong lòng, giương mắt nhìn lại đôi đồng từ xinh đẹp đang hàm dấu nghi ngờ của Quân Mặc Sơ. Hắn khẽ cười một tiếng, không để ý tới nói, "Nàng đã biết Càn Khôn truỵ tồn tại, hẳn biết nó là một cái không gian pháp khí chứ?”

Quân Mặc Sơ nhớ tới một khoảng không tĩnh mịch âm trầm kia, hắn nói không gian, là nó đi?

Không phải đều nói không gian giới chỉ chỉ vẻn vẹn có vài mét vuông thôi sao?

Thanh Minh Dạ nói tiếp: "Luyện dược sư, luyện khí sư, hai nghề này nhân số trên Thương Khung đại lục đều rất hiếm có, có thể luyện ra không gian pháp khí lại càng hiếm có hơn, huống hồ đây lại là thần khí Càn Khôn truỵ.”

Mặc dù có một số ít luyện khí sư có thể luyện ra nhưng đó tối thiểu phải đạt được tu vi cỡ Tông sư. Cho dù có thể luyện ra, cũng không cách nào làm nó tự sản sinh ra linh khí. Có thể tự mình sinh ra linh khí chính là thần khí, khiến ngàn vạn người dù không rõ công dụng của thần khí cũng vẫn đâm đầu vào săn lùng cướp đoạt. Nói gì tới Càn Khôn truỵ – một cái không gian thần khí vốn nổi danh có diện tích lớn tới mức không thể tưởng tượng được? Có ai mà không muốn đây?

Quân Mặc Sơ gật đầu tán thành. Thanh Minh Dạ nói quả thực có chút đạo lý, ngay cả gia chủ Quân gia cũng chỉ có trong tay một cái không gian giới chỉ có diện tích tầm một căn phòng mà thôi.

Nghĩ tới đây, Quân Mặc Sơ thầm cười trong lòng. Quả nhiên đây là một cái bảo bối a, nàng thấy rõ ràng, không gian này đích thực rất lớn, đưa mắt nhìn ra xa không thấy điểm cuối, còn có một mảnh đất trống rộng lớn, tựa như một thế giới thu nhỏ! Này có thể bỏ vào bao nhiêu thứ a?

Quân Mặc Sơ càng nghĩ càng hài lòng, nhất định không thể để cho ai biết Càn Khôn truỵ là trong tay nàng, bằng không hoài bích kỳ tội[1], để người khác nhìn chằm chằm nàng sẽ không sống tốt.

[1] Thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội: Kẻ vô tri không có tội, chỉ vì có bảo ngọc mà mang tội – nguyên chỉ người vốn không có tội, nhưng người có vật quý bên mình sẽ mang lại tai hoạ, sau cũng có ý so sánh người có tài hoa hay ý tưởng, nhan sắc,…cũng có thể mang đến tai hoạ.

Bỗng nhiên, nàng nghĩ tới điều gì, hỏi: "Ngươi nói Càn Khôn trụy, thượng khả thôn thiên, hạ khả phệ địa?[2]"

[2] Thượng khả thôn thiên, hạ khả phệ địa: trên có thể nuốt trời, dưới có thể cắn đất.

Lợi hại đến như vậy?

"Trong sách cổ thật sự ghi chép như vậy." Thanh Minh Dạ trầm giọng nói.

Thôn thiên phệ địa a, đây là nghịch thiên cỡ nào a? Tinh mâu Quân Mặc Sơ phát sáng nhìn chằm chằm Thanh Minh Dạ, "Sử dụng như thế nào?"

Thanh Minh Dạ: "...."

Đây rốt cuộc là bảo vật của ai a? Nàng trái lại còn hỏi hắn sử dụng thế nào?

Bất quá, Thanh Minh Dạ tránh đi ánh mắt của nàng, hắn hoàn toàn không biết dùng như thế nào....

Thanh Minh Dạ đứng lên, khuôn mặt tuấn tú thản nhiên, phi thường lãnh tĩnh, "Bản tôn không biết."

Đáy mắt Quân Mặc Sơ chợt lóe lên tia thất vọng, "Ngươi cũng không biết?"

Ngữ khí Thanh Minh Dạ có chút bất đắc dĩ, "Càn Khôn trụy chỉ xuất hiện ở trong truyền thuyết, chẳng có bất kỳ người nào từng thấy qua, theo bản vương biết, nàng là người thứ nhất."

Quân Mặc Sơ trong lòng âm thầm suy nghĩ, nếu không ai lấy được Càn Khôn trụy, vậy bọn họ như thế nào lại biết Càn Khôn trụy có thể thôn thiên phệ địa?

Sở dĩ.... Kỳ thực đó đều là gạt người?

Đây căn bản chỉ là một không gian thần khí phi thường lớn mà thôi, nào giống như cái trong truyền thuyết nói là nghịch thiên a?

Trong nháy mắt Quân Mặc Sơ có một loại cảm giác giống như bị lừa gạt, tất cả đều là gạt người, còn tưởng rằng nàng chiếm được một cái thần khí nghịch thiên.

Thanh Minh Dạ nhìn vẻ mặt xoắn xuýt của Quân Mặc Sơ, nhịn không được đưa tay xoa xoa đầu của nàng, "Tiểu Sơ nhi nàng hẳn là nên biết, pháp khí trên Thương Khung Đại Lục thưa thớt đến cỡ nào!"

Nàng có một cái không gian thần khí lớn như vậy, còn không hài lòng?

Đương nhiên, điều không nói ra miệng chính là, hắn từ trước tới giờ còn chưa từng gặp qua, một không gian pháp khí của người bình thường còn có công năng nghịch thiên hộ chủ (bảo vệ cho chủ).

Đêm hôm đó, đạo kim quang kia trực tiếp thôn phệ làm ngũ giai hắc y nhân chết ngay lập tức, làm sao có thể là lực lượng bình thường?

Con ngươi sâu thẳm của Thanh Minh Dạ hàm chứa thần sắc không ngừng biến hóa, nhưng trong lòng âm thầm làm ra quyết định, nhất định phải điều tra rõ ràng Càn Khôn trụy rốt cuộc là thần thí như thế nào, và có liên hệ gì với tử chi huyết mạch.

Tử chi huyết mạch... Thật sự là phế huyết mạch sao?