Chương 9: Hoa sơn chi

Edit by Táoo ~

——————————

Đối với cuộc sống mới này, Vưu Thị Hoạ vô cùng hài lòng. Các bạn học cũng không ai hoài nghi vẻ ngoan ngoãn của cô, ngoại trừ một số ánh mắt của các nữ sinh rất không tốt, nhưng chuyện này cô cũng không để bụng, cô tới Nhất Trung chỉ có một mục đích mà thôi.

Bố cô mua cho cô một căn chung cư ngay gần trường học, mỗi ngày đều có một dì giúp việc tới nấu cơm quét dọn, ngày nghỉ cuối tuần cô có thể về nhà bà ngoại, thỉnh thoảng bố mẹ cũng sẽ bay về đây thăm cô, cuộc sống như vậy quả thực rất tuyệt vời.

Lúc thu dọn sách xong, Vưu Thị Họa cũng thấy được bóng dáng quen thuộc từ văn phòng cuối hành lang đi ra, ánh mắt cô cũng sáng lên, bất chấp trong ngực còn đang ôm sách, chạy nhanh về phía trước, muốn nhìn người mình ngày nhớ đêm mong.

Quý Trạch Chi chưa đi được mấy bước đã bị một nữ sinh nào đó cản lại, góc nghiêng nữ sinh đó còn rất xinh đẹp, mái tóc buộc lên, dáng vẻ đáng yêu. Quý Trạch Chi cũng không tránh cậu ta, tuy biểu tình trên mặt không thay đổi nhưng bước chân vẫn ngừng lại nói chuyện với nhau. Vưu Thị Họa yên lặng nhìn hai bọn họ, khoảng cách quá xa nên cô cũng không rõ họ nói gì, nhưng nhìn dáng vẻ nữ sinh kia cười vui vẻ, trong lòng cô lại không ngăn được cảm giác buồn bã, thì ra cậu thích nữ sinh thế này sao?

Lúc Dung Giai vừa tới, liếc mắt một cái đã thấy một nữ sinh nổi bật trong đám người.

Tóc đen môi đỏ, nguyệt mạo hoa dung, da trắng như tuyết, mặc đồng phục đơn giản giống như đóa sơn chi mới nở, vô cùng mỹ lệ.

Bước chân anh ngừng lại, thu về dáng vẻ lười biếng, nhìn nữ sinh này, trong lòng giống như một sợi lông chim nhẹ nhàng cọ vài cái làm trái tim ngứa ngáy khó chịu. Dung Giai nhíu mày, ánh mắt sắc bén nói với Thiệu Động tung tăng bên cạnh, "Cậu chọn mẫu khác đi, đôi AJ mẫu gấu trúc mới là dành cho tình nhân, đôi muốn đeo đôi với chị dâu cậu." Sau đó lập tức đi về phía trước.

Thiệu Động, "???"

Cái gì? Cậu nghe nhầm rồi? Chị dâu? Chắc chắn là nghe nhầm!

Vưu Thị Họa có chút tức giận, lâu như vậy mà bọn họ vẫn chưa nói chuyện xong, tức giận nhưng lại không thể làm gì, nghĩ vậy cô cũng có chút ấm ức.

Cô bướng bỉnh đứng yên tại chỗ, cũng mặc kệ nhiệt độ ngày càng nóng rực, một hai phải nhìn bọn họ nói chuyện xong, nhìn đến khi bọn họ tách ra mới thôi. Cô bực bội nghĩ, chờ tới lúc Quý Trạch Chi trở thành bạn trai mình, cô sẽ bắt cậu đứng ngay nơi này, lặp lại câu nói cậu thích mình, hôm nay bọn họ nói chuyện với nhau bao lâu, cô phải nghe bằng đấy lời thân mật mới thôi.

Nhìn quá chăm chú, lúc Dung Giai tới gần cô cũng không phát hiện, mãi tới khi hai người kia tách nhau ra, trong lòng cô mới thoải mái hơn một chút. Cũng không biết cậu còn ra ngoài nữa không, Vưu Thị Họa lại bắt đầu đứng nhìn cửa lớp chín.

Còn cách khoảng 3 mét, Dung Giai ngừng bước, nhìn thiếu nữ trước mặt một cái thật sâu, cô xinh xắn đáng yêu ôm đống sách không biết đang nhìn gì, Dung Giai theo tầm mắt cô nhìn qua, hành lang trống không không có một cái gì, anh thu tầm mắt lại, nhìn thiếu nữ một lúc mới xoay người về lớp.

Thiệu Động ở bên cạnh nhìn thấy toàn bộ quá trình, nghẹn họng trăn trối nhìn Dung Giai đi qua đó, còn nhìn nữ sinh kia nửa ngày, cuối cùng gì cũng không làm, không nói một lời quay về.

"Anh Giai, cô gái kia đẹp không? Là anh em..."

"Là anh em cũng không được đề cập về chị dâu cậu trước mặt tôi!" Dung Giai cảnh cáo nhìn cậu ta một cái, ngữ khí vô cùng nghiêm túc, "Cô ấy, của tôi!"