Chương 7: Nhất Trung

Edit by Táoo ~

--------------------------

Chờ tới khi các loại ảnh chụp Quý Trạch Chi lấp đầy album điện thoại của Vưu Thị Họa, kỳ nghỉ hè cũng gần kết thúc.

Trước khi đi học một ngày, cô rốt cuộc cũng theo ý nguyện nhuộm tóc về đen duỗi thẳng, sờ mái tóc cười không khép được miệng, tất cả đã chuẩn bị xong, chỉ đợi khai giảng mà thôi.

Ban đêm, rửa mặt đánh răng xong cũng chưa tới 8 giờ, Vưu Thị Họa hưng phấn lấy ra một đống váy caro, áo sơ mi, váy dài đủ các thể loại mới mua ra thử, hưng phấn lăn lộn tới 11 giờ đêm, cuối cùng vẫn quyết định mai mặc đồng phục bình thường, cô không thể quá điệu đà được.

Ngủ ngon nha Trạch Chi ~ Vưu Thị Họa hôn lên một tấm ảnh mơ hồ không rõ, vui vẻ nhắm mắt lại.

Vưu Thị Họa được xếp vào cùng lớp với Hàn Vân Đóa, vừa bước vào cửa lớp đã khiến mọi người xôn xao một trận, cô khẽ mỉm cười, nhẹ giọng giới thiệu bản thân, dưới ánh nhìn kinh diễm xôn xao của nam sinh và ánh mắt tìm tòi hâm mộ của nữ sinh đi xuống dưới, trước đó bố cô đã đánh tiếng với chủ nhiệm lớp phải đối xử tốt với cô, cô và Hàn Vân Đóa trở thành bạn cùng bàn.

Lúc Dung Giai đi vào lớp học, tiết học đầu tiên đã kết thúc, chủ nhiệm lớp nhìn anh nghênh ngang vào phòng cũng không dám nói gì, tuy rằng Dung Giai ương bướng kiêu ngạo nhưng thành tích đúng là không còn gì để nói, bối cảnh thân phận cũng không thể đắc tội.

Dung thiếu gia gần đây tâm trạng không tốt, thời gian trước uống rượu với hội anh em ở KTV, không biết ai lại gọi mấy em gái tới, anh cũng lười quan tâm, ai biết được trong đó có một nữ sinh lớn mật, anh thiếu chút nữa bị cô ta cưỡng bức, đỡ lấy anh đang say rượu tới KTV nam, tay còn sờ soạng anh, nếu không phải vào lúc cô ta chạm tới quần anh nháy mắt tỉnh lại thì lúc này...

Dung Giai trợn mắt thấy người trước mặt trang điểm người không ra người, quỷ không ra quỷ, sợ tới mức tỉnh lại, thấy tư thế lúc đó lập tức đen mặt, một chân đạp nữ sinh kia ra, ầm một tiếng, cô ta bị đạp vào cửa nhà vệ sinh, đau đớn nằm trên mặt đất không đứng dậy nổi, Dung Giai kéo cửa ra ngoài, cũng không quay đầu nhìn một cái.

Con mẹ nó chứ, thật xui xẻo.

Làm cho anh không còn tâm tư mà chơi bời nghỉ hè, vẫn cảm thấy ghê tởm tới tận bây giờ.

Lúc lớp trưởng vào gọi người đi lấy sách, Vưu Thị Họa không từ chối đứng dậy, lớp trưởng lại liên tục xua tay, "Không cần không cần, bạn học Vưu, chuyện này để các bạn nam làm là được."

Vưu Thị Họa dịu dàng cười, "Không sao, lớp trưởng, lớp 11 nhiều sách, sức lực tớ không nhiều như bạn nam, nhưng có thể mỗi lần cầm vài quyển." Hiện tại cô chính là tiểu tiên nữ ôn nhu lương thiện, chuyện của lớp là chuyện của cô nha ~

Lớp trưởng đẩy kính, trong lòng cảm động, cảm thấy bạn học mới này quá lương thiện đáng yêu, "Bạn học Vưu, vậy cậu đứng ở cửa lớp nhận sách sau đó chia cho các bạn là được, để tớ gọi thêm vài bạn học giúp cậu."

"Vậy được, cảm ơn lớp trưởng." Vưu Thị Họa cảm thấy ý tưởng này không tồi, có lợi cho cô xây dựng hình tượng, cũng không phải chuyện nặng nề, cô cười ngọt ngào nói cảm ơn với lớp trưởng, sau đó cậu ta đỏ mặt chạy đi chỉ huy các nam sinh đi lấy sách.