Chương 6: Tiếp cận

Edit by Táoo ~

-------------------------

Lúc tàn cuộc sắc trời cũng đã tối, Vưu Thị Họa đưa đám chị em đã say lên xe, ghi nhớ biển số, Vân Đóa là người rời khỏi cuối cùng, cô ôm lấy vổ Vưu Thị Họa, "Họa Họa cố lên, cậu nhất định có thể đẩy ngã Quý Trạch Chi!" Vưu Thị Họa nghiêm túc gật đầu.

Nhìn Hàn Vân Đóa rời đi, lúc này Vưu Thị Họa mới thở ra. Cô cũng không vội về nhà mà đi chậm theo dọc phố, cô uống cũng không ít, lúc này mà ngồi xe về chắc sẽ say xe, chi bằng đi bộ một chút cho tỉnh rượu.

Cảnh đêm Tân Hải rất đẹp, đứng một bên nhìn từng chiếc xe chạy tới chạy lui, Vưu Thị Họa nghĩ thầm, có lẽ trở về Tân Hải học cũng không tồi, nhóm bạn thân của cô đều ở đây, nơi này cũng trở nên đáng yêu hơn nhiều.

Vân Đóa nói Quý Trạch Chi ở Nhất Trung là thần thoại, hẳn là cậu thích những nữ sinh ưu tú có thành tích tốt.

Vưu Thị Họa nghĩ về thành thích của mình, cô cảm thấy có chút đau đầu, rốt cuộc cô phải làm thế nào mới có thể tiếp cận cậu được đây. Vưu Thị Họa quyết tâm đi vào một hiệu sách, một lát sau ra khỏi đó với một chồng sách tham khảo đủ loại. Trước nay cô toàn học vớ vẩn, thành tích tất nhiên không tốt, sau khi khai giảng một tháng Nhất Trung sẽ chia ban, vì Quý Trạch Chi, cô cũng muốn thi vào lớp chọn.

Nghỉ hè năm trước, cô đi nước ngoài trượt tuyết, nghỉ hè năm nay, cô ở nhà học bài.

Chờ Vưu Thị Họa về tới nhà, bà ngoại đang ở phòng khách tập yoga.

"Về rồi sao?" Bà ngoại cười tủm tỉm nhìn cô, "Trong bếp có canh cá, mau nếm thử đi."

Vưu Thị Họa bỏ sách xuống, hoan hô một tiếng vọt vào bếp, "Cảm ơn bà ngoại."

Chờ cô bê bát sứ nhỏ ra, bà ngoại đã ngồi trước bàn ăn cười cười nhìn cô, "Sao lại mua nhiều sách thế?"

Vưu Thị Họa đặt bát lên bàn, mở to mắt nhìn bà, "Bởi vì tình yêu đó bà ngoại."

Lão nhân gia cười không khép được miệng, "Ha ha ha, đứa nhỏ này, bà đã nói với bố mẹ cháu rồi, cháu cứ yên tâm ở đây, đợi trước khi khai giảng, bố cháu sẽ làm thủ tục giúp cháu."

Vưu Thị Họa khoa trương nhảy dựng lên, "Thật sao? Bố cháu đồng ý? Bà ngoại vạn tuế ~"

"Bà cũng không dám nói thật với bố cháu, chỉ nói là muốn cháu ở cạnh bà lão này nhiều hơn, thầy cô ở Tân Hải cũng rất giỏi, lúc này bố cháu mới đồng ý."

Vưu Thị Họa điên cuồng gật đầu, tay nhấc lên, nghịch ngợm làm dáng vẻ như đang chào quân nhân, "Yes, sir!"

*

Vưu Thị Họa tin tưởng mà sách toán ra làm, làm được tới trang thứ hai, cô hoàn toàn mất kiên nhẫn, "hừ" mạnh một tiếng rồi ném bút đi, mẹ nó môn toán!!!

Một lát sau, cô khổ sở cau mày, nhặt lên chiếc bút vừa ném lên, tiếp tục bò lên bàn nghiên cứu sách vở.

Năm phút sau, cô ra ngoài pha một ly cà phê, năm phút sau nữa, cô lại lấy bút chì gọt một lượt... Lại qua năm phút, cô lại lấy điện thoại chụp một bức ảnh đăng lên vòng bạn bè "Học tập thật vất vả", vừa đăng đã có rất nhiều bạn bè bình luận, cô nghĩ nếu không trả lời lại có phải không lễ phép không, vậy nên trả lời từng cái một...

Mười rưỡi tối, cô rửa mặt xong nằm trong chăn, hôm nay học tập thật vất vả, ngày mai phải tiếp tục cố gắng!

À? Còn làm bài 5 ở trang 2? Không sao, dục tốc bất đạt mà ~

Ngủ thôi, ngày mai 8 rưỡi còn phải dậy sớm gặp nam thần ~