Người Điên Yêu


Hắn châm lửa hút điếu thuốc. Dạo gần đây hắn bắt đầu hút thuốc trở lại. Mỗi khi áp lực ngoài việc hút thuốc hắn không nghĩ ra cách gì để giải toả. Nhưng những lời bác sĩ cứ quanh quẩn trong đầu hắn. Sau khi chuẩn đoán bị ung thư não giai đoạn cuối bác sĩ nói cha hắn có thể không sống quá một năm. Thật khó để tiếp nhận được. Chuyện này đến quá bất ngờ khiến hắn trở tay không kịp

Hắn không nhớ đã bao lâu rồi hắn và cha không ngồi lại cùng nói chuyện với nhau. Những ký ức về cha chỉ là hình ảnh người đàn ông bận rộn luôn nghiêm túc hết mình với công việc. Không ngờ một người như cha hắn lại có thể nằm giường bệnh sắp chết. Nếu không phải có ngày hôm nay cha ngã xuống phải nhập viện thì hắn vẫn nghĩ cha cỗ máy lạnh lùng vô cảm

Buổi chiều trong bệnh viện rất ít người qua lại. Hắn men theo con đường nhỏ trong khuôn viên vườn tìm một cái ghế ngồi xuống. Xung quanh đều là một vài người bệnh, trẻ có già có, người thì đi dạo, người thì cùng người nhà trò chuyện. Mọi người đều đang mải miết chuyện của mình tuyệt nhiên không ai chú ý đến chàng trai trẻ đang phiền muộn là hắn

" Thưa anh, trong bệnh viện cấm hút thuốc. Mời anh bỏ điếu thuốc trong tay tránh ảnh hưởng đến những người khác ". Một cô y tá tình cờ đi ngang qua nhẹ nhàng nhắc nhở hắn. Cô gái này rất xinh đẹp, hàm răng trắng sáng, nụ cười toả nắng

Không tệ. Chấm theo thang điểm của hắn cô gái này được 7. Nữ y tá chơi đùa lên cũng có thú. Nếu là bình thường hắn sẽ tìm cách quyến rũ cô nàng nhưng hôm nay hắn không có tâm trạng

" Thật xin lỗi ". Hắn nói. Rồi bỏ điếu thuốc trong miệng ra.

Khi nữ y tá rời mất rồi hắn vẫn ngồi tại đó. Hắn nghĩ bệnh viện đúng là nơi khiến người ta không thể thích nổi

Bụp ... Một vật gì đó rơi thẳng vào đầu hắn. Hắn nhíu mày sờ lêи đỉиɦ đầu

" Cái quái gì đây? " Vỏ chuối? Là ai vứt ?? ... Hắn tức giận, không biết ai lại vứt vỏ chuối một cách bừa bãi vậy. Khi hắn ngẩng đầu lên tìm kiếm chỉ thấy một đôi chân trần trắng nõn mềm mại. Hắn như bị thôi miên nhìn không ngớt. Một lớp voan trắng đã che đi phân nửa da thịt.

Khi hắn nhìn kĩ lại phát hiện có một cô gái đang ngồi trên cành cây cao. Là một cô gái thanh tú trông rất thuận mắt

Cô gái hơn hai mươi tuổi, thân mặc váy trắng trắng tinh sạch sẽ. Mái tóc đen nhánh xoã trên vai, một đôi mắt to long lanh không chút vẩn đυ.c nhìn hắn. Đó là một loại vầng thái dương khiến người ta khó có thể tiếp xúc. Tựa hồ đang nhìn lại như không

Hắn dừng lại một chút, mắt vẫn không rời cô gái. Cho đến khi cô gái nhướn người nhảy một cái

Rầm ... Hắn chưa kịp phản ứng đã bị cô gái nhảy xuống ngã đè lên người. Khi hắn đau nhói từ từ chống tay nhìn lại cũng là lúc mặt đối mặt với cô gái đó

Càng nhìn gần càng phát hiện ra cô gái này rất đặc biệt khiến người ta khó kìm lòng. Hắn cảm giác như vật dưới của hắn cũng nong nóng cương cứng như tán thành điều này. Là hắn nhầm sao? Hắn phát hiện hắn động tình với một cô gái mà hắn lần đầu tiên gặp thậm chí ngay cả tên người ta là gì hắn chưa biết. Hay tại cô nàng ngồi trên người hắn ngay tại vi trí nhạy cảm nhất của cánh đàn ông? Chưa đủ đôi mắt ngây thơ đó còn nhìn thẳng hắn như có điều thắc mắc. Không cần soi gương hắn cũng biết mặt hắn nóng bừng như lửa thiêu

Xấu hổ hắn đẩy cô ra. Sau đó hắn bắt đầu thấy hối hận về hành động khiếm nhã của mình. Dù sao cũng là một cô gái chân yếu tay mềm hắn không nên đẩy ngã cô

Cô đứng dậy phủi bụi rồi quay người bước đi như không chuyện gì xảy ra

Hắn cuống quýt như ma xui quỷ khiến níu lấy tay cô : " Này cô gái, cô ngã vào người tôi đau điếng vậy mà không nghĩ xin lỗi sao ? ". Hắn giở giọng hăm doạ

Chết tiệt, hắn muốn tự vả vào mồm mình. Đó không phải những lời hắn nên thốt ra. Nhưng ngoại trừ cách này hắn không nghĩ ra cách gì để gây ấn tượng với cô.

" Anh muốn gì ? ". Cô gái cảnh giác nhìn hắn như thể một giống loài đáng ghê tởm nào đó : " Nếu còn không mau buông ra đừng trách tôi hô lên cho người ta biết anh đang quấy rối tìиɧ ɖu͙© tôi "

Đến lượt hắn há mồm kinh ngạc không tự giác được thả tay cô ra. Cô gái này cũng quá ghê gớm. Xem ra hắn chọn nhầm cách để tiếp cận rồi. Mà kể cũng lạ rõ ràng người bị hại là hắn mà cô lại hét lên như thể hắn mới là người hại cô.

" Cô ... thật hết nói nổi ". Hắn thở dài. Lại nói tiếp : " Cô nhìn xem tôi như này liệu có người tin là tôi quấy rối tìиɧ ɖu͙© cô ? Hay ngược lại. Họ sẽ nghĩ cô mới là người quấy rối trước ". Không phải khoe khoang nhưng hắn rất tự tin vào ngoại hình sáng láng của mình. Cũng đừng nghĩ hắn dễ bắt nạt. Mấy chiêu múa rìu qua mắt thợ này của cô không nhằm nhò gì với hắn

" A ... a ... tôi ... anh ... Ai sẽ ... tin lời anh chứ ? ". Cô gái mặt chuyển từ đỏ sang trắng xanh, lắp bắp vì không tìm được từ nào để nói lại. Ánh mắt càng thêm bướng bỉnh

Đột nhiên đầu hắn ong lên. Hắn cảm thấy nếu còn cãi nhau với cô nữa hắn sẽ giảm thọ mất : " Được rồi ! Chỉ cần cô nói xin lỗi tôi sẽ xem như chuyện vừa rồi không xảy ra "

" Nằm mơ ! ". Cô gái nhỏ hét vào mặt hắn còn mắng hắn là đồ tồi tệ hϊếp đáp phụ nữ

Thật là vô lý mà. Hắn còn chưa hoàn hồn lại cô đã tức giận bỏ chạy như một cơn gió

Đáng tiếc thật ! Hắn nhớ ra còn chưa kịp hỏi tên cô nàng. Nhưng không hiểu sao hắn có linh cảm sẽ còn gặp lại cô

Hắn có rất nhiều công việc phải xử lý nên đã tạm thời quên mất chuyện này. Cho đến khi họ gặp lại thì đã là một tuần sau đó

Vừa nghe bác sĩ thông báo với về bệnh lý của cha xong hắn liền muốn ra ngoài ban công hít thở chút không khí. Trong đầu là mớ suy nghĩ hỗn độn

" Này anh ! ". Giọng nữ trong trẻo ngọt ngào đánh thức hắn. Ngạc nhiên vì người nói chuyện là cô gái nhỏ xinh đẹp đó. Cô đang níu tay áo hắn ánh mắt to tròn long lanh nhìn thẳng mắt hắn

Đáng yêu quá ! Như một chú cún tròn xoe mắt nhìn chủ nhân của nó. Hắn đỏ mặt khi cô chủ động gần gũi lại gần

" Cô muốn gì ? ". Khó có thể làm lơ cô được, hắn buột miệng hỏi

Cô nói : " Anh giúp tôi được không ? Nói với họ tôi không có ở đây ? ". Cô chớp chớp đôi mắt long lanh cầu xin hắn

Hắn không biết cô gái nhỏ này lại giở trò quỷ gì nhưng vẫn gật đầu đồng ý giúp cô. Hắn bị lời cầu xin của cô làm cho run lên vì hưng phấn. Hắn khao khát được nghe nó nhiều hơn nếu như ... Chết tiệt ! Hắn nghĩ hắn bắt đầu trở nên không bình thường khi ở cùng cô

" Cảm ơn anh ". Cô nhanh nhẹn chạy vào phòng bệnh nơi bố hắn nằm và đóng cửa lại.

Chỉ một lúc sau một cô y tá chạy tới hốt hoảng hỏi hắn có thấy một cô gái mặc váy trắng chạy qua, hắn đã đánh lạc hướng giúp cô

Hắn tò mò vì sao cô gái nhỏ chạy trốn y tá. Cô rốt cuộc là ai ? Nhưng lại không hỏi gì

Lần này cô giống như biến thành một người khác, đáng yêu, nữ tính cũng bớt đi gai góc. Chỉ có ánh mắt thơ ngây là không thay đổi. Sau đó cô tự nhiên kéo tay hắn chạy ra khuôn viên bệnh viện như một đứa trẻ tươi vui còn nghêu ngao hát bài đồng ca

Một cô gái kỳ quặc. Đây là ấn tượng thứ hai của hắn về cô. Cứ như thể cô đã xoá sạch trí nhớ về lần đầu tiên gặp hắn. Cô đã quên mất cô từng gây sự với hắn sao ? Cô gái này thật là ...

" Anh ... anh sẽ thích tôi chứ ? ". Chỉ trong một khoảnh khắc, cô nghiêm túc đẩy hắn dựa vào thân cây, hai tay quấn chặt ôm lấy eo hắn, đầu úp vào l*иg ngực hắn thân mật.

Cái gì thế này ? Hắn không cách nào lý giải được hành động tiến triển quá nhanh của cô. Làm tiếng trống ngực hắn dữ dỗi như muốn nhảy ra ngoài

Rồi cô buông tay ra, ánh mắt nhìn hắn mê đắm ướŧ áŧ bắt đầu từng hành động cấm kỵ của mình, ngón tay cô kéo trễ dây váy để lộ da thịt trắng nõn như tuyết đến xương quai xanh gợi cảm và bầu ngực căng tròn ...

Thêm Bình Luận