Lấy Nhầm Anh Chồng Nhiều Tiền

5.5/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Có người khi lớn lên muốn kiếm cho mình một người chồng giàu sang để hưởng thụ, có cuộc sống sung túc, nhưng trong truyện Lấy Nhầm Anh Chồng Nhiều Tiền của tác giả Phong Quang thi …
Xem Thêm

Trải qua tiệc cưới mệt nhọc cả một ngày , Hàn Ngữ mất hơn một giờ, tự mình rửa mặt chải đầu sạch sẽ từ đầu đến chân, từ lớp keo xịt tóc vừa dày vừa nặng, lớp trang điểm nồng đậm và thay ra lễ phục cô dâu, bây giờ thì đang thả lòng người ngồi ở mép giường tân phòng.

Hôm nay cô gả cho Hướng Kình cô không dám nói chờ mong gì đối với hôn lễ này, nhưng ảo tưởng luôn có.

Cô hy vọng người chồng tương lai có thể yêu kính cô, mình có thể hòa hợp ở chung với gia đình chồng, càng hy vọng mình đối với sự nghiệp nhà chồng hoặc gia đình đều có thể giúp được. Đáng tiếc, trải qua tiệc cưới hôm nay, cô phát hiện điều vọng tưởng này tựa hồ khó đạt thành.

Hướng gia cùng Hàn gia kết hợp, là quan hệ thông gia căn cứ vào lợi ích kinh doanh. Bởi vì xí nghiệp Hàn thị Tổng giám đốc – cũng là anh cả của cô Hàn Phong hợp tác với một công ty khác gặp khó khăn, cần tiền mặt quay vòng gấp, mới đưa cô cùng chị hai Hàn Thấm gả đến Lăng gia cùng Hướng gia hai đại gia tộc trong giới kinh doanh.

Theo lời đồn đãi, con trưởng Hướng gia Hướng Kình nghiêm túc có trách nhiệm, mà con trưởng Lăng gia Lăng Dục Vĩ lại phóng đãng không kềm chế được, vì hạnh phúc của cô, chị hai vốn được gả đến Hướng gia lại ở trước hôn lễ, đề nghị với cô hai người lén trao đổi chú rể, để cô gả vào Hướng gia, mà chị hai khôn khéo giỏi gi¬ang lại gả vào Lăng gia, đi ứng phó công tử bột kia (*).

Đương nhiên cô đáp ứng đề nghị nhìn như vớ vẩn này, không chỉ vì nghe đồn, còn vì trước hôn lễ, Hàn Thấm đã sớm ngưỡng mộ Lăng Dục Vĩ, tuy rằng Lăng Dục Vĩ không biết thân phận của cô, nhưng Hàn Ngữ hy vọng chị mình được hạnh phúc, vì thế tiết mục trao đổi chú rể, liền định như vậy.

Nhưng tiệc cưới hôm nay, khiến cô biết ảo tưởng dù sao cũng chính là ảo tưởng. Chị hai từ một tuần trước đã gả đến Lăng gia, mà cha cô không chỉ có chưa đem chuyện đổi cô dâu nói cho Hướng gia, còn cố ý phong tỏa tin tức. Bởi vậy trên tiệc, khi mẹ Hướng nhìn đến tân nương không phải Hàn Thấm thì sắc mặt xanh mét, nhưng vì ngại còn khách mời, không có trực tiếp phát tác.

Cô hiểu được, con đường tiếp theo của mình đi không dễ, cả một ngày chú rể của cô chưa cùng cô nói một câu, bà lại thỉnh thoảng dùng ánh mắt lạnh như băng bắn về phía cô, khiến cô đứng ngồi không yên đến bây giờ.

Chồng của cô, là người tốt không? Đối đãi cô được không? Trong hôn lễ,cô thẹn thùng không dám nhìn ngay mặt anh, chỉ liếc trộm đánh giá thân hình to lớn của anh, làn da ngăm đen, gương mặt chính trực thoạt nhìn rất uy thế, bộ dáng không dễ chọc, mà trong khách mời cũng có rất nhiều người tráng kiện, dáng người cường tráng, nếu cô không xác nhận trên người mặc thật là lễ phục cô dâu, nhất định sẽ hoài nghi mình không cẩn thận xông lầm vào hội trường đàm phán của hắc đạo. Chỉ cần Hướng Kình bắt đầu mời rượu, đoàn người sẽ ở dưới đáy bàn lấy ra súng tiểu liên Ô Tư[1] bắn phá lẫn nhau.

Nghe nói, Hướng Kình là một chuyên gia thiết kế nội thất, nhưng sự nghiệp nội thất của Hướng gia đều do mẹ anh nắm giữ. Suy tư đến tận đây, cô tò mò nhìn xung quanh tân phòng, mới phát hiện nội thất trong phòng này không chỉ có tạo hình đặc biệt, đồng thời còn đầy đủ công dụng, toàn bộ phối hợp cùng nhau có cảm giác đột ngột, với khéo léo..

Cô đứng dậy, sờ sờ cái gương soi toàn thân bên cạnh, không cẩn thận đẩy nó ra mới phát hiện bên trong là một gi¬an phòng thay quần áo, một ít hành lý của cô đã được xếp ổn thỏa bên trong; còn có bàn trang điểm, hộp đựng trang sức khắc hoa văn, cô có thể để các loại lược; mặt khác, còn có một cái chén lớn đặt chế bằng ống hút,cô kéo ống hút, thì ra là cái sọt rác…

Cuối cùng, ánh mắt cô dừng lại ở một cái dụng cụ hình son môi, tò mò đi qua cẩn thận sờ sờ đường vân phía trên, nhìn trái nhìn phải, chiều dài cơ hồ so với chiều cao thân thể cô còn dài, hơn nữa bên ngoài cánh môi lại mềm mại có co dãn, cho nên cô phỏng đoán, dấu son môi này hẳn là… Sô pha?

Hàn Ngữ không dám xác định, mông nhỏ nhẹ nhàng mà ngồi xuống ở cánh môi, phát hiện nó tựa hồ có thể vững vàng chịu được sức nặng của cô, kích động dựa vào cả người, kết quả, bi kịch đã xảy ra---

Đông! Cả người cô rơi vào cái miệng mở lớn kia, chỉ còn khuôn mặt luống cuống từ khe hở của miệng nhìn ra bên ngoài, tứ chi đáng thương bị kẹt trong không trung, không thể giãy.

“Ai… Ai có thể vào đây một chút không?” Tiếng kêu cứu như con mèo nhỏ từ trong miệng truyền ra, nhưng Hướng gia giàu có bây giờ lại thành một loại tội, gi¬an phòng lúc này biến thành quá lớn, căn bản không có người nghe được thanh âm của cô.

Kêu một lúc lâu sau, cô quyết định tự lập, tự mình cố gắng, đang suy nghĩ biện pháp như thế nào “Chạy ra miệng hổ” thì cửa tân phòng ê a một tiếng bị đẩy mở, Hướng Kình cao lớn cường tráng đi đến.

Hàn Ngữ vừa thấy bóng dáng của anh, ánh mắt sáng lên, tuy rằng đêm tân hôn bị sô pha quỷ dị kẹp lấy đúng lúc bị chú rể nhìn thấy là một chuyện ngu xuẩn mất mặt cực kỳ, nhưng hiện tại chỉ cần có người có thể cứu mình ra, ngưu quỷ xà thần gì đều được. Đáng tiếc, độ cao tầm mắt Hướng Kình hoàn toàn ở một trăm tám mươi cm, từ đầu không nhìn thấy cô vợ đáng thương của anh, đi thẳng đến bên giường, thô lỗ kéo car¬avat ra.

“Cái kia…” Âm thanh rất nhỏ lại xuất hiện, chuẩn xác truyền vào tai Hướng Kình. “Hướng Hướng Hướng… Hướng tiên sinh, có thể phiền anh kéo tôi được không?”

Đây là… Hướng Kình nhìn chung quanh một vòng, cuối cùng, ánh mắt dừng ở trên dấu son môi cắn nuốt cô vợ nhỏ của mình, thì ra anh đối với hôn lễ này cũng có chút sốt ruột, đột nhiên anh không biết nên khóc hay cười.

“Hàn tiểu thư, không thể tưởng tượng được ngày đầu tiên em gả cho tôi đã bị ghế dựa nhà tôi ăn?” Còn ăn tới chỉ còn một đôi tay, chân ở bên ngoài.

“Tôi… Tôi cũng không biết vì sao lại như vậy…” Hàn Ngữ quả thực lúng túng đến nỗi hận không thể quên đi sự thật sô pha này đang ăn cô. “Tôi chỉ là tò mò, muốn biết sô pha này ngồi xuống thế nào, liền rơi vào đây…”

“Bởi vì nó chính là sản phẩm mới hoàn thành một nửa, tôi còn tính thêm một cây xì gà hoặc làm cho nó thổi kẹo bong bóng, đem cái khe hở kia chắn lại”. Hướng Kình tốt bụng giữ chặt tay không ngừng đong đưa của cô, phát hiện cô tinh tế trắng nõn, một chút cũng không giống đám đàn ông hào phóng bình thường ở chung với mình.

Dùng sức lôi kéo, Hàn Ngữ thuận thế bị kéo vào trong lòng Hướng Kình, còn chưa kịp hít thở chút không khí tự do, đã cảm nhận được hơi thở nam tính dày đặc của anh; lần đầu bị đàn ông ôm, thân thể cô cứng đờ, khẩn trương không thôi.

Đương nhiên Hướng Kình phát hiện ra chuyển biến của cô, bất quá loại đậu hủ trắng noãn không ăn không được, dù sao cô cũng là cô vợ mà anh mới cưới vào cửa, cho dù anh còn không có du͙© vọиɠ chạm vào cô, xem ra ôm cô rất thoải mái, anh miễn cưỡng đồng ý để cô ở trong lòng mình thêm chốc lát.

“Được rồi, em coi như là được cứu rồi”. Buông người cương cứng trong lòng ra, lúc này anh mới cẩn thận nhìn diện mạo của cô.

Nghe nói, cô vợ Hàn Thấm của anh bề ngoài xinh đẹp xuất chúng, mà giờ phút này cô gái nhỏ Hàn Ngữ trong lòng, có lẽ không hơn quốc sắc thiên hương, nhưng khuôn mặt cùng khí chất vui vẻ trong sáng, hơn nữa mới vừa rồi, tiếng nói mềm mại kia, coi như hợp mắt anh.

Nhưng, không biết cá tính của cô, bình thường có như anh tưởng tượng hay không…

“Chúng ta trở lại chuyện chính đi”. Anh ngồi xuống ở mép giường, mày rậm mắt to sắc bén tập trung vào cô. “Tôi nhớ rõ nguyên bản vợ của tôi hẳn tên là Hàn Thấm, cô ấy mới là người gả vào Lăng gia, vì sao em cùng chị mình trao đổi, lại bất ngờ như vậy?”

“Bởi vì… bởi vì…” Cô thực dùng sức suy nghĩ, quyết định chọn cách nói dễ nghe. “Bởi vì chị tôi có vẻ thông minh, có thể ứng phó các loại tình huống đột phát, mà tôi chưa thấy qua. Vì không thể không gả nên chi hai bảo vệ tôi. Tác phong của anh được bên ngoài đánh giá không tồi, mà Lăng Dục Vĩ có một chút…”

“Hành vi phóng đãng?” Xem ra cô gái nhỏ này không hay nói xấu người khác. Anh nghĩ đối với bình luận của người khác về con trưởng Lăng gia, tốt bụng thay cô nói tiếp “Không thể sinh sản?”

Thêm Bình Luận