Chương 37: Phương Thức Tu Luyện Chính Xác, Ví Như Ta Đã Sớm 9.9

- Đạo hữu, đám nhím này rất lợi hại, đừng…

Trần Ức định nói đừng tới, chẳng qua còn chưa nói xong, đã thấy Giang Tả cầm đao chém chết một con nhím lớn.

Mà nhím lớn vừa chết, đám nhím còn lại liền hỗn loạn, sau đó toàn thể chạy trốn.

Giang Tả rút đao nhìn Trần Ức:

- Đừng gì?

Khóe miệng Trần Ức khẽ giật, cười nói:

- Tả ca đừng để bị làm bẩn quần áo!

Giang Tả không để ý tới đám người, lập tức quay người đi, chẳng qua trước khi đi, nó:

- Đuổi theo!

Ba người liền vui mừng, đuổi theo đại lão, không ăn thịt cũng có canh!

Nơi nào đó ngoài Tiên Linh động phủ.

Tĩnh Nguyệt nói:

- Bỏ lại bọn họ không tốt sao? Chẳng may thực có nguy hiểm!

Tô Kỳ khoát khoát tay:

- Không sao, trên người họ có pháp bảo của em, chưa chết ai.

Tĩnh Nguyệt khinh bỉ:

- Đưa pháp bảo bao giờ vậy?

- Có thể không đưa sao, nghe nói nếu lần trước không bắt được đầu Huyết yêu kia, chúng ta đã chết thảm trọng rồi. Đây là đại ân, Nguyệt Liên Thánh địa chúng ta nhận ân thì phải báo.

- Vậy nha đầy em dọa họ làm gì?

- Sư thúc sai thế a, ai bảo họ không nói người giúp chúng ta kia là ai? Cho nên sư thúc muốn dạy dỗ họ một trận.

Tĩnh Nguyệt lắc đầu, nói tiếp:

- Nếu như vậy, chúng ta phải đi tìm cửa vào truyền thừa. Còn nữa, không phải là tiểu tử Giang Tả kia không trả lời thôi sao? Có thể không thể hiện cái mặt oán phụ này ra được không? Chuyên tâm một chút, sư tỷ đây không muốn bị em hại chết đâu!

- Anh ấy chưa bao giờ không trả lời tin của em, lần này đã lâu vậy rồi, bận thì cũng phải có thời gian chứ? Chẳng nhẽ anh ấy đã quyết muốn ly hôn sao?

Tô Kỳ ủy khuất nói.

- Vậy thì quá tốt, sớm ly hôn thì tốt cho cả hai.

Thấy Tô Kỳ như đưa đám, Tĩnh Nguyệt bất đắc dĩ:

- Trở về sư tỷ chị sẽ giúp em nghĩ cách được không? Bây giờ chuyên tâm một chút.

- Thật sao? Vậy chị cũng phải nói ý tốt xây dựng, không được phân tích tới phân tích lui, cuối cùng đều là bi kịch.

Giang Tả một đường trở lại dốc núi trước, nơi này có Thối Linh quả, để đây cũng vô dụng, còn không bằng làm lợi cho những người này.

Tiêu Tiểu Mặc ôm Tiểu Lê:

- Đây là quả gì?

- Thối Linh quả, mỗi người hai quả, ăn nhiều không tác dụng.

Giang Tả từ tốn nói.

Sau đó Tiêu Tiểu Mặc chụp một tấm ảnh, trực tiếp gửi vào nhóm:

- Phá Hiểu đại lão nói, đây là Thối Linh quả, có ai biết không?

Lục Nguyệt Tuyết lập tức nhảy ra:

- Ở đâu, ở đâu, tôi muốn đi, tôi muốn ăn.



Vừa thoát khỏi nguy hiểm, Tiêu Tiểu Mặc liền báo bình an, cho nên đám người cũng không còn lo cho họ nữa.

Mặc Ngôn Tiên Tử:

- Thối Linh quả có tác dụng gì?

Biên Hải Đao Khách:

- Rèn luyện Linh khí, Linh khí càng tinh khiết đương nhiên càng tốt, cho nên Thối Linh quả là thứ mỗi môn phái đều tha thiết mơ ước. Đáng tiếc vật này rất hiếm, rất ít môn phái có loại linh quả này.

Xích Huyết Đồng Tử lập tức nói:

- Mau gửi vị trí, tôi lập tức qua, mấy người đừng lãng phí.

Trần Ức:

- Không rõ vị trí, nơi này là một cái dốc núi nhỏ, tự mình tìm đi!

Xích Huyết Đồng Tử:

- Vậy phải tìm tới năm nào tháng nào? Nơi này đâu cũng thấy dốc núi nhỏ a.

Mặc Ngôn Tiên Tử:

- @Phá Hiểu đại lão, một viên Ngũ phẩm Linh thạch, anh tới đón tôi được không?

Cả đám lập tức an tĩnh, được không?

Giang Tả tự nhiên cũng thấy, cái này cũng không khác gì làm ủy thác cả, hắn đương nhiên muốn, có điều khẽ động đồng xu, Giang Tả đành trả lời:

- Không đi, quá xa!

Lục Nguyệt Tuyết: “…”

Liễu Y Y: “…”

Mặc Ngôn Tiên Tử: “…”

Ba người chung một chỗ, một không được, hai người khác cũng chịu.

Xích Huyết Đồng Tử gửi sticker khẩn trương:

- Tôi thì sao, đạo hữu xem hộ tôi một chút.

Phá Hiểu:

- Còn xa hơn!

Xích Huyết Đồng Tử cũng bó tay.

Chẳng lẽ bọn họ vô duyên với Thối Linh quả sao?

Đồ tốt như vậy a!

Tất cả đều cách quá xa, Giang Tả cũng không có tâm tư kiếm tiền.

Giờ hắn đang nghĩ cần đi đâu, người ở đây càng lúc càng nhiều, độ chuẩn xác của đồng xu không ngừng bị áp xuống.

Nếu không có gì đặc biệt, Giang Tả cũng không muốn ném đồng xu.

Ầm!!!

Phương xa đột nhiên có tiếng vọng.

Đám người Giang Tả ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện Linh khí nơi đó bùng nổ, ủy thế cực lớn.

- Có thứ tốt?

Đám người Tiêu Tiểu Mặc không biết:

- Để hỏi một chút.

Sau đó Tiêu Tiểu Mặc liền nhắn:



- @Xích Huyết Đồng Tử, @Lục Nguyệt Tuyết: nổ chỗ nào vậy?

Lục Nguyệt Tuyết:

- Hẳn là có người tìm được Nhật Viêm thạch, rất nhiều người đang chạy tới, chúng tôi tham không nổi, vẫn là nhân cơ hội này tìm thứ khác đi.

Phá Hiểu:

- Thật là Nhật Viêm thạch?

Lục Nguyệt Tuyết kinh ngạc:

- Chính xác là có t hể, khó nói đúng hay không, chẳng lẽ đạo hữu cũng muốn?

Giang Tả không trả lời, nhưng nếu quả thực là Nhật Viêm thạch, vậy hắn phải đi một phen. Nhật Nguyệt tinh hoa, Nhật Viêm thạch này có tác dụng rất lớn với hắn, nhất là Viêm thạch ở đây có Nhật Tinh.

Mặc dù đối với phần lớn người, đây chỉ là tài liệu luyện khí hiếm có, nhưng đối với Giang Tả thì lại là đạo cơ tiếp theo.

Sau đó Giang Tả liền không do dự, quay người rời đi:

- Mấy ngưởi ở đây chờ họ hội họp, thuận tiện giúp tôi coi trừng đầu Hồ ly kia.

Nhiều người như vậy, Giang Tả không chắc có thể bảo vệ Tam Vĩ hồ, cho nên tạm thả nuôi trước.

Tiêu Tiểu Mặc thở dài một tiếng, gửi tin nhắn vào nhóm:

- Phá Hiểu đại lão muốn cướp.

Biên Hải Đao Khách:

- Phá Hiểu đạo hữu có lỗ mãng quá không?

Trần Ức:

- Nói cho mấy người biết một việc, Phá Hiểu đại lão đã 1.3.

Mặc Ngôn Tiên Tử:

- Mấy người đúng là mờ mắt, Phá Hiểu tiền bối thực ra đã là 7.1, tu vi hiện tại chỉ là giả tượng thôi.

Lục Nguyệt Tuyết gửi một sticker sờ đầu:

- Tiên tử, đối mặt thực tế đi. Cô tu luyện trên thân chó rồi. Phá Hiểu đạo hữu mới tu thực. Một ngày một cảnh giới nhỏ, cũng ví như ta, đã sớm 9.9.

Sơ Thanh:

- Lục Nguyệt Tuyết tỷ tỷ, cao nhất không phải chỉ có 9.7 sao?

Giang Tả đã nhanh chóng tới gần chỗ nổ mạnh, hạch tâm vụ nổ có không ít người, cũng không ít kẻ lợi hại.

Lấy tu vi hiện tại của hắn, 1.7 cũng không khó đánh, nhưng sợ là có một đám.

Rất nhiều người đều áp chế tu vi đi vào, khẳng định sẽ có không ít hộ mệnh pháp bảo, cái này càng khó làm hơn.

Thứ Giang Tả kiêng kỳ nhất hiện tại, chính là đánh vượt cấp quá lâu, như vậy nhất định sẽ thua.

- Các người dựa vào cái gì mà cướp đồ của chúng tôi? Nguyệt Liên hoa này là chúng tôi phát hiện, hơn nữa đã bị hái rồi.

Thanh âm đột nhiên xuất hiện, khiến Giang Tả dừng lại, Nguyệt Liên hoa?

Nguyệt Liên hoa không phải Linh dược, mà tác dụng của nó càng giống pháp bảo hơn, tác dụng duy nhất của nó, chính là hấp thu chứa đựng Nguyệt Hoa.

Là đồ tốt.

Cướp!

Sau đó Giang Tả liền đổi phương hướng, đi tới phía âm thanh.

Không bao lâu, Giang Tả liền thấy bốn năm người vây quanh hai người.

Một trong hai người đang cầm một đóa Lam hoa, Giang Tả liếc một cái, liền xác định đúng là Nguyệt Liên hoa.

Có điều, điều khiến Giang Tả tả kinh ngạc là, lại gặp người quen!