Chương 9: Đêm máu kinh hoàng (9)

Tác Giả : Hoa Sắc Mãn Kinh

Edit + Beta : Alice.T

--o0o--

[ Đêm thứ ba. Angelina chết ]

Hoạt động buổi tối thứ ba vẫn như cũ là tiệc rượu, tiệc lần này vẫn tổ chức tại sảnh tiệc chính, long trọng và phong phú giống như bữa tiệc đêm đầu tiên.

Bá tước Cappadocia giẫm lên tiếng chuông đi tới, ánh sáng đèn rộng rãi và âm nhạc cũng theo sau bật lên.

Trong tiệc tối cá nhân mọi người đều tự ăn vài thứ, nhưng đêm nay lúc ngồi vào chỗ, Angelina yên lặng ngồi ở giữa Lilith và Vivian. Tiệc tối tiến hành đến một nửa, Lilith bỗng nhiên đưa tay bắt lấy cổ tay cầm dao ăn của Angelina.

Lilith câu lên đôi môi đỏ mộng mềm mại, nở một nụ cười với Angelina, bàn tay sơn móng màu đen nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của Angelina, cô nói:"Ơ kìa, Angelina thân ái của tôi ơi, cô, đừng, có, ngàn, vạn, lần, không, cẩn, thận, nữa!"

Angelina nhìn Lilith mỉm cười ác ý, bỗng nhiên sắc nhọn hét to một tiếng, bàn tay kia cầm cái nĩa thình lình đâm về phía Lilith.

"Hừ!"

Lilith hừ lạnh một tiếng, cái tay bắt lấy Angelina bỗng nhiên dùng sức, trực tiếp buông cổ tay cô ta ra, đồng thời nghiêng người tránh thoát cái nĩa Angelina đâm tới, thuận tay vớ lấy dao ăn trên bàn mắt cũng không chớp gạch một đường lên cánh tay của Angelina.

"A--"

Angelina kêu thảm một tiếng, máu tươi không ngừng từ trên cánh tay cô chảy ra.

Lilith sát lại trước mặt Angelina, tràn ngập ác ý mà nói:"Cô biết từ chối Bá tước Cappadocia sẽ có kết cục gì, vậy chắc cô không từ chối đâu nhỉ?"

Angelina bụm lại vết thương đang không ngừng chảy máu của mình rêи ɾỉ một tiếng, âm thanh thê lương lại tuyệt vọng.

Sở Dương Băng mặt không biểu tình đem salad nhét vào trong miệng, nhìn Bá tước Cappadocia đứng lên đi về phía Angelina.

Sở Dương Băng một chút cũng không đồng cảm cho Angelina, ở buổi tiệc ngày đầu tiên, Elizabeth cũng kêu lên thê lương và tuyệt vọng như vậy.

Bá tước Cappadocia không một chút nào để ý tới chuyện đổ máu xuất hiện trên bàn ăn của mình, hắn theo thường lệ đề xuất lời mời với Angelina.

Bá tước Cappadocia tao nhã vươn tay ra với Angelina.

"Tiểu thư Angelina, cô có bằng lòng cho ta vinh hạnh này không, dành thời gian buổi tối của cô cho ta chứ ?"

Lớp áo ngoài đáng thương lại bất lực của Angelina vỡ vụn từng tấc, cô oán độc liếc mắt nhìn Lilith, có không tình nguyện đi chăng nữa thì cũng chỉ có thể ở trong kẽ răng nói ra một câu:"Tôi bằng lòng."

Sau đó đem tay mình đặt lên tay của Bá tước Cappadocia, Bá tước Cappadocia nắm lấy tay cô rời khỏi sảnh tiệc chính.

Lilith để dao nĩa xuống, nói:"Đi!Theo sau nhìn xem!"

Angelina bị Bá tước Cappadocia mang đi, Lilith dẫn mọi người đi theo sau nhìn, Mary lại chỉ nâng ly chậm rãi uống chất lỏng tươi đẹp trong ly.

Lilith vốn muốn định nhìn xem Angelina bị đưa đi đâu, dáng tiếc đi tơi một nửa đã bị quản gia cản lại.

"Xin lỗi, tiểu thư Lilith, phía trên là không gian tư nhân của Bá tước."

Bị quản gia lễ phép mời quay về, Lilith cũng không hết hi vọng.

Dù sao sau khi tiệc tối kết thúc là thời gian tự do hoạt động, Lilith một bên vừa đi trở về, một bên lôi kéo Sở Dương Băng nói:"Một hồi chúng ta lại đi xuống phòng hình phạt nhìn xem. Từ chối bá tước sẽ chết, tôi rất muốn biết đồng ý lời mời của bá tước thì sẽ như thế nào."

Sở Dương Băng vừa nghe vừa đau đầu, cô Lilith nè, lòng kiếu kỳ hại chết mèo, cần gì phải đi xoắn xuýt chuyện này như vậy chứ?

Lilith hình như nhìn ra ý nghĩ của Sở Dương Băng, cô cười lạnh một tiếng, nói:"Gϊếŧ chết Angelina có rất nhiều cách, cậu nghĩ tại sao tôi phải ở trong tiệc tối cho cô ta một đao?"

Lẽ nào?Sở Dương Băng nhìn Lilith.

"Đúng, tôi chính là lấy cô ta làm thí nghiệm." Lilith nói:"Hôm nay là đêm thứ ba, chúng ta ít nhất còn phải ngây ngốc ở pháo đài này bốn ngày bốn đêm nữa, ai biết được đêm tiếp theo bị mời trúng có phải là mình hay không, đừng quên lúc đó Diana không có chảy máu, thế mà vẫn bị mời đi."

"Từ chối lời mời nhất định sẽ chết, hậu quả của việc chấp nhận lời mới cũng rất quan trọng."

Lilith cười lạnh một tiếng, nói:"Cái mạng của Angelina có thể lần đường cho chúng ta, cũng coi như là vật có giá trị."

Lilith nói với Vivian:"Dựa theo sắp xếp của ngày hôm qua, quản gia bây giờ khẳng định không có ở trong phòng, các cậu đi vào trong thử xem có tìm thấy chút manh mối nào không. Sau nửa đêm bọn tôi lại đi xuống tầng hầm hình phạt, nhìn thử xem có tìm được xác của tiểu thư Angelina hay không."

Vivian gật đầu, kéo Rose đi thẳng đến phòng của quản gia.

Vì để giảm bớt nguy hiểm, không ở tầng hình phạt đυ.ng đầu Bá tước Cappadocia, mãi đến tận tiếng chuông nửa đêm vang lên, Lilith mới mang theo Sở Dương Băng và Maria đi thẳng đến tầng hầm hình phạt, xuyên qua hành lang và cái giếng, thẳng đến cánh cửa sắt đen kịt.

Lilith cẩn thận đẩy cửa sắt hé ra một cái khe, sau khi nhìn thấy tình hình bên trong ba người lại ngây ngẩn cả người.

Không có?!Cư nhiên thật sự không có xác của Angelina.

Phía sau cánh cửa sắt trống không, không những không có Angelina bị mang đi, mà ngay cả l*иg chim và xác của Diana cũng bị mang đi hết.

Lilith lẩm bẩm nói:"Xem ra......Chấp nhận lời mời của Bá tước thật sự sẽ không phải chết."

"Được rồi." Lilith xoay người nhìn về phía Sở Dương Băng và Maria, nói:"Chúng ta về phòng trước, tiệc trà chiều mai coi coi Vivian bọn họ tìm được cái gì không."

Sở Dương Băng và Maria liếc mắt nhìn nhau một cái, cùng gật đầu.

Ba người thông qua cái giếng trèo lại lên mặt đất, thời điểm đang chuẩn bị về đường cũ, Lilith dừng một chút, cô lập tức kéo một cánh cửa chưa đóng bên cạnh hành lang ra, đẩy Sở Dương Băng và Maria vào trong.

Hành vi quen thuộc này làm cho Sở Dương Băng ý thức được cái gì đó, câu ép Maria và Lilith cùng nhau trốn ở phía sau cánh cửa, nín thở ngưng thần.

Một cánh cửa gỗ rách nát ngăn cách ba người Sở Dương Băng và hành lang, một đạo tiếng bước chân cực nhẹ cực nhẹ từ xa đến gần, một cỗ mùi hôi thối nồng đậm cách ván cửa xông vào xoang mũi của Sở Dương Băng. Tình cảnh và mùi vị quen thuộc làm cho Sở Dương Băng ý thức được, e rằng bên ngoài lại có hầu gái đi ngang qua.

Tiếng bước chân của người hầu gái từ xa đến gần, rồi từ gần đến xa. Sau khi người hầu gái đi ngang qua cánh cửa ba người đang ẩn náu, Lilith khẽ đẩy cửa hé ra một khe hở, cẩn thận nhìn ra bên ngoài, quả nhiên nhìn thấy bóng dáng của người hầu gái áo dài đen đi xa trong bóng đêm.

Đến khi người hầu gái triệt để đi xa, Lilith mới nói với Sở Dương Băng và Maria:"Là hầu gái áo dài đen hôm qua, nhưng mùi máu trên người cô ta không có nồng như ngày hôm qua. Hầu gái mà tối qua chúng ta gặp chắc là đi ra từ tầng hình phạt, hầu gái đêm nay gặp được xem chừng là đi tới tầng hình phạt."

"Chúng ta cứ chờ xem, xem người hầu gái này có trở về hay không."

Sở Dương Băng và Maria gật đầu.

Chờ đợi trong bóng đêm không rõ khái niệm thời gian, ngay lúc Sở Dương Băng ngồi xỗm đến mức chân đều tê hết, tiếng bước chân lại vang lên.

Trên thảm lông bẩn thỉu dày nặng, người hầu gái từng bước đi vào, mang theo mùi hôi thối và mùi máu tanh nồng nặc đi đến.

Sở Dương Băng ngừng thở, mặc dù cậu cũng không biết liệu hầu gái có nghe được tiếng hít thở của cậu hay không, nhưng khoảng cách chỉ cách nhau một cánh cửa vẫn khiến cho bản năng của cậu muốn giảm bớt khả năng bị phát hiện.

Tiếng bước chân từ xa đến gần, nhưng mà lần này không có dần dần mất hẳn, ngược lại, người hầu gái dừng lại ở trước cửa mà bọn họ ẩn náu.

Nhịp tim của Sở Dương Băng dần dần gia tốc, cậu nín thở đến mức phổi cũng muốn nổ, mùi hôi thối và mùi máu tanh nồng nặc quanh uẩn ở chóp mũi, adrenaline tăng nhanh.

Hầu gái đứng ở trước cửa, dường như đang hoài nghi có người nào ở bên trong cánh cửa hay không.

Chẳng qua may là, người hầu gái hình như chỉ là nghi ngờ, cô ta dừng lại một hồi, tiếng bước chân đi xa vang lên.

Sở Dương Băng thở phà nhẹ nhõm, tình trạng thiếu dưỡng khí trong thời gian ngắn làm đại não cậu ong ong. Song không đợi câu tỉnh lại, cậu đã thấy Lilith đẩy cửa ra nói:"Không thích hợp, chúng ta đến tầng hình phạt lần nữa đi!"

Ở một khắc Lilith đẩy cửa ra, hô hấp Sở Dương Băng rối loạn lên một cái, một dự cảm hết sức không rõ đánh úp vào trong lòng, nhưng không đợi Sở Dương Băng mở miệng nhắc nhở, trong khe cửa thình lình lộ ra một con mắt đỏ tươi!

"Lilith!" Âm thanh của Sở Dương Băng cũng bởi vì khẩn trương mà bóp méo biến dạng.

Lilith phản ứng nhanh chóng, cô gần như trong nháy mắt đem cả cơ thể mình đặt ở trên cánh cửa, muốn ngăn cản hầu gái ở ngoài cửa tiến vào, Sở Dương Băng và Maria cũng cùng lúc nhào tới.

Nhưng mà sức lực của hầu gái ngoài cửa lớn đến kinh người, Sở Dương Băng nằm đè lên cánh cửa, nghiêng đầu liền mắt đối mắt với hầu gái.

Cậu mắt mở trừng trừng nhìn khe cửa bị hầu gái không ngừng đẩy lớn ra, dần dần lộ ra khuôn mặt hư thối dữ tợn của hầu gái. Miệng hầu gái đen ngòm hé ra, cô ta cười gằn, tựa hồ đang nói "Phát hiện các ngươi rồi"!

"Đệt!" Lilith mắng một câu, nói với Sở Dương Băng:"Tôi đếm ba hai một, chúng ta đồng thời lùi lại, sau đó tôi ngăn chặn cô ta, hai người nhân cơ hội chạy!"

"Nghĩ cách đi xuống tầng hình phạt, xem xem có xác của Angelina trong đó không!"

"3, 2, 1!"

Sau khi đếm xong ba số, ba người Sở Dương Băng bỗng nhiên rút hết sức lùi về sau, sức lực đối kháng biến mất, hầu gái không kịp thu sức trực tiếp đẩy cửa ra nhào vào bên trong.

Lilith nhắm ngay lúc trọng tâm của cô ta bất ổn, quét chân một cái trực tiếp làm cô ta té ngã trên mặt đất!

"Chạy!"

Sở Dương Băng không chút suy nghĩ, thừa dịp khoảng không liền kéo Maria chạy ra ngoài.

Lilith nói cô đến giữ chân hầu gái, cậu và Maria có ở lại thì cũng chỉ làm níu chân cô.

Sở Dương Băng và Maria từ trong phòng chạy ra, Sở Dương Băng đẩy Maria một cái, nói:"Lilith không biết có thể giữ chân cô ta được bao lâu, em chạy trước đi, anh tới tầng hình phạt!"

"Alice!" Maria hiển nhiên không muốn để Sở Dương Băng đi mạo hiểm.

Sở Dương Băng cũng không muốn đi, nhưng cậu cũng không thể để cho Maria đi tầng hình phạt. Mặc dù không biệt tại sao phải đi xác nhận xác của Angelina có ở trong đó hay không, nhưng Sở Dương Băng cũng không ngốc, cậu có thể cảm giác được đây chính là một manh mối cực kỳ quan trọng, cái manh mối này thậm chí có thể liên quan đến sống chết của mọi người bọn họ.

"Anh đi nhanh về nhanh, em đi đi!" Nói xong, không để cho Maria có cơ hội phản bác, Sở Dương Băng đem váy buộc cao lên eo, xoay người chạy đến hướng cái giếng.

Trèo qua cái thang đi xuống tầng hầm, Sở Dương Băng chạy đến trước cánh cửa sắt đen kịt, đẩy cánh cửa ra.

Cửa vừa mới đẩy ra, mùi máu tanh đập thẳng vào mặt rồi ùa vào xoang mũi của Sở Dương Băng, nhưng khứu giác của Sở Dương Băng đã sắp bị tra tấn tới chết lặng rồi.

Bên trong cánh cửa, quả nhiên có xác của Angelina.

Angelina bị vứt ở giữa phòng, đầu bị xé làm đôi. Nếu số lượng kiến thức về khổ hình của Sở Dương Băng đầy đủ phong phú, cậu sẽ biết đầu của Angelina biến thành cái dạng này, là bởi vì có người dùng công cụ cứng cạy miệng cô ta ra, không ngừng mở rộng góc độ thẳng đến khi cô ta gãy đứt cổ mà chết.

Trên xác của Angelina đầy rẫy lỗ thủng bị đâm chọc, cô bị ném ở giữa phòng, giống như một con nai chết sau đó bị tiêu hóa.