Chương 48: Nội thương

Bạch Băng Thành ngồi trên ghế sofa xa hoa của Liễu gia thở dài nặng nề. Hắn làm sao nghĩ được bản thân đang họp với cổ đông lại nghe được tin tức động trời này chứ? Em gái hắn một thân đầy máu đỏ, nội tạng tổn thương nghiêm trọng vì đánh nhau với nhị gia chủ Liễu gia. Thậm chí đánh đến thật hăng, đánh đến hai người xém lấy luôn mạng nhỏ của nhau rồi.

Lại đánh cái thở dài, mắt thấy Lăng Băng Nguyệt một thân toàn vẹn, hai mắt vẫn nhắm lại được đưa xuống từ trên lầu ba. Bạch Băng Thành như lò xo bật dậy, hai tay dang ra nhận lấy thiếu nữ yêu kiều kia, cảm nhận hơi thở nhẹ nhẹ như cái tiểu nãi miêu, hắn ôm lấy cô càng chặt.

Một cái thanh tú nữ trị liệu sư đứng trong hàng trị liệu sư mạnh bạo cầm gậy mộc đỏ mặt bước đến. Cô ta hai mắt như phát ra xuân tình.

Này băng thanh ngọc khiết nam nhân so nàng còn muốn xinh đẹp hơn khiến xuân tâm thiếu nữ nhộn nhạo. Ngươi hãy nhìn cái cằm sắc sảo đó đi, nhìn đôi môi mỏng gợi cảm kia đi, bờ vai rộng như núi khiến người khác muốn dựa vào, cánh tay dù được che bởi bộ âu phục vẫn có thể thấy được sự rắn chắc của chủ nhân. Một thân cấm dục lại khiến người khác càng muốn lăn nhục hắn.

"A-à, thật ra, thật ra vết thương bề ngoài dù đã được trị nhưng nội thương vẫn còn đó. Nếu, nếu ngài không ngại tôi sẽ đi cùng hai người để giúp chút ít."

Bạch Băng Thành chuyển sự chú ý của bản thân từ thiên hạ trong lòng đến nữ nhân trước mặt, hắn cũng cho rằng hợp lý mà đồng ý. Bạch Băng Thành chuyên về cơ khí không phải y học, có thể sẽ không chiếu cố được cô nếu có chuyện đột xuất sảy ra cho nên vẫn mang theo một người là chuyên gia vẫn tốt hơn. Đôi con ngươi sâu thẩm chỉ nhìn lấy cô ta một cái liền khiến nữ trị liệu sư kia chân mềm nhũn, nếu không phải vì cây gậy gỗ cầm trên tay cô ta đã sớm ngã xuống.

Nhanh chân đi ra xe, Bạch Băng Thành ôm lấy thiên hạ trong lòng đặt cô vào ghế phụ rồi thắt dây an toàn, tay còn lưu luyến dây dưa một chút trên làn da non mềm của thiếu nữ. Nữ nhân kia cũng biết điều ngoan ngoãn ngồi vào ghế sau.

Trên đường đi, trong xe chỉ có một khoảng im lặng. Nữ trị liệu sư kia luôn cố gắng bắt chuyện một vài lần nhưng đáp lại cô ta chỉ có "à" cùng "ậm ờ". Nữ nhân như cảm thấy hắn không muốn nói chuyện cũng ngại không dám lại soát tồn tại cảm.

Về đến Bạch gia, Bạch Băng Thành dịu dàng bế lấy Lăng Băng Nguyệt. Bóng lưng vững vàng đưa cô đi vào Bạch gia nhà chính. Nữ trị liệu sư phía sau nhìn Lăng Băng Nguyệt đang bất tỉnh với ánh mắt tràng đầy ngưỡng mộ cũng theo bước đi vào.

Bạch phu nhân cùng Bạch gia chủ ngồi ăn dưa hấu trước TV nghe đến tiếng mở cửa của Bạch Băng Thành thì ngước nhìn lên. Tiếng chào vừa đến nơi đầu lưỡi thì sớm bị doạ đến câm nín.

Hai người ánh mắt vừa chạm đến thiếu nữ được hắn ôm trong lòng thì lập tức xanh mặt, bật dậy như lò xo lập tức chạy đến.

"Băng Thành, Tiểu Nguyệt bị gì thế này!"

Bạch phu nhân gấp đến muốn khóc, hai mắt đỏ hoe.

Bạch Thiên Minh vô cảm từ trong bếp bước ra khi nghe tiếng ồn ở cửa ra vào, khoảnh khắc ánh mắt của hắn chạm vào khuôn mặt nhu mì bất tỉnh của thiếu nữ thì con ngươi bỗng co rụt. Bước chân hắn gấp gáp bước đến nơi ồn ào kia.

"Anh ba! Đã sảy ra chuyện gì?"

Bạch Băng Thành hắng giọng khiến mọi ánh mắt đều tập trung vào hắn.

"Toàn gia bình tĩnh, Tiểu Nguyệt sảy ra va chạm với nhị gia chủ của Liễu gia. Hai người liều mạng mà đánh với nhau khiến lầu ba của biệt thự như muốn sập xuống. Ngoại thương đã dược trị nhưng nội thương cần nghỉ ngơi vài tuần."

"Vậy thì mau mau đặt nàng xuống a, người hầu đâu! Băng Thành, đến! Chúng ta đưa Tiểu Nguyệt vào phòng."

Lăng Băng Nguyệt được đặt nơi phòng ngủ lúc nhỏ của cô. Căn phòng vẫn giữ nguyên vẹn như hai năm trước một chút cũng không thay đổi.

Căn phòng nhỏ được bao phủ bởi một màu xanh lá nhẹ nhàng, lấy ram màu xanh lá cùng màu trắng làm chủ đạo. Thứ duy nhất không hợp trong căn phòng là một đống đồ chơi trẻ em màu hồng cùng cây đàn violin được treo trên tường.Căn phòng vẫn còn đó, chỉ là người đã sớm đi rồi.

Nữ trị liệu sư cảm thấy đã đến lúc liền bước đến bên giường lớn. Cô ta liếc qua liếc lại trên thân thể Lăng Băng Nguyệt vài lần liền xoay người nở một nụ cười mình cho là xinh đẹp nhất.

"Hiện tại ngoại thương đã được chữa lành đảm bảo không để lại vết sẹo nhưng nội thương thì phải đợi ít nhất năm ngày để hồi phục."