Chương 23: Kéo da hổ

"Y phục của nhà giàu có khác nha." Trương Hàn đang đứng bên một hồ nước tự mình xú mỹ.

Sau khi đi ra ngoài hang động, Hệ Thống cũng đưa ra Chỉ Dẫn 2, hắn đây là đang làm theo Chỉ Dẫn 2 của Hệ Thống, là trà trộn vào nhóm người mà Diệp Bàn Hổ nói.

[Chỉ Dẫn 2: Hãy trà trộn vào nhóm người!

Bước 1: Dùng y phục của Lý Hầu để hóa trang thành con nhà giàu.

Bước 2: Hoán đổi Huyết Ngọc Bội. (Dùng Lý Hầu hoặc Diệp Bàn Hổ Huyết Ngọc Bội cũng được.) (Huyết Ngọc Bội cũ giấu theo bản đồ Chỉ Dẫn!)

Bước 3: Tìm đến nhóm người, hãy dùng tín vật của Diệp Bàn Hổ để lấy sự tin tưởng của họ!

Lưu Ý: Trong quá trình sẽ có thể xuất hiện một số tiểu tình tiết, Ký Chủ phải tự mình lựa chọn xử lí!]

Nơi Trương Hàn đang đứng là nơi mà Hệ Thống chỉ chỗ cất giấu Huyết Ngọc Bội, hắn cũng đã giấu đi từ lâu.

Còn vì sao bước 1 nhất thiết phải là Lý Hầu y phục mà không phải Diệp Bàn Hổ chắc ai cũng rõ, ta không cần giải thích a.

Trở về với chuyện chính, Trương Hàn bây giờ bộ dáng chẳng khác nào công tử thế gia, ngọc thụ lâm phong, anh tuấn tiêu sái.... So với lúc trước cách biệt như trời với đất.

Bên hông bội kiếm cũng đổi một thanh mới, hào nhoáng hơn, bắt mắt hơn.

Cái này Trường Kiếm không chỉ có vẻ ngoài, chất lượng so với thanh kiếm cũ kia cũng là rất lớn, chém làm đôi Trường Kiếm mà Trương Hàn nhặt được cũng không phải cái gì khó sự tình.

Ân! Chính là từ Diệp Bàn Hổ Túi Trữ Vật móc ra.

Trương Hàn lúc đó còn thấy sốc, Diệp Bàn Hổ thân hình quá cỡ như vậy mà lại dùng Trường Kiếm? Đáng lẽ phải là Trường Đao, Chùy Sắt loại hình a!

Nghĩ đến bộ dáng Diệp Bàn Hổ múa kiếm, Trương Hàn liền không rét mà run...

Liếc nhìn Hệ Thống giao cho bản đồ, phía trên có một cái dấu đỏ nhấp nháy cùng với dấu x đen.

Trương Hàn sờ cằm:"Đi tới đó chắc cũng 1 khắc đi a?"

Đúng như Trương Hàn dự đoán, đúng 1 khắc sau hắn liền tới nơi, thậm chí còn được tiếp đãi nồng hậu.

"Keng! Keng! Keng! Keng!...." Liên tục rút kiếm, đao thanh âm vang lên.

Đủ loại vũ khí chỉa thẳng chỗ Trương Hàn đứng, Trường Thương có, Trường Kiếm có, Trường Đao cũng có...

Trương Hàn trợn tròn mắt, giơ hai tay làm đầu hàng tư thế, cười làm lành nói:"Các vị đại ca từ từ a! Ta thế nhưng đến đây để làm gián....Phi! Gia nhập!"

Một cái tầm 15 tuổi đi ra, hắn nhíu mày nhìn Trương Hàn, hắn có thể thấy Trương Hàn mặc dù tuổi có vẻ nhỏ hơn mình nhưng chung quanh xuất hiện huyết tinh khí tràng làm hắn có chút bất an.

Là cái hung ác người! Thiếu niên trong lòng cảm thán.

Bất quả ngoài miệng liền có chút hung ác:"Hừ! Ngươi nghĩ ngươi là ai! Thậm chí Huyết Ngọc Bội đều không có một tích phân mà cũng muốn vào nhóm do ta Tần Tiễn Quân dẫn đầu!"

Trương Hàn:.....

Cmn, sơ sót a!

Lúc đầu chỉ lấy đại cái Huyết Ngọc Bội của Lý Hầu nhưng lại quên khi chết thì Tích phân bên trong cũng đi theo mà bị Huyết Ngọc Bội của hắn cho cướp đoạt.

Thấy Trương Hàn trợn tròn mắt nhìn mình, Tần Tiễn Quân nhíu mày, tầm mắt có chút lạnh lẽo.

"Ngươi đây là có ý gì? Muốn tuyên chiến sao?" Tần Tiễn Quân lạnh lùng nói, nếu không phải Trương Hàn bây giờ ăn mặc giống công tử thế gia làm hắn có chút kiêng kị bằng không hắn đã dẫn đám người tấn công Trương Hàn.

Bất kì một cái con cháu thế gia nào đều có gia tộc chống lưng phía sau, nếu như sơ sút một chút đắc tội phải cái khác gia tộc đệ tử, phương hướng lạc quan nhất chính là cả hai kết thù, tự mình giải quyết.

Còn nếu xui xéo thì cả hai gia tộc đó đều có thể kết thù với nhau, lúc này tình trạng so với hai người kết thù càng gay go hơn, nhất là những gia tộc ban đầu đã bị dồn ép rồi, một khi kết thù thêm một gia tộc nữa thậm chí có thể diệt tộc.

Sự kiện diệt tộc kiểu này không phải không có, thậm chí còn là tràng lan đại hải! Trang bức vả mặt ai mà chả muốn? Nhưng tránh mấy cái gia hỏa họ Trần, Tiêu với Diệp ra!

Trương Hàn sắc mặt khó hiểu nhìn Tần Tiễn Quân, như thể nói: Ngươi đang nói ta sao?

"Là ngươi! Ở đây chỉ có mình ngươi mà thôi!" Tần Tiễn Quân cầm Trường Kiếm chỉ vào Trương Hàn nói.

"Khụ khụ! Huynh đệ, chúng ta có hay không hiểu lầm a? Tại sao lại phải đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ chứ!" Trương Hàn cười nhạt, cả người phát ra tường hóa hào quang, như thể muốn thành phật sống.

Đám người nhìn nhau, ai nấy đều sắc mặt nghi hoặc, rốt cuộc là có đánh hay không a?

Tần Tiễn Quân đi ra khỏi đám người, sắc mặt nghiêm túc nói:"Đừng có giả ngu nữa, ta biết người không phải cái gì lương thiện hạng người! Nói cho ta mục đích hoặc trở thành đất nơi này chất dinh dưỡng!"

Trương Hàn nghĩ thầm:Xem ra nơi này cũng không phải cái gì dễ gạt loại người a!

"Tốt! Ta tự giới thiệu một chút ta gọi Trương Hàn, thuộc Trương Gia! Ta là được Diệp Bàn Hổ chỉ cho vào nơi này!" Trương Hàn cười nhạt nói, còn móc ra Tín Vật của Diệp Bàn Hổ đưa cho Tần Tiễn Quân:"Ân! Cái này là Tín Vất của hắn, hắn nói đưa cho ngươi thì sẽ không làm khó ta!"

Tần Tiễn Quân tiếp lấy Tín Vật, thấy bên trong chữ Diệp thì lông mày hơi thả lỏng, ánh mắt cũng bớt đi vài phần nghi ngờ.

Trương Hàn định thở phào nhẹ nhõm, thì đã bị Tần Tiễn Quân dùng Trường Kiếm gác lên vai:"Quanh Đại Ngu Quốc không hề có cái Gia Tộc nào là Trương Gia cả! Cho dù có cũng chỉ là Phảm Nhân Gia Tộc mà thôi! Nói cho ta! Ngươi! Rốt! Cuộc! Là! Ai!"

Trương Hàn trong lòng hét to:Con em ngươi! Kẻ nào nói Thế giới khác người dễ lừa! Kẻ nào a!!

Bất quá bên ngoài Trương Hàn lại diễn rất sâu, hắn đập đập cổ của mình, sắc mặt kiêu căng nói:"Cổ đây! Cổ đây! Có hay thì ngươi chém! Để xem ngươi chém rồi thì Gia Tộc của ngươi còn tồn tại được mấy ngày!"

Diễn xuất này! Thần thái này! Ý chí này! Trương Hàn đều xíu nữa tin là mình có hậu đài.

Tần Tiễn Quân ánh mắt lạnh lẽo nhưng bên trong lại có phần phức tạp, hắn bắt đầu tin tưởng Trương Hàn là con cháu thế gia, chỉ nói về thần thái và cách nói chuyện thôi cũng tràn ngập một loại khinh cuồng, ăn chơi trác táng của mấy cái bị dạy hư công tử nhà giàu.

Trên tay Tần Tiễn Quân kiếm cũng có chút thả lỏng, bất quá hắn vẫn kiên định mà hỏi tiếp:"Vậy ngươi nói ngươi là Trương Gia, bất quá quanh Đại Ngu Quốc không hề có cái Đại Gia Tộc họ Trương cả! Có thể giải thích nghi hoặc cho ta được không?"

Trương Hàn khóe miệng câu lên, làm ra cái bất cần đời tiểu dung, hắn phủi phủi bụi trên áo:"Ai nói nhất thiết phải là Đại Ngu Quốc chứ?"

Cái này da hổ kéo càng ngày càng cao, bất quả Trương Hàn lại không sợ lộ tẩy! Cmn, Thế giới này nhiều như vậy người! Chẳng lẽ không có tới một cái họ Trương Gia Tộc!

Tần Tiễn Quân cúi đầu suy nghĩ, sau đó ánh mắt có chút kinh ngạc mà nhìn Trương Hàn:"Chẳng lẽ là Đại Việt Đế Quốc Trương Gia!"

Trương Hàn nghe thấy Đế Quốc hai chữ, liền biết da hổ này kéo có chút xa, bất quá đã diễn thì diễn cho tới cùng, ánh mắt Trương Hàn tràn đầy tán dương, như thể nói: Tiểu từ ngươi tinh mắt phết!

"Nhưng không đúng!" Tần Tiễn Quân bỗng dưng lại nhíu mày, kiếm gác trên cổ Trương Hàn cũng gần hơn.

Trương Hàn mặc dù ngoài mặt không nói gì, thực chất chân đều run, hắn thật muốn hét lên: Đại Ca! Ngươi có thể nói một lần cho xong hay không? Không thì làm ơn tin tưởng ta! Lòng tin người với người đâu rồi? Chẳng lẽ thầy giáo không dạy ngươi còn cái nịt rất tội lỗi sao? Tin người đi a!

"Ngươi không phải Trương Gia tộc nhân! Trương Gia người ở độ tuổi này Tu Vi không có thấp như vậy! Nói cho ta ngươi là ai!" Tần Tiễn Quân ánh mắt phun lửa, tức giận nói.

Trương Hàn lại tiến vào diễn sâu trạng thái:"Ai! Ta thực ra là Đại Việt Đế Quốc Trương Gia con ngoài giá thú! Bọn họ nói ta chỉ có Tu Vi cao đến đủ tiêu chuẩn thì mới cho về Tổ Địa!"

"Từ nhỏ phải tự tìm kế sinh nhai, tìm tài nguyên tu luyện, thế nên đến bây giờ chỉ mới có Luyện Thể Tứ Trọng Thiên!"

Trương Hàn Luyện Thể Tứ Trọng Thiên đương nhiên là để cho người khác nhìn a!

Tần Tiễn Quân nhìn Trương Hàn diễn như thật, không khỏi bán tin bán nghi, bất quá hắn không muốn liễu lĩnh, hắn Gia Tộc không chịu nỗi Đại Việt Trương Gia cái này quái vật khổng lồ tàn phá.

Với lại tăng thêm Trương Hàn huyết tinh khí tràng chung quanh, càng làm hắn tin tưởng Trương Hàn không phải hạng người bình thường.

Bất quá....Thử thêm một lần....Cũng không chết chóc gì đâu nhỉ?

Trương Hàn lại cảm thấy trên cổ lại lạnh một phần, Trường Kiếm trở về chỗ cũ.

Tần Diệc Quân hét to, nước miếng đều phun vào mặt hắn:"Nói! Diệp Bàn Hổ và Lý Hầu đâu! Tại sao lại không đi cùng ngươi trở về!"

Trương Hàn: Nước đi này, Tại hạ thật sự đéo thể ngờ tới....