Chương 2: Thí luyện nội dung

"Keng! Hệ Thống khóa chặt thành công! Ký chủ: Trương Hàn! Hệ Thống Vạn Năng Chỉ Dẫn xin hân hạnh được phục vụ!"

Trong đầu Trương Hàn phát ra từng đợt tiếng máy móc âm thanh.

Hệ Thống!!

Hai chữ Hệ thống ngay lập tức xuất hiện trong đầu Trương Hàn, là một cái tiểu thuyết mê mà ngay cả Hệ Thống cũng không biết thì đi tự vẫn là vừa, lúc đầu khi xuyên qua nơi này Trương Hàn không ít lần mặc niệm Hệ Thống, nhưng ngay cả bãi cức chim cũng không có, thế là hắn trực tiếp từ bỏ cái này suy nghĩ.

Nhưng bây giờ thì khác! Hắn! Trương Hàn nay đã có một cái Hệ Thống của riêng mình! Mặc dù chức năng ra sao vẫn chưa rõ~

Ân! Nhưng dù gì cũng là Hệ Thống, ít nhất thì chỉ có lợi không có hại a!

Trương Hàn trong lòng mặc niệm:Hệ Thống, ngươi cho ta biết ngươi chức năng!

"Keng! Thời khắc chưa đến, Quyền hạng chưa đủ, không thể trả lời!"

Đổi lại là trong lòng hắn phát ra từng tiếng lạnh băng như máy móc trả lời.

Trương Hàn khóe miệng run run, nghe câu trả lời này làm hắn nhớ đến trong các bộ phim những câu mà thần côn hay nói: Thiên cơ bất khả lộ.

MMP không muốn nói thì thôi, vậy mà còn giao cho người ta hi vọng rồi lại nói là mình không thể nói ra? Vậy ngươi nói làm cái con mẹ gì!

Tim đau a! Trương Hàn bụm ngực của mình, bình tĩnh lại rồi đánh giá chung quanh cảnh tượng.

Cảnh tượng phải nói là kinh với ngạc a! Nơi này cũng không phải là đỉnh núi, tại sao lại có đám mây lớn như vậy trôi nổi nha! Mà còn có thú vật, vũ khí ở bên trong trôi nổi là như thế nào?

Trên tế đàn cảnh tượng là một mảnh đen xì, mây đen đặc quánh, nhìn qua khủng bố dị thường, bên trong còn trôi nổi một số động vật, vũ khí....

Trương Hàn nhìn sau lưng mình đang trôi nổi một quả trứng đen, cảm giác thân thiết đến lạ thường liên kết hắn với nó, hắn có chút không chắc chắn nói:

"Cái này? Là thuộc về ta sao?"

Như để thừa nhận hắn giả thuyết, cái này quả trứng đen xông thẳng vào hắn bụng rồi biến mất ngay sau đó.

Trương Hàn trợn mắt kinh ngạc, sờ sờ phần bụng nói thầm:"Ách! Thế nhưng là thật, mà hồi nãy rõ ràng nó lao vào bụng ta, mà sao một chút cảm giác đau đớn lại không có?"

Song song với đó, những cái khác trôi nối bên trong ma vân cũng riêng mình rút về thân thể của chủ nhân mình.

Cái kia Lão già lại xuất hiện, hắn sắc mặt vẫn như thế lạnh nhạt, nghiêm túc, mở miệng liền nói:

"Đứng lên hết cho ta, và đừng có hỏi cái gì nhiều lời, nếu các ngươi tiếp theo có thể sống sót thì mới có quyền lên tiếng!"

Vốn dĩ bầu không khí lúc đầu đã có chút cải thiện, những thiếu niên này đang ở độ tuổi tò mò, khi được một thứ đồ kỳ lạ thì không khỏi có chút vui vẻ trong lòng, nhưng mà đề cập đến sống chết vấn đề thì lại làm lạnh đi mới nhóm lửa nhiệt huyết thiếu niên tâm.

Sợ hãi lan tràn tâm, không ít tâm lý yếu thiếu niên đều tại chỗ khóc thét, có chút thậm chí là sợ tới dưới quần ướt nhẹp.

Lão già nhíu mày, đưa tay liền một chưởng:"Vô dụng đồ vật, như vậy thì làm sao có thể gia nhập ta Huyết Ma Điện!"

Những cái kia thiếu niên vừa khóc thét hay đáy quần không được sạch sẽ đều dưới này nhất chưởng bị ép thành bánh thịt, xương cốt đều bị nghiền nát, la hét tuyệt vọng âm thanh đều không kịp xuất hiện thì toàn bộ đã hôi phi yên diệt.

Lão già nhìn trên tay máu tươi, khinh thường ánh mắt một cái, dùng Linh Lực làm biến mất này vết máu, miệng còn lẩm bẩm:"Đê tiện máu huyết, đều không xứng đáng Lão phu hấp thu..."

Những người khác thấy vậy thì im phăng phất, kẻ nào kẻ nấy sắc mặt tái nhợt.

Trương Hàn cũng không kém mấy, những năm qua hắn không phải không thấy qua người chết, nhưng lần đầu tiên hắn gặp cảnh tượng tàn nhẫn như vậy, sắc mặt không khỏi có chút tái nhợt, hắn biết chính mình đã bước vào một nơi chả khác đầm rồng hang hổ, tràn đầy hiểm ác địa phương!

"Xem ra, thời gian tiếp theo không dễ dàng trôi qua a!" Trương Hàn cúi thấp đầu, nói thầm.

Lão già thấy những này người phản ứng, không nói thêm gì, liền dẫn theo đám người bắt đầu đi.

Không biết đi bao lâu thì Lão già dừng lại, hắn hất tay một cái, từng người bên hông không biết lúc nào đã treo một khối Huyết ngọc bội.

"Tiếp theo ta nói đơn giản một chút về luật lệ cho các ngươi nghe!" Lão già sắc mặt lạnh nhạt nói.

"Các ngươi sẽ được dịch chuyển đến một địa phương bí mật, ở đó! Các ngươi sẽ tham gia một cái thí luyện, thời gian là một năm! Ngày này năm sau các ngươi sẽ được tiếp về!"

Nghe nghe, thì từng người thở phào nhẹ nhõm, mặc dù không biết nội dụng thí luyện ra sao, nhưng mà bọn người này không ít được đào tạo về cách chiến đấu, chắc cũng không quá khó khăn.

Lão già như thấy được những người này thần sắc, khóe miệng treo một cái thị huyết nụ cười nói:

"Dễ dàng sao? Nhẹ nhõm sao? Ha ha, tiếp theo mới là ác mộng trong đời của các ngươi!"

"Trong thời gian một năm này các ngươi phải sinh tồn ở đó, đối mặt với các ngươi là Yêu Thú, là Độc Dược, là Thiên nhiên cơn giận! Quan trọng nhất chính là người!"

"Đừng tưởng một năm cứ thế trôi qua dễ dàng, các ngươi phải tàn sát lẫn nhau cho ta! Một năm sau số lượng người còn sống phải dưới 1000 người mới kết thúc thí luyện! Nếu không thì phải tiếp tục cho đến dưới 1000 cho ta!"

Đám thiếu niên nghe đến đây ai nấy sắc mặt liền tái nhợt sợ hãi đan xen, ở nơi này tổng cộng có hơn vạn người đang đứng, trong số đó 10 phần thì có hơn 9 phần phải bỏ mạng tại nơi này.

Cho dù chia đều ra thì 1000 người còn sống ít nhất trong tay cũng phải có hơn 10 mạng người, đối với những thiếu niên tay chưa bao giờ chạm máu như này thì đây chính là một thử thách lớn.

Trương Hàn cũng như vậy, sắc mặt hắn tái nhợt, cho dù là người hai đời đi nữa thì việc gϊếŧ người đối với hắn là quá khó khăn, ranh giới đạo đức ở kiếp trước chính là một trở ngại lớn của hắn bây giờ.

"Tốt! Bây giờ thì chọn lấy chính mình vũ khí đi, nó sẽ là sợi tóc cứu mạng của các ngươi trong rất nhiều trường hợp đấy!"

Lão già khôi phục vẻ mặt nghiêm túc, lạnh nhạt chỉ vào giá đỡ ở nơi xa.

Nơi đó một đống lớn vũ khí được xếp ngay ngắn, chỉ là không biết như thế nào lại chia ra hai khu vực, một bên vũ khí nhìn qua chả có gì hấp dẫn, không có điếm nhấn, hay cảm giác lợi hại gì. Một bên thì vũ khí hào nhoáng, sáng bóng, sắc bén, sơ lược thì rất lợi hại.

Lão già mặc dù lạnh nhạt thế thôi, ánh mắt chỗ sâu vẫn có một phần giễu cợt, như đang đùa giỡn con mồi của chính mình.

Những thiếu niên này thấy vậy nhìn nhau, sau đó xô đổ bắt đầu tranh giành lấy vũ khí nhìn qua cực kỳ lợi hại, số ít người thì lại chọn phía bên bình thường vũ khí, còn một nhóm người thì ở lại quan sát tình huống, bên trong còn có Trương Hàn.

Trương Hàn ẩn ẩn cảm thấy bên trong quái dị, không đời nào lại có việc phân biệt lớn như vậy, cái này nếu chia ra như vậy thì chả khác nào tuyệt đường sống của những người chọn chậm hơn, đúng lúc này trong lòng hắn vang lên Hệ Thống âm thanh:

"Keng! Chỉ Dẫn tính năng mở ra! Phía bên trái Vũ khí nhìn qua cực kỳ hợp nhãn, nhưng lại thối nát bên trong, là kiểu có thế nhìn không thể dùng đồ vật, đây là chết chỉ dẫn! Phía bên phải Vũ khí nhìn qua cực kỳ bình thường, nhưng lại so với phía bên trái vũ khí mạnh hơn biết bao nhiêu lần, đây là sống chỉ dẫn!"

Trương Hàn giật mình, sau đó liền biết nên lựa chọn như thế nào! Hắn phóng nhanh qua khu Vũ khí phía bên phải, tay phải chộp lấy một cây thương, dùng lực một cái liền rút ra!

Sờ sờ thân thương, sau đó liền dùng trường thương đánh ra vài đường.

Vù vù!

Thân thương ma sát với không khí tạo thành từng tiếng vù vù, Trương Hàn dừng lại, hắn nhìn hai cánh tay của mình, nghĩ thầm:"Vốn dĩ ta lực lượng cũng không có như này mạnh mẽ a?"

Một hồi lựa chọn xong, rất nhiều người lựa chọn phía bên trái Vũ Khí, Lão già thấy vậy không nói gì, nhưng khóe miệng hơi cong lại bị Trương Hàn nhìn thấy.

Nhìn nụ cười này, kết hợp thêm những gì Hệ Thống nói, hắn biết! Thí luyện đã bắt đầu từ lúc chọn vũ khí! Những kẻ bị vẻ ngoài mê hoặc mà lựa chọn bên trái Vũ Khí, đã bị Tử Thần cho dòm ngó!!