Chương 10: Lần đầu gϊếŧ người

Cơn đau bên hông lại tái phát làm Trương Hàn không khỏi nhíu mày, sau đó lại bỗng dưng cười khổ nói:

"Cmn người bình thường trong miệng đã có hơn 50 tỷ vi khuẩn, mà còn là đánh răng sạch sẽ. Cái này Ngân Lang Vương miệng như thế dơ, không biết là có bao nhiêu vi khuẩn bên trong a!"

Bên ngoài dã ngoại tối kỵ nhất là bị thương, mùi máu tanh có thể dẫn tới dã thú ăn thịt, đặc biệt là hoàn cảnh giống như rừng nguyên sinh mà Trương Hàn đang ở thì tỉ lệ này càng lớn. Không những như vậy, bị thương trên người hoạt động rất bất tiện, vết thương đau rát làm cho ta không thể hoạt động giống như lúc bình thường mà là có chút giảm sút. Mà càng đáng sợ hơn chính là nhiễm trùng, Trương Hàn mặc dù là Tu Luyện Giả, bất quá tu vi của hắn so sánh thấp, trong cơ thể kháng tính cũng không quá mạnh, mà các loại vi khuẩn ở thế giới này cũng so với Địa Cầu khiến người ta nhức đầu hơn nhiều.

Trương Hàn nhíu mày nhưng sau đó hai hàng lông mày lại giãn ra.

Hắn nhưng có Hệ Thống! Lo lắng cái gì a!

"Hệ Thống! Ngươi có thể cho ta biết làm sau để sát trùng hay là ngăn cho vi khuẩn xâm nhập vào vết thương của ta không?"

"Keng! Ký Chủ có thể ở trong Hệ Thống Cửa Hàng mua Như Ý Chỉ Dẫn Thẻ!"

Trương Hàn không khỏi vuốt vuốt cằm.

Hệ Thống Cửa Hàng lúc đầu hắn có nhìn thấy trên Chức Năng Bảng qua một lần, nhưng cũng không quá nhiều quan tâm, ai bảo hắn cái này nghèo ngay cả một tích phân cũng không có nha?

"Mở ra Cửa Hàng!" Trương Hàn nói.

"Keng! Hệ Thống Cửa Hàng đang mở ra!" Hệ Thống đáp một tiếng, trước mặt Trương Hàn hiện lên Cơ Giới Bảng Đen, phía trên còn có một cột đang tải.

Đợi một hồi, Trương Hàn cũng nhìn được vật phẩm bên trong đó.

Nhưng khi nhìn những vật này, Trương Hàn trong lòng không khỏi có chút thất vọng.

Cửa Hàng đồ vật chỉ toàn mấy cái thẻ bài có chức năng mở ra Hệ Thống một ít đặc biệt Chỉ Dẫn, hoặc là một số ít nâng cấp cho Chỉ Dẫn Chức Năng là chính.

Nhưng giá cả của mấy cái nâng cấp này có chút đắt, ít nhất cũng là hơn ngàn tích phân a!

Tương đối với đó Thẻ Bài của Hệ Thống này so sánh rẻ hơn nhiều, nhiều nhất cũng 500 tích phân, rẻ thì 5 tích phân.

Cái kia Như Ý Chỉ Dẫn Thẻ nhìn qua tương đối rẻ, chỉ có 7 tích phân.

Bất quá với thực lực của ví tiền của mình, Trương Hàn có chút cắn răng nghiến lợi.

Thiết Mao Viên lúc đầu so hắn lớn hơn 2 cảnh giới thì bằng với 2 tích phân, 8 con Ngân Lang Cấp 1 thì bằng 4 tích phân, cùng với Ngân Lang Vương 1 tích phân nữa, tổng cộng lại hắn chỉ có hơn 7 tích phân! Và thế đéo nào cái này Như Ý Chỉ Dẫn Thẻ lại vừa đúng 7 tích phân a? Cũng không nên trùng hợp như vậy chứ a!

Bất quá Trương Hàn vẫn cắn răng mua, tiền kiếm được không phải để nhìn mà là để dùng! So với số tích phân ít ỏi này Trương Hàn càng cảm thấy mạng của mình quan trọng hơn! . đam mỹ hài

"Keng! Thành công mua được Như Ý Chỉ Dẫn Thẻ! Không biết Ký Chủ có ngay lập tức sử dụng?" Âm thanh Hệ Thống dò hỏi vang lên trong đầu.

Trương Hàn thì không quan tâm liền nói có:"Có!"

"Keng! Sử dụng Như Ý Chỉ Dẫn Thẻ thành công! Nội tâm Ký Chủ bây giờ muốn tìm được đồ vật nhất chính là những gì có thể ngăn chắn hoặc diệt vi khuẩn do vết thương! Hệ Thống đang dò xét trong phạm vi trăm mét!"

Trương Hàn trước mắt hiện lên một cái như là ra đa màn hình, một lúc sau thì cái này ra đa phía trên sáng lên một loại chấm đỏ.

Chấm đỏ liên tục nhấp nháy, song song đó Hệ Thống âm thanh cũng liên vang lên:

"Keng! Dò xét thanh công! Tìm Kiếm Chỉ Dẫn: 30m phía đông có một bãi Tịnh Xú Thảo, hãy dùng này Tịnh Xú Thảo nhai cho nát sau đó dùng vải vóc bó lại nơi vết thương! Không chỉ có thể gia tăng hồi phục tốc độ mà còn sát khuẩn ở vết thương!"

Trương Hàn nhẹ gật đầu, sau đó từ từ đứng dậy, 30m so sánh gần, với Luyện Thể Cảnh Nhị Trong tu vi thể chất tới nói thì là không đáng kể, chỉ cần chút xíu là tới ngay.

Thế là Trương Hàn hắn liền chạy như bay phi về phía đông, chỉ tốn hơn 3 phút thì đã tới nơi, trước mặt hắn lúc này là một đám có màu xanh lục đậm, chung quanh nơi bọn chúng sạch sẽ không một hạt bụi.

Trương Hàn không khỏi hỏi:"Đây là Tịnh Xú Thảo?"

"Keng! Chính xác!" Hệ Thống trả lời câu hỏi mà Trương Hàn đặt ra.

Thử ngắt đi một lá cỏ bỏ vào miệng, thử nhai một cái.

"Phụt!!" Trương Hàn sắc mặt đen thui liền phun ra ngay lập tức.

"Cmn kẻ đặt tên cho cỏ này chắc chắn có độc a! Tên Tịnh Xú mà lại thối với đắng như vậy!"

Trương Hàn sắc mặt tràn đầy hắc tuyền nhìn bãi cỏ, nhưng vẫn đi lên bứt tận ngọn hết toàn bộ.

Hắn định đem về trồng ở trong hang, từ đây đến hết một năm thí luyện thời gian còn dài, trong đó sẽ không ít phải bị thương tình huống, cái này Tịnh Xú Thảo theo như Hệ Thống nói thì có thể tăng tốc hồi phục vết thương, tác dụng có thể nói là khá lớn, ít nhất là đối với bây giờ hắn cần loại này Dược Liệu.

Đào lên hết đám này cỏ, Trương Hàn liền bỏ vào trong lòng ngực rồi chạy về.

Hơn 3 phút sau rốt cuộc thì hắn cũng trở về, nhưng mà nơi này đột nhiên xuất hiện một nhóm người! Nhóm người thứ hai mà Trương Hàn gặp được từ lúc bắt đầu Thí Luyện!

Nhóm người này chỉ có hơn 9, Binh Khí thì có phần pha tạp, Binh Khí có người thì hoa lệ kẻ thì tầm thường.

Cả hai bên đều dè chừng nhìn nhau, nhưng sau đó một cái đầu không nhiều tóc lắm thiếu niên đi ra, bộ dáng có vẻ là nhóm người này thủ lĩnh.

Hắn nói:"Huynh đệ, nơi này bọn ta chiếm trước, mời ngươi đi thôi!"

Hắn giọng điệu như không có việc gì, thậm chí là đối với Trương Hàn còn có chút hữu hảo cảm giác.

Nhưng Trương Hàn thì lại không nghĩ vậy, khuôn mặt hắn nhịn không được cười tươi một cái nói:"Các ngươi đang lấy thứ thuộc về ta có biết không?"

Cái kia thiếu niên ít tóc gọi là Trần Văn Long nghe vậy không khỏi nhíu mày, có chút không vui nói:"Huynh Đệ? Ngươi nói như vậy là có ý gì a? Nơi này vốn dĩ là bọn ta tới trước, làm gì có đồ của ngươi?"

Trương Hàn nghe vậy cũng không có cái gì tức giận, hắn biết bọn người này thực sự không biết gì về việc nhưng này Yêu Thú thi thể là do hắn gϊếŧ, bất quá nếu như tiếp theo có cái gì quá đáng sự việc, hắn có thể sẽ thử một lần nhuốm máu hai tay của mình!

"Những này Yêu Thú là do ta gϊếŧ. Ta nói như vậy các ngươi hiểu chưa?" Trương Hàn lạnh nhạt cười.

Trần Văn Long ánh mắt hơi co rụt lại, nhưng vẫn cười nói:"Haha! Huynh đệ ngươi nói đùa! Nơi này rõ ràng đám này Yêu Thú tự mình đấu đá lẫn nhau, làm gì có việc đó!"

"Nói là của ngươi liền là của ngươi sao!" "Xùy! Loại người không làm mà muốn có ăn như ngươi cũng xứng nói chuyện với Long Ca!"

Nhóm người phía sau Trần Văn Long chỉ vào Trương Hàn liên bắt đầu chửi rủa.

Trương Hàn hai mắt hơi hí lại, cười như không cười nhìn nhưng người này, lúc này tâm tình hắn có chút lạnh, hắn biết lần đầu tiên gϊếŧ người của mình sắp tới rồi!

Hắn thật không tin những người này không biết hắn gϊếŧ những này Yêu Thú, trên người của chúng có những vết thương do kiếm và thương gây ra, dùng mắt thường cũng biết là người gϊếŧ, nói chi là trên lưng hắn còn có một cây đẫm máu Trường Thương.

Mà lại một đám Ngân Lang lại tàn sát đồng loại? Đừng nói là Thiết Mao Viên làm, nhìn vào cũng biết thi thể của nó đã chết lâu đến mức thối rửa luôn rồi!

"Huynh đệ! Ngươi thấy đấy, bọn ta không thể tin ngươi một cách hời hợt như vậy được! Thậm chí trên người ngươi còn không có dầu hiệu bị thương, đám này Yêu Thú lại đông như vậy làm sao ngươi có thể một mình gϊếŧ hết mà không có bị tí nào thương tích chứ!" Trần Văn Long thở dài một tiếng, hai tay dang rộng như thể hiện mình rất bất đắt dĩ.

"Đúng vậy! Đúng vậy! Đúng Vậy!" Nhóm này người đồng loạt hò hét, như muốn dùng tâm lý công kích để trấn trụ Trương Hàn.

Trương Hàn nếu như là trước vụ Thiết Mao Viên có thể sẽ bị trấn trụ mà rút đi, mà bây giờ đã khác rồi! Trương Hàn hắn sau khi quan sát những người kia trước cái chết điên cuồng giãy dụa đã hiểu ra một điều.

Nếu muốn sống sót nơi này thì hãy ích kỷ vào, nếu lợi ích bị xâm phạm thì hãy gϊếŧ những kẻ đó!

Trương Hàn bây giờ đã hoàn toàn đổi thay, hắn quyết định trở thành một người ích kỷ chỉ sống vì mình! Ít nhất là bây giờ hắn sẽ như vậy.

Từ từ gỡ xuống trên lưng Trường Thương, Trương Hàn hít sâu một hơi, sau đó cười nhạt nhìn về nhóm người nói:"Các người muốn ta chứng minh sao?"

"Toàn Thể Cầm Lên Binh Khí Nhanh!!!" Trần Văn Long như phát hiện điều gì, điên cuồng hét lên.

"Phốc!"

"Lựa chọn các ngươi đã sai! Bây giờ thì hãy nhận lấy trừng phạt đi!" Trương Hàn nhào về đám người, dùng Trường Thương đâm thủng một người lòng ngực, hai mắt lạnh băng, miệng thì cười nhạt như không có việc gì.

"Ngươi!" Cái kia thiếu niên không cam lòng chỉ Trương Hàn ngay sau đó liền tắt thở.

"A!! Ta phải gϊếŧ ngươi!" Một cái thiếu nữ hơn 13,14 tuổi nhìn vậy liền hai mắt đỏ bừng cầm lên chính mình kiếm đâm về phía Trương Hàn.

"Ngươi? Nghĩ ta không dám gϊếŧ nữ nhân?" Trương Hàn cưới nhạt, vốn dĩ ấm áp như liệt nhật nụ cười lúc này có chút dữ tợn, lạnh băng ngữ điệu khiến người ta rét run.

"A?" Cái kia thiếu nữ chưa hiểu chuyện gì thì một ánh kiếm che hết tầm mắt, thứ nhìn thấy cuối cùng chỉ là thi thể của mình ngã xuống với cột máu phun trào.

"Toàn bộ tập trung lại lực lượng! Tạo thành vòng tròn tấn công hắn!" Trần Văn Long trên trán mồ hôi lạnh chảy xuống, nhưng hắn vẫn tiếp tục ra lệnh.

Thấy nhóm người lựa chọn bao vây chính mình, Trương Hàn không khỏi cười nhẹ, thu đi bội kiếm trên tay.

Sau đó liền nắm chặt Trường Thương, nhảy cao lên rồi dùng Trường Thương đập mạnh xuống nên đất.

"Rầm!" Lực lớn làm cho mảnh đất rung chuyển liên hồi, nhóm người cũng đi theo mất thăng bằng mà té xuống đất.

Trương Hàn sao lại bỏ qua cái này cơ hội, hắn liền dùng Trường Thương đâm vào cổ những người này.

"Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!...." Liên hồi sau tiếng xiên thủng vang lên.

Trần Văn Long lúc này nào có tự tin bộ dáng như lúc đầu, sắc mặt hắn tràn đầy sợ hãi và tuyệt vong. Hắn biết chính mình đυ.ng phải tấm sắt, thậm chí cái này tấm sắt còn lên cả giáp gai.

"Huynh....Huynh đệ! Tha...THA...THA CHO TA ĐI!!" Trần Văn Long liên tục lùi về sau, phía dưới quần hắn còn có chút hôi thối mùi bốc lên.

Trương hàn trên mặt có một vết máu tươi dính lên, nhưng hắn không quan tâm, mà là có chút ghét bỏ nhìn Trần Văn Long, nói:"Cứ tưởng là cái gì hạng người! Chậc, xem ra là ta quá xem trọng ngươi!"

"Thôi! Đi tốt nha!"

"Không muốn!!!"

"Phốc!!"