Ngoại Truyện (1)

Edit: Va

Bộ phim mới của điện ảnh Quang Hải phá kỷ lục 1 tỷ lượt xem, mà Nhạc Hải Sanh lại đang bị Âu Dương Tranh đè lên tường.

Trong đại sảnh kim bích huy hoàng, đám đông quần áo lượt là, thực ăn trên bàn tiệc dài rực rỡ muôn màu cùng với rượu vang xa xỉ. Các nhân vật tai to mặt lớn trong ngành công nghiệp giải trí và các nghệ sĩ lớn tụ tập với nhau, không một ai chú ý tới màn vừa phát sinh trong góc xó, nhất là khi Âu Dương Tranh đã kéo rèm cửa che lên hai người.

Sau lưng Nhạc Hải Sanh áp vào cửa sổ lạnh toát, Âu Dương Tranh chống hai tay lên tấm kính thủy tinh bên tai cô, tư thế này khiến con nai trong lòng Nhạc Hải Sanh nhảy loạn, không chỉ động tâm, mà cơ thể cũng không thích hợp.



Cô cố gắng chống người, duy trì thần trí. Nhưng bàn tay dưới làn váy đang xoa đùi cô kia lại cố tình gây nhiễu loạn tâm chí. Cái đầu choáng váng không thể tập trung, cơ thể hơi nhũn ra, phải nhờ tấm kính phía sau chống đỡ.



"Vừa nãy cậu cho tôi uống cái gì..."



Ban nãy khi cô đang đứng trước một hàng thức ăn nhẹ tinh tế thì Âu Dương Tranh bưng rượu tới mời. Cô nói không uống được rượu, anh ta lập tức không chớp mắt đổi lại thành sữa. Trước mặt bao người, cô không tiện từ chối, hơn nữa chuyện trước kia khiến người ta chột dạ, cô đành nhắm mắt mà uống —



Nhưng không được bao lâu thì cảm thấy bản thân không đứng nổi nữa, rồi chợt bị Âu Dương Tranh cứng rắn túm đến góc xó.



Nhất định ly sữa có vấn đề!



Âu Dương Tranh cong khóe miệng, gương mặt đẹp trai lộ ý cười xấu xa: "Là thuốc kí©ɧ ɖụ©."



Nhạc Hải Sanh mở to hai mắt nhìn.



Cô cố dùng hết sức lực còn lại để đẩy Âu Dương Tranh ra, muốn đi ra ngoài. Nhưng không đi được hai bước đã mềm nhũn chân, nếu không có Âu Dương Tranh giữ lại thì xém chút ngã quỵ.



Cả người hư nhuyễn vô lực, trong bụng có ngọn lửa nhỏ bùng lên dữ dội, giữa hai chân cũng nổi lên cảm giác khác thường, cảm thấy qυầи ɭóŧ dinh dính... Cô túm caravat của Âu Dương Tranh, miễn cưỡng đứng thẳng, muốn lớn tiếng chất vấn, nhưng tiếng nói phát ra lại mềm nhũn như hờn dỗi: "Cậu, xấu xa, mau đưa tôi tới bệnh viện..."



Ý cười của Âu Dương Tranh càng sâu: "Không còn kịp rồi, thuốc đã phát huy tác dụng. Giờ mà bước ra đại sảnh sẽ bị xấu mặt trước nhiều người đấy."



— Tên hỗn đản này! Nhạc Hải Sanh nghiến răng nghiến lợi, hắn hận cô tới mức nào mới chỉnh cô thê thảm thế này a?!



Âu Dương Tranh liếʍ môi, nhìn bộ dáng cô gái nhỏ trừng mắt, còn đang chờ cô cầu xin tha thứ, thì thấy cô xoay người sang chỗ khác, vén váy, vươn chân về phía cái cửa sổ!



Âu Dương Tranh dại ra nhìn người phụ nữ cố gắng trèo qua cửa sổ nhưng không được vì quá yếu. Nửa người trên đã vươn ra ngoài, nhưng cái chân vẫn vùng vẫy, làn váy bị vén cao, bên trong hai cái chân dài trắng nõn bị nhìn không sót gì, vậy mà cái mông nhỏ mượt mà cong tớn còn lúc ẩn lúc hiện trước mắt... Mâu sắc của anh tối sầm lại, đi lên kéo Nhạc Hải Sanh xuống dưới, khiêng lên vai.



"Cậu muốn làm gì?!" Nhạc Hải Sanh nóng nảy, sợ Âu Dương Tranh lại nghĩ ra chủ ý xấu xa gì đó. Cô liều mạng giãy giụa, đổi lấy Âu Dương Tranh không nặng không nhẹ vỗ lên hông cô một cái.



"Còn lộn xộn nữa sẽ quăng cô vào giữa đám đông cho người ta xem cô xấu mặt."



Uy hϊếp này vô cùng hữu hiệu, Nhạc Hải Sanh không dám động, mặc cho Âu Dương Tranh khiêng cô đi, chân dài dễ dàng vượt qua cửa sổ, cũng không quay đầu lại đi theo hành lang ra ngoài.



Đi đến nơi có người, anh đổi tư thế thành nửa ôm nửa kéo cô vào thang máy.



Trong thang máy chỉ có hai người bọn họ, nhưng Âu Dương Tranh vẫn không buông Nhạc Hải Sanh ra, mà làm bộ như không chút để ý nhìn cô.



Nhạc Hải Sanh cũng không còn hơi sức để chú ý tới ánh mắt của anh ta. Hai gò má của cô ửng đỏ cả lên, ánh mắt nửa mở nửa khép, dưới lễ phục, hai cái đùi thon dài kẹp chặt nhau, nhẹ nhàng ma sát. Thuốc đã phát tác, cả người nóng như đang tắm hơi, thiếu niên bên cạnh còn tản ra hoocmon man mát dụ hoặc, càng dẫn tới từng đợt trống rỗng trong người. Hơi bất tri bất giác, cô dựa cả người vào người thiếu niên, chôn mặt vào hõm cổ anh ta, cái mũi thanh tú cọ cọ mạch máu, tham lam hít lấy.



Vách tường thang máy bóng loáng như gương, hiện rõ hai bóng người gần kề chặt chẽ.



Âu Dương Tranh bị cô cọ có chút chịu không nổi, cắn răng lôi cô ra — bây giờ anh không giống trước kia, không còn là lính mới nữa, bộ phim đang công chiếu khiến anh đứng nơi đầu sóng ngọn gió, nếu bây giờ nháo lên mấy loại tin tức như "Nam thần mới nổi và Thiếu phu nhân của Hạ gia ân ái trong thang máy", thì người đại diện Chu nhất định sẽ liều mạng với anh.



Cửa thang máy "Đinh" một tiếng mở ra, đứng ở tầng hầm đỗ xe, Âu Dương Tranh kéo Nhạc Hải Sanh tới chỗ đỗ xe của mình, mở ghế phụ ra đẩy cô vào, còn mình thì ngồi vào ghế lái.



Lúc này Nhạc Hải Sanh đã không duy trì được thanh tỉnh. Cô mềm yếu dựa lưng vào ghế ngồi, nhẹ nhàng rêи ɾỉ, dẫn tới lỗ tai của Âu Dương Tranh run lên một trận. Lúc anh vươn người qua thắt dây an toàn cho cô, cô liền ngả người hôn lung tung lên mặt và khóe môi của anh, hai cánh tay như rắn trườn bò lên cổ anh. Khó khăn lắm Âu Dương Tranh mới ấn được cô xuống, sau đó nhanh chóng thắt dây an toàn của mình, lái xe ra khỏi bãi đỗ xe

Vote và cmt nào mọi người❤️