Chương 33

"May quá, cuối cùng Đông Đông nhà chúng ta cũng thoát ế rồi, sau này bớt phải ăn thức ăn cho chó."

"Bác... hai bác là ba mẹ của anh ấy?"

Bình thường, Cảnh Nhược Đông đi đâu, làm gì, cũng báo với Kỳ Hinh một tiếng, nhưng việc ba mẹ anh đến đây, anh hoàn toàn không nói gì với cô để cô chuẩn bị cả.

"Đương nhiên rồi, hôm nay, là hai bác mạo muội đến, con không để ý đâu nhỉ."

Kỳ Hinh mỉm cười, nhưng lại có phần gượng gạo, cô mau chóng mời hai người vào nhà.

"Xin lỗi hai bác, cháu... cháu vừa mới ngủ dậy xong nên vẫn chưa có sửa soạn... bác đợi cháu một lúc thôi."

Dứt lời, Kỳ Hinh chạy ngay lên phòng.

Trời ơi, sao ba mẹ của anh lại đến chứ? Có phải là muốn ném cho cô một cục tiền rồi bắt cô rời khỏi anh không?

Cô thật sự rất sợ, bởi vì... trong suốt một năm, cuộc sống của cô đã xuất hiện một Cảnh Nhược Đông rồi, thiếu anh... cô thật sự cảm thấy khó chịu.

Sửa soạn xong xuôi, Kỳ Hinh xuống phòng khách, ngồi đối diện với hai người.

"Cháu là Kỳ Hinh đúng không?"

"Vâng."

Bà Cảnh mừng rỡ, đánh nhẹ vào vai ông Cảnh một cái.

"Tôi đã nói rồi mà, ông còn không tin."

"Nhưng một đứa già mõ như nó có khả năng lấy được một cô gái trẻ như vậy sao? "

Kỳ Hinh nghe được hai người trước mắt nói chuyện, cô rất bối rối, bởi vì... hai người còn đang nghĩ rằng cô vẫn là một cô gái, mà cô, thực ra đã là người phụ nữ có một đời chồng rồi, thậm chí còn có một đứa con gái nữa.

"Tiểu Hinh à, con đừng để ý tới lão già kia nói linh tinh."

"Đông Đông nhà chúng ta, mặc dù tuổi có hơi lớn chút, nhưng lại được cái mặt đẹp, có tiền lại có quyền."

"Hơn nữa tính nó rất thật thà, trước giờ không biết nói dối cái gì đâu, đảm bảo sau này nó sẽ một lòng với con."