Chương 31

"Anh... anh bị dở người à, ai nói với anh là tôi mang thai?"

"Em không phải đang mang thai sao?"

Nhìn cách mà Kỳ Hinh chối từ, Minh Thành cố lừa dối bản thân mình, để tin rằng cô không hề mang thai.

"Anh làm sao vậy chứ, tôi không có mang thai!"

"Tôi... bị dị ứng tôm."

Minh Thành mừng rỡ. Cô không mang thai, là tên Cảnh Nhược Đông kia lừa hắn, anh muốn hắn hết hi vọng đối với cô.

"Anh xin lỗi... Nhưng Kỳ Hinh, em trở về được không?"

"Trong suốt một năm nay, anh phát hiện... Nhã Hinh không có tốt như anh nghĩ, cuộc sống không có em, thật sự rất khó khăn."

Kỳ Hinh run rẩy, cô đang dao động. Cô biết rằng, bản thân cô không còn yêu Minh Thành nữa... nhưng giữa cô và hắn còn có một sợi giây kết nối đó chính là Uyển Uyển.

"Vì Uyển Uyển, em có thể quay lại không?"

"Chuyện này... tạm thời đừng nói đến nữa."

Kỳ Hinh thực sự rất áy náy, vì chuyện của Uyển Uyển, cô quả thực đã từng nghĩ tới chuyện quay về để cho con bé một gia đình toàn vẹn như xưa.

Nhưng còn Cảnh Nhược Đông... cô không thể không nghĩ cho anh được. Khi cô tuyệt vọng nhất, là anh đã đến bên cô, thậm chí, anh cũng không hề quan tâm tới chuyện cô đã từng có một đời chồng, một đứa con...

"Hinh nhi, chúng ta về nhà thôi."

Cảnh Nhược Đông bước tới, kéo Kỳ Hinh lại gần mình. Anh quả thật là đang muốn khoe khoang chiến tích của mình... cho dù là đang nói xạo.

"Hai người... hai người đang sống chung?"

"Đương nhiên, cô ấy là vợ chưa cưới của tôi, hiện giờ lại mang thai con tôi, làm sao có thể xa cách nhau được?"

Đôi mắt Kỳ Hinh lúc này như muốn nuốt chửng Cảnh Nhược Đông vậy, ai cho anh cái quyền nói mấy lời như thế chứ?

Cảnh Nhược Đông cười thầm, đưa tay xoa lên bụng Kỳ Hinh.

"Hinh nhi, còn phải về nhà để bảo bối nghỉ ngơi chứ."