Chương 14

"Mẹ... mẹ đừng bắt con về nhé... con muốn ở với mẹ Nhã cơ. Con không thích mẹ bằng mẹ Nhã đâu."

Kiều Linh vạn lần không ngờ tới, Uyển Uyển lại yêu quý Nhã Hinh đến mức... không muốn về với cô... thậm chí... còn khóc chỉ vì nghĩ rằng cô muốn đón bé về bên mình.

"Kỳ Hinh, cô đi được rồi đấy, Cảnh tiên sinh còn bị cô câu dẫn rồi, đừng đem con riêng về nhà làm xấu mặt người ta nữa!"

"Cô..."

Kỳ Hinh đưa mắt nhìn Uyển Uyển thật kĩ một lần để yên tâm, nhưng, cô chợt phát hiện ra, chân con bé có vết tím bầm.

"Mẹ, mẹ làm gì vậy?"

Kỳ Hinh hoảng hốt xốc váy Uyển Uyển qua đầu gối, toàn bộ vết tím bầm đã tụ máu, hơn nữa, nhiều chỗ còn xây xát lộ ra.

"Nhã Hinh! Cô đã làm gì con tôi?"

"Tôi có làm gì? Là do con bé ngã xe!"

Kỳ Hinh giơ tay, cho Nhã Hinh một cái bạt tai thật mạnh. Rõ ràng thế này, còn nói dối sao?

"Cô có nói thật không? Dựa vào những vết thương của con bé, cô hoàn toàn có thể ngồi tù mọt gông rồi!"

Nhã Hinh tức điên lên, cô ta hét lớn.

"Đến cả Uyển Uyển còn nói tôi tốt, cô dựa vào cái gì mà nói tôi bạo hành con bé?"