Chương 1: Phú nhị đại xuyên qua thế giới kỳ lạ

Bóng đen dày đặc, trong quán bar, những người xa lạ ngồi tốp năm tốp ba nói chuyện với nhau.

Rượu sặc sỡ, âm nhạc đinh tai nhức óc, nam nữ trên sàn nhảy điên cuồng vặn vẹo eo.

Trên lầu hai quán bar, một người đàn ông mặc tây trang màu đỏ diện mạo yêu diễm, tay trái ôm lấy một thiếu niên xinh đẹp, tay phải loạng choạng cầm chén rượu, ngẩn người nhìn nam nữ trên sàn nhảy.

“Tần thiếu, em là đại soái ca như vậy đang ở bên cạnh anh, sao anh còn đi nhìn bọn họ, có gì đẹp đâu.” Thiếu niên trong l*иg ngực nũng nịu mở miệng.

Tần An buông y ra, không vui nói: “Ngươi mới tới, không biết nguyên tắc của ta sao? Đi xuống, đừng làm cho ta nói lần thứ hai.”

Nguyên tắc của Tần An chính là, cậu muốn người con trai phải ngoan ngoãn nghe lời, nếu cậu không mở miệng, người đó phải làm người câm, ngoan ngoãn đi theo cậu.

Nhìn mặt Tần An không cảm xúc, thiếu niên biết Tần An tức giận rồi, y không cam lòng dậm chân, bị giám đốc mới lên tới đuổi đi xuống lầu.

“Tần thiếu, nhân viên không hiểu chuyện, ngài đừng nóng giận, đêm nay của ngài hết bao nhiêu thì tính cho ta, xem như bồi thường cho Tần thiếu.”

Giám đốc mỉm cười xin lỗi Tần An, người này quán bar bọn họ không đắc tội nổi, cậu ta mà nổi giận thì còn có thể làm gì bây giờ, dỗ thôi.

“Cũng coi như được đó.”

_

Giới thiệu một chút, Tần An, một phú nhị đại chỉ biết ăn nhậu chơi bời, trong nhà mở công ty đa quốc gia, ở trong nước cũng là số một số hai, hiện tại do anh trai Tần Triết đang quản lý.

Bởi vì nhỏ nhất trong nhà, Tần An từ nhỏ được nuông chiều mà lớn lên, chỉ là sau khi thành niên, Tần An cả ngày lưu luyến với quán bar hộp đêm, còn thường gây thêm họa, đều là do ăn chơi trác táng mà ra, ba Tần tức giận đến mức muốn động thủ đánh chết cậu luôn.

……

Tần An ở quán bar nghe nhạc rồi chấm dứt, kêu tài xế trong nhà tới đón, khi về đến nhà đã bốn giờ sáng, cậu lung lay vào cửa, say đến mức có chút không phân rõ đông nam tây bắc.

“Ai da, con ngoan của mẹ, chậm một chút, chậm một chút, đừng ngã, sao lại say thành như vậy chứ.” Đây là tiếng lo lắng của mẹ Tần.

Tần An thân mật ôm mẹ Tần làm nũng nói: “Mẹ ơi, con muốn ăn bánh kem.”

Mẹ Tần nhìn con trai ngoan ngoãn, nhịn không được sủng nịch nói: “Được được được, ăn, cho con ngoan ăn.”

“Ăn cái gì mà ăn, thằng bất hiếu, mày còn biết trở về hả, mày, mày thật là làm tao tức chết, đã bao lớn rồi, cả ngày chỉ biết ăn nhậu chơi bời, mày nhìn xem mày giống bộ dáng gì, mày đây là muốn tức chết thằng già này, tao đánh chết mày thằng con bất hiếu.”

Đây là tiếng ba Tần nổi trận lôi đình, nói xong còn cầm lấy gậy đập vào trên người Tần An.

Tần An chịu không nổi, lập tức ngã xuống trên mặt đất, đầu đập lên bàn, phát ra tiếng “Phanh” vang dội.

Tần An ngất xỉu đi một giây kia, giống như nghe được tiếng thét chói tai hoảng sợ của mẹ, cũng thấy được khuôn mặt cha già nôn nóng, cậu muốn nói một câu cậu không có việc gì, nhưng mà làm như thế nào cũng không phát ra được âm thanh.

A, sao lại thế này.

Cậu sao lại không động đậy nổi, Tần An dùng sức giãy giụa, muốn mở to mắt ra, nhưng toàn thân cậu trên dưới không có một chỗ nào động được, ý thức lại rất tỉnh táo.

“Hu hu…… Con ngoan của mẹ, tại sao lại như vậy, đều tại anh, đều tại anh.” Mẹ Tần dùng sức đanh ba Tần.

“Là anh sai, An An là ba thực xin lỗi con, là ba sai rồi, ba không nên đánh con.” Ba Tần nhìn mẹ Tần tuyệt vọng, trong lòng rất tự trách, đó là con trai hắn sủng hai mươi năm đó, hắn sao có thể không thương tâm chứ.

“Ba, mẹ, ba mẹ yên tâm, con sẽ tìm bác sĩ đứng đầu ở nước ngoài để chữa bệnh cho An An, An An sẽ không có chuyện gì đâu, người thực vật tỉnh lại cũng có rất nhiều, An An nhất định sẽ tỉnh lại.”

Nghe được âm thanh người nhà nói chuyện, Tần An rốt cuộc hiểu rõ ràng, thì ra cậu bị cha già của cậu gõ một gậy thành người thực vật, trên thế giới sợ là không có người nào bi ai hơn cậu.

……

Tê ~ đây là đâu?”

Tần An ngồi dậy mờ mịt nhìn trần nhà tranh.

Đột nhiên trong đầu hiện lên các đoạn ngắn, đầu óc đau đớn một trận, cậu nhịn không được ôm đầu nằm trở lại trên giường.

Nửa giờ sau, tiếp thu ký ức xong Tần An còn có chút ngây ngốc.

Cậu đột nhiên nghĩ đến cái gì, lập tức đứng dậy chạy tới phòng bếp.

Nhìn trong nước gương mặt thiếu niên có bảy phần tương tự cậu, đầu óc toàn là câu nói cậu xuyên!! Xuyên! Xuyên!

Tần An xuyên qua, còn xuyên qua đến một thế giới kỳ lạ.

Quốc gia hiện tại cậu đang sống có trình độ phát triển giống thời Tống.

Nơi này người mặc kệ là nam hay nữ, chỉ cần ngươi có quyền thế, thì có thể tam thê tứ thϊếp.

Nơi này có một loại thuốc có thể làm nam nhân mang thai, cậu có chút hoài nghi chính mình có phải xuyên đến thế giới nữ tôn rồi hay không.

Bằng không thì sao nam nhân mang thai được?! Xác định thật sự không phải thế giới nữ tôn ư?

Nguyên thân Tần An, năm nay mười lăm tuổi.

Gia gia Tần An tổng cộng có năm đứa con, hai nhi tử ba nữ nhi, ba nữ nhi đã gả chồng, trong nhà còn hai nhi tử.

Tần đại bá gọi là Tần Thiết Trụ, cưới vợ Lý Thúy Trúc, sinh hai nhi tử một nữ nhi, đại nhi tử Tần Võ 17 tuổi, cưới vợ Vương Vũ Tình, ở trấn trên làm thu chi, không thường về nhà, Tần Bình bằng tuổi Tần An, cùng đi học chung trường, nữ nhi Tần Nguyệt mới mười bốn, đã đính hôn với Tiểu Hỏa thôn cách vách.

Tiểu thúc của Tần Thiết Chùy là cha Tần An, cưới vợ Trương Hoa Mai, sinh hai nhi tử hai nữ nhi, Tần An là lão đại.

Lão nhị lão tam là long phượng thai, hai anh em được phân biệt là Tần Phỉ Tần Y, còn nhỏ, mới bảy tuổi, nhỏ nhất muội muội Tần Bối năm nay mới ba tuổi.

Tần gia không có chia nhà, người nhiều đồng ruộng cũng nhiều, điều kiện sinh hoạt trong thôn cũng tính là không tồi.

Trong nhà cũng có tiền cho nam tử đi học ở thôn cách vách.

Nguyên nhân nguyên thân chết cũng có chút kỳ ba, bởi vì việc học theo không kịp, bị phu tử phê bình, nhất thời không nghĩ không thông nên ngỏm củ tỏi.

Năng lực chịu đựng thật sự không yếu đâu.

Đã tới thì an tâm ở lại thôi, về sau cậu chính là Tần An của Tần gia.

May mắn hiện tại là buổi tối, người Tần gia không biết nguyên thân Tần An đã ngỏm củ tỏi, bằng không người Tần gia sẽ thương tâm.

Sáng mai còn phải dậy sớm đi học, Tần An ngáp một cái, mơ mơ màng màng ngủ tiếp.