Chương 24: Con gái của chủ tịch xã

– Ai u, con gái của cha đã về, cất đồ nhanh chút quay lại, cha muốn ăn cơm.

Khấu Đại Bằng xoay mặt cười nói.-

– Vâng, cha à nhà mình có khách sao?

– Cũng không tính là khách, đây là anh họ của con, tên là Đinh Trường Sinh!

Khấu Đại Bằng giới thiệu;

– Đúng, cũng còn có tên là Đinh Nhị Cẩu, bất quá biệt danh của anh cũng không nhiều lắm, mọi người cũng thường gọi anh là Đinh Nhị Cẩu, tên nào em gọi cũng được!

– Hắc hắc, Đinh Nhị Cẩu, còn có cái tên này, thật sự là hay nha.

Đinh Nhị Cẩu liếc qua Khấu Đại Bằng, rồi lại nhìn một chút cô bé này chừng mười lăm, mười sáu tuổi, thật sự cô bé không giống Khấu Đại Bằng, mà cô gái này y hệt mẹ nàng, với Triệu Hinh Nhã dáng dấp rất giống, vừa nhìn thấy thì biết ngay là một cô bé rất xinh đẹp còn trong lứa tuổi dậy thì, đừng nhìn thấy hiện tại trên người là bộ đồng phục học sinh bình thường, nếu thay bộ đồng phục học sinh, mặc vào bô quần áo thời trang, nhất định là rất hấp dẫn mê người, trong lòng Đinh Nhị Cẩu đang nghĩ như thế.

– Khấu Oánh Oánh, đừng không lễ phép như vậy, phải kêu kêu là anh họ, hoặc gọi là anh Trường Sinh.

Từ phía sau Triệu Hinh Nhã bưng thức ăn đi ra, nói với cô bé một câu, Đinh Nhị Cẩu mới biết cô bé này tên là Khấu Oánh Oánh.

– Mẹ, con đâu có nói gì sai đâu, là chính bản thân anh ấy nói, có phải hay không anh Nhị Cẩu.

Khấu Oánh Oánh thè lưỡi nói.

– Con bé này xem kìa, có phải là muốn ăn đòn.

Triệu Hinh Nhã sừng sộ lên giáo huấn cô bé, Khấu Oánh Oánh thè lưỡi, làm cái mặt quỷ rồi chạy trở về trong phòng của mình.

– Tiểu Đinh, cháu đừng giận, con bé kia chính là như vậy, không biết lớn nhỏ gì hết.

– Thím, không có việc gì đâu, tất cả mọi người lâu nay đều gọi cháu như thế, cháu cũng đã quên tên gọi đúng của mình rồi, ha ha….

Đinh Nhị Cẩu cười nói với dáng dấp hơi ngây ngô, bộ dáng như vậy khiến cho Triệu Hinh Nhã trong lòng đối này tên nhóc này hảo cảm càng gia tăng thêm vài phần.

– Oánh Oánh có phải học cấp hai ở trên trấn hả thím?

– Đúng vậy, học lớp 9 rồi, sang năm chuẩn bị thi vào cấp ba rồi, mà cả ngày chỉ biết vui chơi, học tập không tốt lắm, thật là đau đầu, trong khi thím của cháu là giáo viên dạy học, cũng không dạy nổi con bé được, thành tích học tập của nó không ổn chút nào.

Khấu Đại Bằng bưng một chén rượu lên, hơi buồn bực nói.

Lúc này Khấu Oánh Oánh đã ra và cùng Triệu Hinh Nhã đều ngồi xuống một bên bàn bên, nghe thấy cha mẹ mình nói xấu mình trước mặt người ngoài làm Khấu Oánh Oánh mất hứng.

– Cha yên tâm đi, con thi lên cấp ba một chút vấn đề đều không có sao, an tâm ăn cơm, uống rượu của cha đi, chuyện của con, cha không cần lo lắng đến.

– Cha của con có thể không lo lắng à, mẹ là giáo viên còn không có dạy cho con học được giỏi, mẹ hiện tại cũng không có mặt mũi đi dạy cho người khác nè.

Triệu Hinh Nhã vừa gắp đồ ăn cho Khấu Oánh Oánh vừa nói.

– A..mọi người có nhường cho con ăn cơm không đây? Ăn cơm đi! A ha! Mẹ, mẹ phát tài sao, sợi dây chuyền này rất đẹp nha, ai mua cho mẹ vậy?

– Con nít đừng nói bậy bạ, ăn cơm của con đi.

Triệu Hinh Nhã mặt đỏ lên, vừa rồi đã quên tháo sợi dây chuyền xuống, để cho ánh mắt con gái nhìn thấy ….

– Em là Oánh oánh đúng không, anh cảm thấy em thực thông minh, có thể là phương pháp học tập chưa đúng cách, nếu để cho anh phụ đạo em mấy tháng, bảo đảm, thi vào trường chuyên cấp ba cũng không có vấn đề!

Đinh Nhị Cẩu vừa thấy Khấu Oánh Oánh chăm chú nhìn vào sợi dây chuyền trên cổ của Triệu Hinh Nhã, trong lúc đó Triệu Hinh Nhã lúng túng mắc cở, chứng tỏ là Triệu Hinh Nhã cũng không muốn cho con gái biết là sợi dây chuyền từ đâu mà có, nên hắn tìm cách hướng sự chú ý của Khấu Oánh Oánh về phía mình.

– Cái gì, anh nói khoác lác, cái gì mà thi vào trường chuyên cấp 3, nếu anh có thể giúp cho em thi đậu vào trường chuyên cấp ba trên huyện, cha mẹ của em sẽ dập đầu cám ơn anh rồi.

Khấu Oánh Oánh không che đậy miệng nói.

– Cái con bé này, nói chuyện gì đâu không.

Khấu Đại Bằng lúc này cảm thấy không vui lắm, hắn chẳng biết, hôm nay mang tên nhóc này vào nhà là đúng hay sai nữa, bất quá thấy rỏ tên nhóc này muốn lân la kết giao với người nhà của ông, chỉ trong khoảng thời gian ngắn mà khiến cho người nhà của mình đều đối với hắn sinh ra hứng thú.

– Oánh Oánh, em có biết anh trước kia học hành ra sao không?

Đinh Nhị Cẩu gắp thức ăn vào miệng, vừa nhai vừa nói.

– Học hành ra sao? Chẳng lẽ anh còn là một thiên tài?

– Thiên tài thì anh không dám nhận, trường chuyên cấp ba Hải Dương ở trên huyện chắc em phải biết, ngày trước anh học ở đấy, từ năm lớp mười đến lớp mười hai, anh luôn là đứng đầu lớp, cho đến khi anh nghỉ học đấy, em có thể hỏi thăm một chút ở trên đó, xem anh có nói khoác là hay là không!

Đinh Nhị Cẩu nói thực nghiêm túc, giống như đó là một loại hãnh diện rất đáng được tôn trọng, Triệu Hinh Nhã với Khấu Oánh Oánh đều đình chỉ hết thảy cử động, kinh ngạc nhìn Đinh Nhị Cẩu, mặc dù biết Đinh Nhị Cẩu là một tên du thủ du thực, nhưng đối với Đinh Nhị Cẩu chuyện trước kia, Khấu Đại Bằng cũng là biết rất ít.

– Vậy anh vì sao không đi học tiếp vậy?

Khấu Oánh Oánh yếu ớt hỏi.

– Năm trước có trận sạt lở đất đá do lũ lụt, cha mẹ anh đều gặp nạn, lập tức nhà anh liền tan vỡ không còn chi nữa, cũng không có họ hàng quan tâm đến, cho nên anh phải nghỉ học, nếu không có trận thiên tai xảy ra, anh có thể thi đậu vào đại học dễ dàng đấy, nhưng hiện tại, cái gì cũng không có, ít nhiều gì chú Đại Bằng cũng đang giúp anh, nên anh mới có nơi ăn cơm để mà sống, anh kể chuyện này cũng không dễ nghe lắm đâu, hai tháng trước, anh còn đi khắp hang cùng ngõ hẻm ăn trộm, làm tên du thủ du thực đầu đường xó chợ đấy.

Đinh Nhị Cẩu nói chuyện rất nhẹ nhàng, nhưng nhà này ba người không có một ai nghe mà thoải mái trong lòng, Triệu Hinh Nhã sắc mặt rất là thân thiết tình cảm nhìn hắn, còn Khấu Oánh Oánh gương mặt thì như sùng bái hắn, Khấu Đại Bằng cũng là lần đầu tiên nghe hắn kể lại mọi chuyện, bất quá hắn biết Đinh Nhị Cẩu chỉ số thông minh tuyệt đối không thấp, cho nên trong lòng ông càng thêm quyết định muốn bồi dưỡng tên nhóc này một phen, đem hắn trở thành người của mình, vì sĩ đồ tương lai sự nghiệp của mình đấu tranh anh dũng.

– Anh Nhị Cẩu, vậy anh có thời gian dạy em một chút đi, cha mẹ em cứ ngại thành tích của em không thể thi nỗi vào trương chuyên cấp ba, làm em phiền toái chết được, nếu em có thể thi đậu trường chuyên, bọn họ mừng phát điên luôn đó.

Cô bé cũng đang hy vọng hắn giúp được cô.

– Ha ha, chuyện này không thành vấn đề, chỉ cần chú thím đồng ý, khi nào gọi thì anh sẽ đến, học tập là phải có phương pháp đấy, nhìn em là biết chưa hiểu phương pháp học rồi.

Đinh Nhị Cẩu nói xong không thèm nhắc lại, hắn chờ xem Khấu Đại Bằng với Triệu Hinh Nhã tỏ thái độ, thật ra trong lòng hắn tin tưởng, cô bé học như thế nào không trọng yếu, đến lúc đi thi, phương pháp của hắn chính là dùng tiền đút lót thôi, chắc chắn là sẽ giúp cô bé đậu vào trường chuyên cấp ba!!!

Có một số việc không phải ngay từ đầu có thể biết được kết thúc ra sao, giống như Đinh Nhị Cẩu đang tiếp cận Khấu Đại Bằng, lúc mới khởi đầu ai cũng không có ý thức được đây là một điều tốt hoặc là xấu, nhưng trên thực tế, hiện tại Đinh Nhị Cẩu đang dần dần tiếp cận Khấu Đại Bằng với người nhà của ông ta.

Khấu Đại Bằng nhìn Khấu Oánh Oánh đang trò chuyện hứng thú với Đinh Nhị Cẩu, trong lòng ông nghĩ, thằng nhóc này thật là có tài, nếu mình bồi dưỡng dạy dỗ hắn tốt một chút, trong tương lai hắn sẽ là người nối nghiệp cho mình.

Đinh Nhị Cẩu đang cùng Khấu Oánh Oánh tán gẫu những chuyện lý thú trong trường học, đương nhiên cũng không tách rời được chuyện học tập để thi vào trường chuyên, phương pháp học tập hắn nói tương rất mới mẻ, mặc dù còn chưa qua kiểm nghiệm thực tiễn, nhưng do đã làm giáo viên ,Triệu Hinh Nhã cũng hiểu được có thể thử xem, cho nên Triệu Hinh Nhã đối với Đinh Nhị Cẩu thiện cảm đã tăng lên nhiều, không đơn thuần là chỉ là vì sợi dây chuyền đeo cổ.

Đinh Nhị Cẩu cùng Khấu Đại Bằng lại uống một chút rượu, hàn huyên chút ít về công tác quan hệ nhân sự ở trấn Lâm Sơn, mắt thấy bình rượu đế đã cạn đáy , Khấu Đại Bằng đã ý thức không tỉnh táo lắm, đầu lưỡi bắt đầu hơi líu lại , Đinh Nhị Cẩu mặc dù tỉnh táo hơn nhiều so với Khấu Đại Bằng, nhưng đầu cũng có chút hơi chóng mặt, hắn thò tay cầm chiếc đũa gắp rau, không ngờ thoáng cái trợt tay đem đôi đủa rơi trên mặt đất .

Hắn lắc đầu, cúi người xuống nhặt , lại trong lúc lơ đãng liếc về dưới bàn, Triệu Hinh Nhã một đôi chân mượt mà ưỡn thẳng , đường cong ưu mỹ trắng nõn cặp đùi đẹp, hoàn toàn bạo lộ trong mắt Đinh Nhị Cẩu, cô hai chân có chút khép lại , một bàn tay nhỏ nhẹ nhàng khoác lên nhẹ lên trên cái váy , bởi vì cái vày màu đen hơi ngắn , chỗ trong háng của cô như ẩn như hiện, vừa nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu thiếu chút nữa liền tròng mắt đều trừng ra ngoài .

Đinh Nhị Cẩu xem trong lòng dần dần như bốc hỏa , đầu óc giờ phút này thanh tỉnh lại không ít …

Thấy Đinh Nhị Cẩu ở dưới đáy bàn nhặt đôi đũa, một hồi mà vẫn chưa được , Triệu Hinh Nhã đột nhiên ý thức được cái gì , lập tức đôi gò má ửng hồng , vội vàng đem đùi khép chặt , lông mày khẽ nhíu lại, nhỏ giọng nhắc nhở:

– Nhị Cẩu đôi đũa đã bẩn, cũng đừng nhặt lên, để thím đi lấy cho cháu một đôi khác .”

Vừa nói, Triệu Hinh Nhã đứng lên , đi về phía phòng bếp .

Lúc Triệu Hinh Nhã đứng lên, hai chân có chút tách ra, ngay lập tức, Đinh Nhị Cẩu mắt không chớp nhìn thoáng qua, rốt cục thấy được bên trong cái váy đen bộ mặt thật , đang che giấu âʍ ɦộ là cái qυầи ɭóŧ màu trắng thật mỏng, mu âʍ ɦộ xông ra hướng phía ngoài nổi cao, phảng phất trong đó giống như là một cái bánh bao lớn nhô lên, bị dính chặt trong cái qυầи ɭóŧ trắng ngay chính giữa trung gian cái bánh bao trắng là hai mảnh đầy đặn mép lớn của âʍ ɦộ, hai bên mép như là sưng phồng lên, nhin thấy cảm giác phi thường đầy nhục cảm, Đinh Nhị Cẩu lập tức tinh thần chấn động, nội tâm không khỏi lớn tiếng hô:

– Trời ơi?!

Triệu Hinh Nhã đi nhanh vào phòng bếp, sắc mặt ửng đỏ tựa ở bên tường, đôi bàn tay nhỏ bé vuốt lên ngực không dứt, miệng tự lầm bầm thầm nói:

– Chẳng biết có đúng không, đối với mình, hắn có ý tưởng khác chứ?

Khi Triệu Hinh Nhã mang đôi đũa quay trở lại ngồi

Trong lúc này, tự nhiên bốn người im lặng, mỗi người đuổi theo mỗi suy nghĩ khác nhau, Đinh Nhị Cẩu cũng đang không ngừng lo lắng…..