Chương 10: Phách Mại hội

Hơn nửa tháng này Cơ Huyền ngoài tu luyện ra thì còn "trồng" đan dược và tu luyện đấu kĩ Hấp chưởng. Hiện nay Cơ Huyền đã có hơn 100 viên Tụ khí đan, hấp chưởng cũng miễn cưỡng coi như tốt.

- Xem ra phải đến Phách mại một chuyến bán dần đan dược mới được. Vừa đúng lúc bổ xung thêm tiền.

Ngày hôm đó Cơ Huyền hầu như quét sạch các phường thị, đồ tốt gì cũng lấy hết. Bản thân còn tu được ba viên ma hạch nhị giai, còn lại cũng có vài cọng dược hữu dụng nhưng chữ có chỗ dùng.

Quyết định xong, Cơ Huyền đổi bộ quần áo khác, lấy ra cái mặt nạ vô diệ đeo vào rồi. Đi theo đường cửa sổ thoát khỏi Tiêu gia.

- Đặc thước nhĩ phòng đấu giá. Xa xỉ nha.

Nhìn nơi đấu giá hội còn to hơn cả Tiêu gia này bản thân Cơ Huyền không khỏi khảm khái.

Tại cửa vào, vài tên hộ vệ cảnh giác nhìn hắn, Cơ Huyền cước bộ không dừng, trực tiếp đi vào.

Ánh mắt tại đại sảnh đảo qua, Cơ Huyền quay về 1 căn phòng đi tới, trên cửa phòng có khắc 3 chữ to "Giám Bảo Thất".

Nghe được tiếng đẩy cửa, trung niên nhân ngẩng đầu lên, nhìn thấy nhân ảnh toàn ăn mặt giản dị trên mặt đep tấm mặt nạ vô diện, mày có chút nhăn lại, nhưng hắn nhanh chóng tươi cười nói:

- Tiên sinh, ngài đến giám bảo ư?

- Đúng.

Cơ Huyền tiến lên 2 bước, tiện tay móc ra ba bình ngọc, nhẹ nhàng đặt ở trên bàn.

Con mắt nghi hoặc nháy vài cái, trung niên nhân cẩn thận cầm lấy chiếc bình bạch ngọc, mũi nhẹ nhàng ngửi miệng bình, một lát sau, sắc mặt hơi đổi, nhìn về phía Tiêu Viêm, ánh mắt thêm vài phần kính sợ:

- Đây là? Đại nhân là luyện dược sư…?

- Không phải, chỉ là dược đồng.

Cơ Huyền phủ nhận.

Nghe thấy vậy vị trung niên liền thu lại cảm xúc. Tuy không nhìn được tuổi tác nhưng xét tổng thể vẫn còn trẻ nếu mà trẻ tuổi như này mà là được dược sư quả khiến người khác tức chết.

- Xin hỏi, bình này là đan dược gì? Có tác dụng thế nào?

Nghe thấy thế, trung niên nhân kính tươi cười hỏi, dù chỉ là dược đồng nhưng sau lưng là dược sư mặt mũi thì cũng phải cho.

- Tụ khí tán, tác dụng của nó là giúp một vị có chín đoạn đấu khí tăng thêm năm thành cơ hội ngưng tụ đấu khí toàn!

Sắc mặt biến đổi, trung niên nhân cẩn thận đem bình ngọc đặt lại trên bàn, cung kính nói:

- Tiểu huynh đệ, có thể đợi trong chốc lát được không? Ta muốn mời Cốc ni đại sư của phòng đấu giá chúng ta tới giám định đan dược này.

- Được, nhanh lên một chút.

Nói xong Cơ Huyền ngồi trên ghế dưỡng thần.

Lúc sau, trung niên nhân lại quay lại, bất quá, lần này hắn mang theo một vị lão giả áo xanh.

- Đại nhân, vị này là Cốc Ni đại sư của phòng đấu giá chúng tôi, đại sư là một vị tam tinh đại đấu sư, cũng là một vị nhị phẩm luyện dược sư.

Trung niên nhân cung kính giới thiệu.

Cơ Huyền chư thấy luyện dược sư từ lúc đến thế giới này liền nhân cơ hội đánh giá qua. Lão giả vẻ mặt hồng hào, bộ áo xanh trên người nhìn như bình thường nhưng mơ hồ ẩn chứa quang mang lưu động, hiển nhiên, bộ quần áo này được gia trì qua ma tinh phong hộ. Bộ mặt già nua không thể che dấu nổi sự cao ngạo, đó là thứ mà mọi vị luyện dược sư đều có.

Trung niên nhân cẩn thận cầm lấy bình ngọc trên bàn, đưa cho Cốc Ni.

Nhận lấy bình ngọc, Cốc Ni ngửi nhẹ, mắt lão híp lại, mục quang khẽ loé lên, cẩn thận đổ ra một viên đan dược xuống lòng bàn tay..

Viên đan dược màu xanh nhàn nhạt, to bằng mắt rồng đang lẳng lặng nằm, dị hương nhè nhẹ bắt đầu từ bên trong phát ra.

Càng ngày, khuôn mặt Cốc Ni từ bình tĩnh càng chuyển sang ngưng trọng. Một lát sau, cất viên đan vào bình ngọc xong.

Lão quay đầu về phia trung niên nhân, trầm giọng nói:

- Đan dược quả thực là Tụ khí tán, lời nói của vị huynh đệ này lúc trước không sai.

- Vậy an bài cho ta đấu giá thứ này nhanh nhất đi.

- Việc này tự nhiên không thành vấn đề, đại nhân cứ cầm thứ này đến phòng đấu giá số 5, nơi đó còn đang cử hành đấu giá..

Trung niên nhân cười nói, đưa ra một khối thiết vài đen nhánh.

Nhận lấy thiết bài, Cơ Huyền đi ra khỏi phòng.

- Có cần điều tra một chút lai lịch của người đứng sau dược đồng này không không?

Cốc Ni mắt híp lại, thoáng suy nghĩ, lắc đầu nói:

- Tạm thời không nên, luyện dược sư tính tình đều có chút cổ quái, nếu điều tra mà để hắn phá hiện, sợ rằng làm hắn có ấn tượng không tốt về phòng đấu giá tuỳ ý đắc tội một vị không biết cấp bậc luyện dược sư, không phải là một hành động sáng suốt.

Quay đầu, liếc trung niên nhân một cái, Cốc Ni thản nhiên nói:

- Làm thế nào để hắn sinh hảo cảm đối với chúng ta, ngươi hẳn là rõ chứ?

Nói xong Cốc Ni đi ra ngoài...