Chương 40

"Vũ, sao anh không để ý đến em?"

Tại một góc khuất yên tĩnh, một đôi nam nữ đang lẳng lặng đứng đó, người nam thân hình cao lớn tráng kiện, còn người nữ bên cạnh dáng người xinh xắn lanh lợi, bọn họ đang nhìn nhau, ánh mắt ngưng đọng tình ý triền miên.

"Cô là chị dâu của tôi, tôi không muốn anh tôi có bất luận hiểu lầm gì."

Tiếng nói trầm thấp khàn khàn, hàm chứa một tia chua sót.

"Vũ, nhưng chúng ta yêu nhau!"

Lê Tiểu Nhã anh anh khóc nấc lên, lập tức nhào vào lòng Tô Hạo Vũ, gắt gao ôm chặt không buông.

"Tiểu Nhã, đừng như vậy, nếu có ai nhìn thấy thì..."

"Em không quan tâm! Em không quan tâm! Em muốn ở đây với Vũ, em yêu anh, em chỉ yêu anh!"

Nức nở mà nói hết cảm xúc của mình, Lê Tiểu Nhã kiễng mũi chân, hai tay ôm lấy cổ Tô Hạo Vũ, nhiệt tình hôn môi.

Tô Hạo Vũ không cự tuyệt, ngược lại còn ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Lê Tiểu Nhã, hôn đáp lại.

"Khụ khụ... "

Đột nhiên, một tiếng ho khan chen vào giữa nụ hôn nồng cháy của họ: "Vũ, thời gian này cậu không nên mất kiềm chế như vậy."

"Chết tiệt!"

Một tiếng rủa trầm thấp phun ra từ miệng Tô Hạo Vũ, hắn buông Lê Tiểu Nhã đã bị hôn đến ánh mắt mê ly ra, cúi đầu hôn lên trán của cô, lại ở bên tai thủ thỉ gì đó, sau nắm lấy tay cô cùng Phong Diệu Nhiễm nhanh chóng rời đi...

Đêm nay tại buổi tiệc chủ yếu là nhân viên của công ty giải trí Tinh Hoàng, còn có vài người trong giới minh tinh cũng đến góp vui, nhưng trong đó nổi bật nhất là tiểu hoa đán mới nổi Ôn Lâm, cô vẫn luôn bị Lăng Diễm nửa ôm vào trong ngực, không kiên kị gì mà tuyên bố quyền sở hữu của mình, khiến cho những nữ minh tinh khác vừa hâm mộ lại vừa ghen tị.

"Diễm, anh của tôi đâu rồi?"

Tô Hạo Vũ cùng Phong Diệu Nhiễm sóng vai đi đến trước mặt Lăng Diễm, bên cạnh bọn họ còn có Lê Tiểu Nhã vẻ mặt tươi cười ngọt ngào.

"Đang nói chuyện với anh Dược Minh ở bên kia."

Lăng Diễm vẫn nắm tay Ôn Lâm không buông, nhíu nhíu cặp mi nhìn qua nhìn lại Tô Hạo Vũ cùng Lê Tiểu Nhã, đôi mắt màu hổ phách xẹt qua một tia trêu chọc: "Chị dâu, chơi vui lắm sao?"

"Rất vui, tôi hi vọng có thể nhanh chóng tới xem các cậu quay phim."

Lê Tiểu Nhã dù đã quay trở lại hình tượng ôn nhu dịu dàng của mình, nhưng đôi mắt vẫn không ngừng si mê nhìn Tô Hạo Vũ, còn những người xung quanh thì lại dùng đủ mọi loại ánh mắt nhìn cô, bao gồm cả ánh mắt ganh ghét của Tạ Ninh.

"Ô? Chị dâu sao lại ở đây? Anh Hạo Hiên đâu?"

Lúc này, Y Ân Tuấn ôm một mỹ nữ cùng Bạch Tử Khiêm một thân bạch y đi đến.

"Tuấn, vị này là ai vậy? Bạn gái mới của cậu sao?"

Lê Tiểu Nhã tươi cười rạng rỡ, hữu ý mà đánh giá mỹ nữ trong lòng Y Ân Tuấn.

"Đi thôi, tụi em cùng chị đi tìm anh, đợi một hồi anh chị còn phải khiêu vũ cùng nhau chứ.".

Tô Hạo Vũ đúng lúc lên tiếng giúp Y Ân Tuấn đang xấu hổ không thôi, hướng Lê Tiểu Nhã mà ôn nhu tươi cười.

Lê Tiểu Nhã ngoan ngoãn gật đầu, sau đó, cô được các thành viên tuấn mỹ phi phàm của Crazyburn hộ tống như một công chúa trong ánh mắt ngưỡng mộ của bao người...

Trên chiếc sopha tuôn ra một trận cười to, Lê Dược Minh tuấn tú nhã nhặn tựa hồ như nghe được một chuyện cực kì thú vị, ôm bụng cười đến thở hỗn hễn.

"Ha ha ha... Tôi nói chứ, chúng ta làm gì cũng không bằng được Tô đại tổng tài, cái đám nhóc ngoại quốc đó cứ tưởng đùa giỡn được người khác, nhưng thực chất bị đùa giỡn lại chính là tụi nó... "

"Lê tổng, Tô tiên sinh năng lực rõ như ban ngày, đây chẳng qua chỉ là trò vui của ngài ấy thôi."

"Mễ Đà, tôi rốt cuộc cũng hiểu được cái gì gọi là gần mực thì đen, cô dốc sức theo Hiên nhiều năm như vậy, vẫn là khiến người ta phải kính trọng vài phần."

"Ân! Cảm ơn Lê tổng đã khích lệ."

Bốn người nói chuyện đến thập phần vui vẻ, chỉ có mình nam nhân là yên lặng cúi thấp đầu không nói gì, không dám chen ngang, lại càng không dám có bất kì hành động thất lễ nào.

"Anh Hiên, em về rồi."

Đột nhiên, một giọng nữ trong trẻo mềm mại vang lên, ngay sau đó, Tô Hạo Hiên ánh mắt sủng nịch mà dang hai tay ra đón lấy Lê Tiểu Nhã đang định tựa vào lòng hắn.

Năm thiếu niên theo sau cũng lễ phép chào hỏi những người đang ngồi trên sopha, thời điểm nhìn đến nam nhân, tất cả đều không hẹn mà cùng nghi hoặc hỏi: "Đây là ai vậy?"

Nam nhân giật mình một cái, vội vàng đứng lên, xoay người khom lưng, thần sắc hoảng hốt bất định: "Thật ngại quá, là tôi..."

"Đại thúc?!" Tô Hạo Vũ là người có phản ứng đầu tiên, nhìn thấy cách ăn mặc hiện tại của nam nhân, khuôn mắt tuấn mỹ của hắn thoáng trầm xuống.

"..."Phong Diệu Nhiễm không có phản ứng gì, nhưng rõ ràng khuôn mặt lãnh khốc kia đã hàm chứa đầy kinh ngạc, bất động thanh sắc mà liếc nhìn Tô Hạo Vũ, biểu tình ẩn nhẫn như hiểu ra đựơc điều gì đó.

"Anh là đại thúc?!" Y Ân Tuấn há miệng thật to, đôi mắt lam sắc lộ vẻ như không thể tin được, nhìn nam nhân chằm chằm đến mức có chút phát ngốc.

"Ồ, so với trước kia xinh đẹp hơn rất nhiều." Bạch Tử Khiêm khoanh tay, tư thế biếng nhác, tùy tiện phun ra lời bình.

"Anh anh anh anh..." Người có phản ứng dữ dội nhất là Lăng Diễm, gương mặt búp bê tinh xảo nháy mắt trắng bệch, đôi mắt vừa như rất mừng lại như rất kinh ngạc, sau đó hắn run rẩy đưa tay chỉ vào nam nhân, ngũ quan vặn vẹo, trên mặt là biểu tình mâu thuẫn bất định, nghẹn cả nửa ngày, rốt cuộc cũng bật ra thành tiếng: "Anh cư nhiên chính là tiểu mỹ nhân?"

Nam nhân luống cuống, căn bản không đoán được Lăng Diễm thế nào lại vẫn còn nhớ "y", nam nhân cho rằng sự việc đã qua lâu như vậy chắc sẽ không còn được nhắc đến nữa, cũng may y chỉ là thứ đồ chơi mới mẻ nhất thời, qua đi rồi sẽ chắc mọi thứ sẽ êm xuôi.

Nhưng hiện tại...

Nên làm gì bây giờ? Lập tức bỏ chạy hay là vẫn...

Giờ phút này trong đầu nam nhân một mảnh hỗn loạn, tim cũng đập nhanh đến lợi hại, thậm chí còn có cảm giác hít thở không thông.

"Tiểu mỹ nhân gì? Diễm, cậu đang nói ai? Là người này sao?"

Lê Tiểu Nhã đang rúc vào trong lòng Tô Hạo Hiên ánh mắt kỳ quái mà nhìn mấy thiến niên, không khỏi đem tầm mắt chuyển đến trên người nam nhân, nhưng nam nhân lại đang đưa lưng về phía cô, cho nên cô cũng không biết người đó rốt cuộc là ai.

"Không có gì."

Lăng Diễm lập tức kiềm chế lại, thần sắc quái dị nhìn nam nhân chằm chằm, trong mắt đã bốc lên lửa giận.

Sau đó, Lăng Diễm sắc mặt khó coi, buông Ôn Lâm cơ hồ đã bị hắn quấn lấy cả đêm ra, đi lên phía trước, một phen nắm lấy tay nam nhân, cái gì cũng không nói, mạnh mẽ kéo tay nam nhân nhanh chóng rời đi...

______

Heo_chan: con mụ LTN giả tạo 😣