Chương 1: Trọng sinh

Edit by Mon

Một căn biệt thự nhỏ được xây dựng tại thành phố Hải, bởi vì trong khuôn viên được trồng rất nhiều hoa hồng, cho nên nó có tên là Hoa Hồng viên.

Trên sân vườn rộng lớn là một dãy hoa hồng tầng tầng lớp lớp xen lẫn hàng cây xanh được chăm sóc chu đáo. Điều đặc biệt là ở giữa có một bức tượng nhân ngư đang cầm một cái bình to, dòng nước trong vắt phun ra từ miệng bình.

Không gian bên trong biệt thự vô cùng tinh xảo, lộ ra một cổ khí chất trang nghiêm và lãng mạn, tường trắng kết hợp cùng gạch ngói, cổng vòm và hành lang gấp khúc, cửa phòng cao lớn làm người ta không khỏi nhộn nhạo.

Phong cách thiết kế vừa tao nhã vừa thoải mái, cửa chính hướng về phía bắc, nhà ăn hướng về phía nam, không gian rất hài hòa.

Bên trong phòng ngủ chính, Lâm Kiều Kiều từ từ mở mắt ra, đập vào mắt là cảnh vật quen thuộc, trong lòng có cảm giác như mình đã trải qua mấy đời.

Cô biết mình thật sự trọng sinh rồi, sau khi tỉnh lại vào ngày hôm qua, cô đã cho là mình đang nằm mơ, hóa ra là sự thật, có thể sống lại một lần nữa, thật tốt.

Gia thế Lâm Kiều Kiều vô cùng giàu có, ba là thương nhân bất động sản có tiếng, tòa Hoa Hồng viên này cũng vì cô kết hôn mà xây dựng.

Có ba mẹ yêu thương, hai anh trai ưu tú, ngay từ nhỏ cô đã được cưng chiều, nên tính tình có chút tùy hứng.

Kiếp trước, khi Lâm Kiều học đại học ở thành phố Hải, nam sinh theo đuổi cô rất nhiều, cuối cùng cô lại chọn Trương Đào. Gia đình Lâm Kiều Kiều rất giàu, không cần cô phải lấy người ‘môn đăng hộ đối’ để đổi lấy lợi ích, chỉ cần cô thấy hạnh phúc là được.

Khi đó, xuất thân của Trương Đào không tốt, ba hắn là một lính đặc chủng đã xuất ngũ, sau này làm đội trưởng đội bảo vệ cho một công ty.

Lúc đầu, Trương gia ở trong thôn cũng được coi là một gia đình khá giả, cho tới khi bà Trương mắc bệnh ung thư cổ tử ©υиɠ, cho nên phải dùng toàn bộ tiền trong nhà để chi trả chi phí phẫu thuật, tiếc là tế bào ung thư vẫn còn ở đó. Trương gia chỉ có thể bán nhà để kéo dài sinh mệnh của bà Trương thêm mấy năm.

Sau khi đạt thủ khoa môn khoa học tự nhiên, Trương Đào nhập học vào đại học Hải Nam, học phí của hắn cũng được miễn phí hoàn toàn. Khi không có tiết học, hắn sẽ đi làm thêm kiếm tiền sinh hoạt. Ngoại hình Trương Đào không tệ, tuy trên người chỉ mặc bộ quần áo rẻ tiền, nhưng khí chất sạch sẽ, ngăn nắp đã thành công che lấp đi những khuyết điểm đó.

Tính cách không chịu thua và kiên cường của hắn đã hấp dẫn Lâm Kiều Kiều. Sau đó, cô chủ động theo đuổi hắn, cho đến lúc hai người chính thức kết giao. Trương Đào tuy rằng không có mấy đồng tiền, nhưng rất nuông chiều bạn gái. Hắn luôn tặng quà cho cô mỗi khi hai người hẹn hò hay xem phim.

Một ngày, Lâm Kiều Kiều dẫn Trương Đào về nhà ra mắt ba mẹ, ông bà Lâm đồng ý rất nhanh.

Trương Đào và Lâm Kiều Kiều bên nhau hai năm, tốt nghiệp xong liền kết hôn. Trương Đào muốn ba mẹ chuyển lên thành phố ở cùng mình, Lâm Kiều Kiều tuy có chút không hài lòng nhưng cũng miễn cưỡng gật đầu đồng ý.

Tuy nhiên ông bà Trương lại không chịu.

Bệnh tình của bà Trương ngày càng nghiêm trọng, Lâm Kiều Kiều đưa hai người ra nước ngoài chữa bệnh. Công ty của Trương Đào vừa mới khởi nghiệp nên còn nhiều khó khăn, cô quyết định dùng của hồi môn ba mẹ cho để chu cấp cho hắn.

Sau khi bà Trương qua đời, Trương Đào sợ ba ở nhà một mình sẽ thấy trống trải, cô đơn. Ông lại còn ở nông thôn, nếu có chuyện gì xảy ra, hắn cũng không kịp ứng phó. Cho nên Trương Đào đón ông vào nhà mình ở, nhưng hành động của hắn đã phát sinh rất nhiều mâu thuẫn.

Trương Quốc Dương là người thô kệch, ông đã quen với lối sống của bộ đội, sau đó thì về quê sinh sống. Đối với một cô gái sống trong thành phố, đó lại là một tật xấu.

Bất quá Trương Quốc Dương cũng đã hơn 50 tuổi, ông không muốn cùng cô so đo, ngược lại luôn cẩn trọng, quan tâm hai vợ chồng nhiều hơn.

Tuy nhiên điều này cũng không dập tan đi sự ủy khuất cùng ghét bỏ trong lòng Lâm Kiều Kiều. Mâu thuẫn ngầm tồn tại, tích lũy trong gia đình và sự nghiệp của Trương Đào, rồi một ngày nó chính thức bộc phát. Có lần, Lâm Kiều Kiều đang đi chơi cùng bạn, vô tình bắt gặp Trương Đào đang tham dự buổi tiệc xã giao, trong người còn đang ôm một người phụ nữ xinh đẹp.

Hai người vì chuyện này mà cãi nhau một trận. Trương Đào đảm bảo hắn sẽ không làm vậy nữa, nhưng trong chuyện xã giao việc ôm hôn phụ nữ là điều khó tránh. Thời gian trôi qua, Lâm Kiều Kiều cũng dần chết tâm, hai người bắt đầu có cuộc sống sinh hoạt của riêng mình.

Cô kết giao với một ‘tiểu bạch kiểm’ vừa mới tốt nghiệp, nhằm trả thù chồng.

Không lâu sau, ‘tiểu bạch kiểm’ đó bị Trương Đào sai người đánh tàn phế. Tên ‘tiểu bạch kiểm’ liền ghi thù lên người Lâm Kiều Kiều, cầm dao đâm vào tim cô.

Ngay khi cô chết đi, lắc tay màu hổ phách đột nhiên lóe lên tia sáng.

Lúc tỉnh lại Lâm Kiều Kiều phát hiện mình đã sống lại vào năm cô 21 tuổi, thời điểm cô vừa mới kết hôn một năm.

___

Tuy mở hố mới nhưng tui sẽ ưu tiên lấp bộ "5 năm".